Nghịch Thế Vũ Thần - Chương 15: Kiếm đạo cảnh giới
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
770


Nghịch Thế Vũ Thần


Chương 15: Kiếm đạo cảnh giới


Buổi sáng trên Minh Thiên Phong, một cái thiếu niên dung mạo tuấn tú đang hướng một gian nhà gỗ đẹp đẽ đi tới, trong tay còn cầm thêm một cái rương gỗ.

Thiếu niên đi đến nhà gỗ bên ngoài, liền cất giọng nói:

-Sư nương! Đệ tử mang điểm tâm đến cho người!

-Mau vào đi!

Sư nương thanh âm dịu dàng từ bên trong truyền ra.

Vương Hạo Thần chậm rãi đi vào trong nhà, chỉ thấy sư nương một thân phong hoa tuyệt đại đang ngồi nhìn hắn, khoé miệng hiện lên một vòng tuyệt mỹ đường cong, tựa như câu hồn đoạt phách, mỹ lệ vô cùng.

Dung nhan của nàng Vương Hạo Thần đã chứng kiến suốt 8 năm qua, cơ hồ không hề có dấu hiệu bị thời gian làm cho phai nhạt, ngược lại thời gian càng khiến cho nàng trở nên thành thục quyến rũ.

Hắn nhiều lúc cũng hoài nghi, sư nương nàng có phải hay đều vĩnh viễn xinh đẹp như vậy?

Sư nương lông mi dài khẽ nháy một cái, ném cho hắn một cái mị nhãn, cười nói:

-Ta đẹp không?

Vương Hạo Thần hơi đỏ mặt, gật đầu chắc chắn nói:

-Sư nương là ta từng thấy qua đẹp nhất nữ tử!

Kỳ thực hắn nói lời này cũng có chút không có ý tứ, bởi vì hắn đã gặp qua bao nhiêu cái nữ tử xinh đẹp đâu? Bất quá ít nhất thì sư nương trong lòng hắn lúc này đúng là nữ tử đẹp nhất.

Sư nương khuôn mặt phiếm hồng nhìn hắn, trong lòng lại có chút đắc ý, tiểu tử này rốt cuộc cũng biết chú ý tới nàng dung mạo nha.

Trước giờ bất cứ một cái nam nhân nào một khi nhìn thấy nàng đều sẽ đem nàng xem thành nữ thần trong lòng, hơn nữa còn không tiếc bất cứ giá nào truy cầu nàng, chỉ có Vương Hạo Thần là không như vậy, mặc dù nàng bởi vì hắn thái độ mà cảm thấy thoải mái khi ở bên hắn, thế nhưng trong lòng một phần cũng không tránh khỏi ấm ức, hoài nghi chính mình có phải sắp già rồi, không còn mị lực nữa?

Sư nương đem rương gỗ trong tay Vương Hạo Thần đoạt lấy, không hề khách khí đem từng món ăn bày biện trên bàn, sau đó kéo hắn vào cùng dùng điểm tâm.

-Hôm nay ta sẽ dạy ngươi Toàn Phong kiếm pháp, ta dạy sẽ có chút nghiêm khắc! Ngươi phải chuẩn bị tâm lý rồi!

Sư nương nhã nhặn ăn từng miếng thức ăn nhỏ, một bên nói.

Nàng trước đây ngoài miệng nói có vẻ rất miễn cưỡng, thế nhưng kỳ thực không phải là rất quan tâm hắn hay sao?

Vương Hạo Thần trong lòng vui vẻ, có chút không kịp chờ đợi muốn lập tức đi tu luyện.

Hai người dùng xong điểm tâm, liền dọn dẹp một chút, sau đó sư nương mới dẫn theo Vương Hạo Thần đi tới nơi nàng thường luyện võ.

Đó là một khu rừng thưa, một bên có con suối chảy róc rách vắt ngang, khung cảnh rất yên tĩnh thơ mộng.

Sư nương đứng đối diện với Vương Hạo Thần, trong tay cầm lấy một thanh bảo kiếm, vẻ mặt nghiêm túc nhìn hắn, chậm rãi nói:

-Tiểu Thần Thần! Một khi ngươi lựa chọn tu luyện Toàn Phong kiếm pháp, chính là bước vào Kiếm Đạo con đường, thế nhưng trên thế gian đại đạo còn có rất nhiều, Kiếm Đạo không nói khó tu nhất, thế nhưng cũng không sai biệt lắm, ngươi thật sự muốn đi con đường này?

-Đệ tử nhất định muốn trở thành một kiếm giả!

Vương Hạo Thần chắc như đinh đóng cột nói.

Sư nương ánh mắt hiện lên một tia hài lòng, gật đầu cười nói:

-Vậy thì tốt! Kiếm Đạo tuy rằng khó tu, thế nhưng chỉ cần ngươi chịu cố gắng, tương lại thành tựu khẳng định sẽ không thấp! Trùng hợp ta cũng là người tu kiếm, thuận tiện có thể chỉ dạy cho ngươi! Trước hết, ta muốn nói cho ngươi kiếm đạo tạo nghệ cảnh giới phân chia, theo thứ tự là: Kiếm Ý, Kiếm Thế, Kiếm Mạch, Kiếm Cốt, Kiếm Tuỷ, Kiếm Tâm, Kiếm Hồn, Kiếm Vực bát đại cảnh giới! Thế gian người luyện kiếm nhiều vô số, thế nhưng chân chính đạt được chút thành tựu lại không có bao nhiêu, thậm chí có không ít kẻ ngay cả cảnh giới Kiếm Ý đều không thể đạt tới!

Vương Hạo Thần một bên âm thầm ghi nhớ những điều nàng nói, bỗng nhiên lại tò mò hỏi:

-Sư nương, vậy người hiện tại kiếm đạo đạt tới cảnh giới nào?

Sư nương khẽ mỉm cười, tuỳ tiện đáp:

-Cái này sư nương chưa tiện nói cho ngươi! Bất quá ngươi chỉ cần biết rằng, chúng ta Thiên Sinh Môn người có tạo nghệ kiếm đạo mạnh nhất, cũng chỉ là Kiếm Cốt mà thôi!

Vương Hạo Thần trong lòng hơi kinh ngạc, hắn thật không nghĩ tới kiếm đạo lại khó đi như vậy, Thiên Sinh Môn tông phái lớn như vậy, thế nhưng người thành tựu cao nhất cũng chỉ là Kiếm Cốt.

-Ngươi cho rằng Kiếm Cốt cảnh giới rất gân gà sao? Nói cho ngươi biết, Thiên Sinh Môn chúng ta vị kia cường đại kiếm tu, từng chỉ dựa vào kiếm ý của hắn mà trong nháy mắt diệt sát một gã Vũ Hoàng!

Sư nương nhìn thấy hắn thần sắc khác thường liền cả giận nói.

-Chỉ dựa vào kiếm ý liền có thể trong nháy mắt chém Vũ Hoàng?

Vương Hạo Thần cả kinh, trong mắt đều là sợ hãi lẫn thán phục thần sắc.

Nên biết, Vũ Hoàng tại Thiên Sinh Môn chính là cường giả hạng nhất, lục đại phong chủ tựa hồ cũng chỉ là tu vi dạng này a!

Sư nương lại tiếp tục nói:

-Tiểu Thần Thần! Ngươi bây giờ hiển nhiên chưa có khả năng đánh sâu vào kiếm đạo cảnh giới, thế nhưng ngươi muốn tu luyện kiếm pháp, cũng cần phải tìm một bộ kiếm pháp phù hợp với thuộc tính của mình! Nếu ngươi đã chọn Toàn Phong kiếm pháp, như vậy ngươi nguyên khí là có thuộc tính phong?

-Nguyên khí còn có phân chia thuộc tính?

Vương Hạo Thần trợn mắt há hốc mồm, tựa như một tên hái lúa vừa mới lên thành phố vậy.

-Ngươi không biết?

Sư nương nhíu mày, khẽ trách nói:

-Thật đúng là tuỳ tiện, không biết mình nguyên khí có thuộc tính gì cũng dám chọn bừa vũ kỹ! Một khi tu luyện làm sao có thể phát huy ra vũ kỹ mạnh nhất lực lượng?

Vương Hạo Thần xấu hổ cười cười, lúc trước hắn cùng sư nương đi tới Vũ Kỹ Các chọn vũ kỹ, nàng không biết chuyện hắn đã có tu luyện, mà hắn cũng không nói ra, vì thế chỉ chọn lấy vũ kỹ mà cũng không biết mình nguyên khí thuộc tính có phù hợp hay không, lần này đúng là hố lớn rồi.

Nếu như Toàn Phong kiếm pháp thực sự không hợp hắn nguyên khí thuộc tính, vậy hắn đúng là khóc không ra nước mắt rồi.

Sư nương nhìn hắn lúng túng, cũng không muốn trách hắn nữa, chỉ là khẽ thở dài một hơi, lấy ra từ trong người một miếng ngọc thạch trơn bóng lóng lánh, chung quanh óng ánh vòng quanh đủ mọi màu sắc nhàn nhạt vầng sáng, lộ ra cực kỳ thần kỳ đẹp mắt, miệng khẽ nói:

-Đây là ngọc thạch chuyên dùng để kiểm tra thuộc tính nguyên khí, ngươi đem nguyên khí truyền vào trong ngọc thạch, lúc đó sẽ biết ngươi nguyên khí thuộc tính là gì!

Vương Hạo Thần có chút thấp thỏm tiếp lấy ngọc thạch, hít sâu một hơi, sau đó liền đem nguyên khí của mình rót vào bên trong ngọc thạch.

Hắn cũng muốn biết, mình nguyên khí đến cùng là mang thuộc tính gì!

XÍU…UU!!

Bỗng nhiên, tại trên ngọc thạch lúc này dùng lấy một loại nhanh như bão táp tốc độ hiện ra một chữ.

Hoả!

Thế nhưng Vương Hạo Thần cùng sư nương khi nhìn thấy một chữ này, thần sắc đều là trầm xuống.

Vương Hạo Thần trong lòng có chút chán nản, bởi vì hắn nguyên khí thuộc tính vậy mà là hoả, cũng không phải phong thuộc tính, như vậy hắn còn như thế nào tu luyện Toàn Phong kiếm pháp?

-Tiểu Thần Thần, không cần lo lắng, ngươi hoả thuộc tính nguyên khí ta xem độ tinh khiết rất cao, coi như không thể tu luyện Toàn Phong kiếm pháp cũng không thành vấn đề!

Sư nương sợ hắn nản chí, liền cất tiếng an ủi nói.

Vương Hạo Thần đang muốn đáp lại, đột nhiên lại phát giác mình trong tay ngọc thạch tựa hồ lại rung động, ánh mắt vội vàng lần nữa đặt trên ngọc thạch.

Một đạo hào quang lần nữa sáng vụt lên, chỉ thấy tại chữ “ Hoả “ phía trên, lúc này lại xuất hiện một chữ khác.

Thuỷ!

Sư nương một bên mỹ mâu lập tức phát sáng, hướng Vương Hạo Thần vui mừng nói:

-Tiểu Thần Thần, ngươi vậy mà có Thuỷ Hoả song thuộc tính nguyên khí, cái này thật rất hiếm gặp rồi!

Bình thường mà nói, mỗi người nguyên khí chỉ có thể có một loại thuộc tính, thế nhưng lại có một nhóm nhỏ chi nhân trong người lại sở hữu đa thuộc tính nguyên khí, mà những người thuộc nhóm này, thông thường đều là thiên tài, cùng giai coi như không thể xưng vô địch, cũng có thể tính là cao thủ.

Bởi vì khi hai cái võ giả giao chiến, người mang nguyên khí có nhiều loại thuộc tính hơn thường có thể khắc chế người còn lại, đồng thời còn có thể dùng nguyên khí đa thuộc tính của mình biến ảo khôn lường, để cho đối phương không có cách nào thủ thắng.

Vì thế những người có đa thuộc tính nguyên khí, tại tông môn phần lớn đều là đệ tử có địa vị, là tông môn trọng điểm bồi dưỡng.

Sư nương biết lý do như vậy, vì thế khi nhìn thấy Vương Hạo Thần có Thuỷ Hoả song thuộc tính nguyên khí, nàng mới thay hắn cao hứng như vậy.

Bây giờ theo nàng, coi như là Vương Hạo Thần không có phong thuộc tính nguyên khí không thể tu luyện Toàn Phong kiếm pháp cũng không có vấn đề gì.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN