Nghịch Thế Vũ Thần - Chương 200: Các phong thiên kiêu
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
28


Nghịch Thế Vũ Thần


Chương 200: Các phong thiên kiêu


Đi vào Đệ Thất Phong đằng sau, chúng đệ tử ở giữa rất nhanh liền phát sinh xung đột tranh đoạt, bởi vì số lượng đệ tử có mặt ở nơi này thực sự quá nhiều, trong khi đó linh tuyền số lượng lại quá ít, căn bản không đủ phân chia, đến phút cuối, vẫn phải xem người đó có bản lĩnh cao hơn.

Không chỉ như vậy, bọn hắn còn phải đối mặt với các loại huyền thú sinh sống trên Đệ Thất Phong, không cẩn thận một tí, đều có nguy cơ táng thân trong miệng thú.

Đương nhiên, tại trong tình huống chiến đấu nổ ra khắp nơi như vậy, rất nhanh liền có các phong thiên tài hiển lộ tài năng, từ trong chiến đấu tạo dựng ra uy danh thuộc về mình.

……….

Đệ Thất Phong bên trên một cái địa điểm có một đầu tam phẩm hạ đẳng linh tuyền chảy qua, được một vị sau lưng cõng lấy trường thương tóc đen nam tử phát hiện, chỉ là hắn đơn giản so với người khác đến sớm hơn một bước, rất nhanh liền có những đệ tử khác tìm được đến nơi này.

Những người mới đến, chỉ vừa nhìn thấy đầu kia tam phẩm hạ đẳng linh tuyền, trên mặt lập tức hiện lên thần sắc tham lam.

Tại thời điểm Đệ Thất Phong vừa mới mở ra linh tuyền phong ấn, phần lớn các linh tuyền cao cấp còn chưa có triệt để xuất hiện, tam phẩm hạ đẳng linh tuyền đã được xem là vô cùng hiếm thấy, Vũ Sư tu vi đạt tới bình cảnh, nếu là có thể ngâm mình trong linh tuyền hấp thu trong đó thiên địa linh khí, sẽ có cơ hội trùng kích đến cảnh giới cao hơn.

– Vù!

Rất nhiều đệ tử không cách đè nén được lòng tham, toàn lực hướng đầu kia linh tuyền xông tới.

– Oanh!

Gần như cùng lúc đó, một đạo bá đạo đến cực điểm thương mang phá không mà đến, một kích đem đám đệ tử kia trực tiếp đánh bay ra ngoài, từng cái trọng thương mất đi sức chiến đấu.

Nam tử tóc đen kia, không biết từ lúc nào đã cầm lên trường thương, khí khái hào hùng, tựa như một tôn thiếu niên chiến thần.

Hắn chỉ im lặng đứng đó, thế nhưng lại có thể chấn nhiếp tất cả đệ tử ở nơi này không dám vọng động, có được một người đã đủ giữ quan ải khí thế.

Toàn trường ánh mắt đều tập trung lên người tóc đen nam tử, rất nhanh liền có người nhận ra thân phận của hắn.

– Là Thường Tiễn, không nghĩ tới hắn lại ở chỗ này!

– Nghe nói hắn thương đạo cảnh giới có khả năng đã bước vào tam trọng cấp bậc, hơn nữa hắn có được Lôi Hỏa Chi Thể, đồng thời sở hữu hai loại thuộc tính nguyên khí, năng lực công kích tại trong Vũ Sư gần như không có ai có thể sánh kịp, có lẽ đã có thể cùng Vũ Linh đánh một trận!

– Thực lực của hắn đã cường đại đến mức độ như vậy, không hổ Thanh Nguyên Phong thế hệ tiếp theo Võ Bảng dự tuyển nhân vật!

Có Thường Tiễn loại này cường giả hạng nhất xuất hiện, những đệ tử kia cũng không đánh đầu kia tam phẩm hạ đẳng linh tuyền chủ ý, không phải bọn hắn không muốn, chỉ là bọn hắn biết tự lượng sức mình, coi như bọn hắn nhân số đông hơn cũng không có khả năng làm gì được Thường Tiễn, ngược lại đối phương hoàn toàn có thể một mình quét sạch tất cả bọn hắn.

Đã như vậy, còn không bằng tranh thủ thời gian rời đi, tìm đến chỗ khác linh tuyền.

………….

Đệ Thất Phong phía bắc, cũng đang diễn ra một trận chiến tranh đấu quyết liệt vì một đầu tam phẩm hạ đẳng linh tuyền khác.

Nói là chiến đấu, còn không bằng gọi là quần chiến, bởi vì về cơ bản là toàn bộ chúng đệ tử ở đây vây công một người.

Người kia là một cái cường tráng nam tử, nửa thân trên để trần, để lộ ra từng khối cơ bắp cuồn cuộn tràn trề lực lượng, làn da cứng rắn bóng loáng như sắt thép, mái tóc cắt ngắn gọn ghẽ, khuôn mặt cương nghị, khí thế ổn trọng như núi.

Hắn không dùng vũ khí, chỉ dùng một đôi quyền thủ liền đánh cho đám đệ tử trước mặt mình gà bay cho chạy, mỗi một quyền hắn đánh ra, đều sẽ khiến một tên đệ tử hộc máu thối lui.

Mỗi một quyền của hắn đánh ra, đều sẽ mang theo một đầu dữ tợn huyền thú hư ảnh, trong đó còn có tiếng thú gầm kinh thiên động địa, uy lực bá đạo không gì sánh kịp.

Mà công kích của những tên đệ tử kia đánh lên người hắn căn bản không hề hấn gì, tựa như gãi ngứa đồng dạng.

Cứ như, đám người kia rất nhanh liền hắn đánh cho tan tác, phần lớn đều trọng thương mất đi sức chiến đấu, còn lại một bộ phận nhỏ thì bỏ chạy tán loạn, bị hắn phong thái dọa cho sợ mất mật.

Nam tử kia khẽ lắc đầu, không có để ý đến bọn họ, chút tiểu nhân vật này, căn bản không xứng để hắn dùng toàn lúc, nếu như không phải môn quy còn ở đó, hắn tùy tiện một quyền có thể đánh chút từng kẻ trong số bọn họ.

Bức lui toàn bộ kẻ địch, nam tử kia cũng không chậm trễ, nhanh chóng ngâm mình xuống dưới linh tuyền, bắt đầu hấp thu linh khí trong đó.

Hắn là Lôi Ngục Phong lần này đi đến Đệ Thất Phong đệ nhất cường giả, Lâm Hải.

…………….

Tính huống một đánh vài chục cái như vậy tại Đệ Thất Phong lúc này đã không phải chuyện hiếm lạ, những người làm được chuyện như vậy, rất nhanh liền bị chúng đệ tử nhớ kỹ danh tự.

Tỷ như Tử Dương Phong Đồ Nguyên, có được một loại hỏa linh là Hỏa Sơn Thạch Diễm, một tay khống hỏa nhẹ nhõm đẩy lui mấy chục đệ tử vây công, còn trọng thường quá nửa số kẻ địch.

Tỷ như Hồng Thạch Phong Lục Như Âm, bản thân luyện hóa một đạo thủy linh là Huyền Minh Linh Thủy, phối hợp hoàn mỹ với nàng kiếm pháp, đơn độc đánh bại năm vị Lục Tinh Vũ Sư.

Còn có Ngọc Tiêu Phong Tần Liêm Sương, đã đem Hàn Băng Kiếm Quyết tu luyện đến đại thành, một mình độc chiến hai vị Thất Tinh Vũ Sư, cuối cùng cường thế đẩy lui cả hai, thậm chí còn trọng thương một người trong đó.

Ngoài những đệ tử đã thành danh từ lâu này ra, còn có được không ít đệ tử trước giờ thanh danh không nổi hiện thân, chiến lực của bọn hắn đồng dạng khiến nhiều người phải kinh ngạc.

Tỷ như, Tam trưởng lão một vị nữ đệ tử tên gọi Ôn Linh Mật, trước đây ít người biết đến, lần này lại ở trên Đệ Thất Phong hiển lộ tài năng, một thân tinh thần lực đạt tới Hư cảnh cấp 8 đỉnh phong, từ xa đánh lui gần mười vị đệ tử, đối phương ngay cả góc áo của nàng cũng không chạm đến.

Đệ Thất Phong phía đông, cũng có một cái hắc mã nhất chiến thành danh, một tay cầm khoái đao càn quét toàn bộ kẻ địch, người ngoài đồn đại đao đạo cảnh giới của hắn đã đạt tới lưỡng trọng đỉnh phong, tùy thời có thể đột phá đến tam trọng cảnh giới.

Người này tên gọi Trần Lãng, là Thiên Sinh Môn một vị trưởng lão đời trước truyền nhân.

Minh Thiên Phong thế hệ trẻ đã lép vế trước các phong khác nhiều năm, nay rốt cuộc xuất hiện một vị thiên tài, là Minh Thiên Phong phong chủ nữ nhi, Tiêu Ngọc Huyên.

Tiêu Ngọc Huyên tu vi vừa vặn bước vào Thất Tinh Vũ Sư cảnh giới, nàng thành công luyện hóa một đầu tứ phẩm huyền thú Tứ Dực Kim Ô thú hồn, thực lực còn mạnh hơn cả Minh Thiên Phong nhị đệ tử Chu Thông, dẫn đầu Minh Thiên Phong chúng đệ tử chiếm được không ít linh tuyền.

Còn có thân phận thần bí Tư Mộ Liêm, một thân kiếm đạo tạo nghệ kinh hãi thế tục, tựa như thiếu niên kiếm tông, ngạo thị quần hùng.

…………

Vương Hạo Thần tiến vào Đệ Thất Phong về sau, cùng không có ngay lập tức cùng người khác tranh đoạt linh tuyền, bởi vì hắn biết những trận chiến lúc bắt đầu vô cùng kịch liệt, lấy thực lực hắn bây giờ chen vào rất khó chiếm được chỗ tốt, vì thế hắn quyết định tiến càng sâu vào bên trong, tìm kiếm những đầu linh tuyền khác.

Làm vậy sẽ khiến việc tìm kiếm linh tuyền khó khăn hơn một chút, cũng nguy hiểm hơn, thế nhưng khả năng gặp phải kẻ địch cũng ít hơn.

Nhờ vậy, hắn tạm thời tránh được xung đột với các đệ tử khác.

– Xoạt!

Bỗng nhiên, y phục trên người Vương Hạo Thần khẽ động đậy, một đầu tiểu thú thon dài từ trong ngực áo của hắn chui ra, trong miệng phát ra một tiếng long ngâm nhỏ.

– Tiểu gia hỏa! Làm sao lại đi ra rồi?

Vương Hạo Thần khẽ xoa đầu Tiểu Long cười nói.

Tiểu Long tính cách vô cùng lười biếng, bình thường đều chỉ biết ăn rồi ngủ, rất hiếm khi chịu ra ngoài dạo chơi, lúc này nó đột nhiên xuất hiện khiến cho hắn có chút bất ngờ.

Tiểu Long một bên hưởng thụ Vương Hạo Thần xoa đầu, một bên lại đưa mắt nhìn xung quanh, bộ dáng tựa hồ là đang tìm thứ gì đó.

Một lúc sau, nó bỗng nhiên nhảy ra khỏi người Vương Hạo Thần, giương cánh bay về một phía, trên đường bay còn không quên đối với Vương Hạo Thần vung vẫy móng vuốt, ý muốn hắn đi theo nó.

Vương Hạo Thần trong lòng có chút quái lạ, thế nhưng vẫn lựa chọn bám theo, tiểu tử kia khó có được nghiêm túc một lần, nói không chừng sẽ cho hắn một cái kinh hỉ ngoài ý muốn đâu?

Rất nhanh, Tiểu Long liền dẫn Vương Hạo Thần đi tới phía trước một con suối nhỏ, dòng sước trong vắt sạch sẽ, bên trên có từng dòng thiên địa linh khí tinh thuần lan tỏa đi ra.

Đây là một đầu linh tuyền!

Hơn nữa dựa theo cấp bậc mà nói, hẳn là nhị phẩm hạ đẳng linh tuyền.

Vương Hạo Thần nằm mơ cũng không nghĩ tới hắn sẽ dễ dàng như vậy tìm đến linh tuyền.

Thật không ngờ, Tiểu Long lại có được dạng này năng lực “ tầm bảo “, lần này nó thật sự giúp hắn kiếm lợi lớn, gần như là gian lận.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN