Nghịch Thế Vũ Thần - Chương 59: Xích Phong Cốc
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
60


Nghịch Thế Vũ Thần


Chương 59: Xích Phong Cốc


Trên bầu trời đêm đen nhánh, một vầng trăng sáng nằm cô độc trên không trung, ánh trăng không quá sáng mà lại nhàn nhạt trong trẻo pha chút lạnh lùng chiếu sáng mặt đất.

Bên trong khu rừng rậm, một đống lửa đang bốc cháy, mang đến những tia sáng ấm áp trong đêm tối yên tĩnh.

Ngồi bên cạnh đống lửa, Vương Hạo Thần thân hình dựa vào thân cây, trên khuôn mặt tuấn tú hiện ra một tia phong trần mệt mỏi.

Trên người hắn y phục, có nhiều chỗ bị rách tung toé, có vài chỗ để lộ ra vết thương được băng bó ở bên trong.

Tính đến hôm nay, Vương Hạo Thần đi vào Nhai Đình sơn mạch đã được năm ngày thời gian, năm ngày qua hắn di chuyển rất chậm, vì thế hạn chế được phần lớn nguy hiểm, thế nhưng cũng khiến tốc độ đi đường giảm đi nhiều.

Bất quá, trên đời không có cái gì là vẹn toàn, mặc dù hắn đã hết sức cẩn thận, thế nhưng cũng có mấy lần gặp phải nguy hiểm.

Lần thứ nhất là vào hai ngày trước, hắn vô tình gặp phải một đầu Nhị giai Cự Giác Tê, thực lực của nó tương đương với nhân loại Vũ Sĩ, Vương Hạo Thần tự nhiên không hề nghĩ ngợi lập tức bỏ chạy, bị đối phương truy đuổi nửa ngày trời, rất may Cự Giác Tê thực lực tuy mạnh, thế nhưng tốc độ lại quá kém, nếu không Vương Hạo Thần căn bản không có cách từ trong tay nó trốn thoát.

Lần thứ hai là vào bốn ngày trước, hắn bị hai đầu Nhất giai đỉnh phong Hoả Mãng Hổ truy sát, tốc độ của Hoả Mãng Hổ so với Vương Hạo Thần đều muốn nhanh hơn một đường, hắn phải tương kế tựu kế dẫn chúng vào đường núi, sau đó lợi dụng địa hình cắt đuôi đối phương mới thoát được.

Lần thứ ba chính là vào ngày hôm nay, lần này hắn lại gặp phải Thực Nhân Hoa, bị nó nuốt chửng, buộc lòng phải thi triển Viêm Lôi Quyết bên trong sát chiêu “ Xích Lôi Thiểm Thiên “ phá vỡ lớp vỏ bên ngoài, nếu như lần đó hắn chậm mất vài giây, e rằng thực sự đã biến thành Thực Nhân Hoa chất dinh dưỡng.

-Thực lực đúng là quá yếu một điểm a!

Vương Hạo Thần đưa tay xoa vết thương do Thực Nhân Hoa gây ra trên vai, không nhịn được mà cười khổ một tiếng.

Hắn tu vi chỉ có Lục Tinh Vũ Đồ, chiến lực nhiều nhất chỉ có thể cùng Cửu Tinh Vũ Đồ chống lại một hai, thế nhưng ở nơi này ít nhất phải có Vũ Sĩ tu vi mới có thể miễn cưỡng xem là có năng lực tự vệ.

Năm ngày vừa qua, hắn gặp phải không ít nguy cơ to lớn, mỗi cái đều có uy hiếp hắn tính mạng năng lực, hơn nữa nếu không phải hắn cẩn thận từng li từng tí, nguy cơ gặp phải nhất định còn nhiều hơn vô số lần.

Lúc mới đến đây, Vương Hạo Thần trong lòng còn có chút tự tin, thế nhưng trải qua năm ngày ở nơi này, chút tự tin đó cũng đó nhanh chóng tan biến.

Hắn bây giờ thậm chí cũng có chút hoài nghi, bản thân mình rốt cuộc còn có thể trụ lại ở nơi này bao lâu?

Không phải hắn nhát gan sợ chết, chỉ là nơi này thực sự có chút vượt quá hắn hiện tại năng lực, nếu không phải bởi vì muốn đi tìm chỗ kia cơ duyên, Vương Hạo Thần nhất định đã sớm rời khỏi địa phương đáng sợ này.

Không ít lần Vương Hạo Thần thật đã muốn rời khỏi, thế nhưng nghĩ tới việc phần cơ duyên có thể khiến thực lực của hắn tăng lên nhanh chóng, hắn liền quyết tâm ở lại, ít nhất là tới khi tìm được phần cơ duyên đó.

Những ngày qua hắn mặc dù không đi được quá xa, thế nhưng cũng không phải một điểm thu hoạch cũng không có.

Hắn theo tấm địa đồ hướng dẫn liền chậm rãi tiếp cận chỗ kia cơ duyên vị trí, thậm chí cũng đã đại khái xác định được nó vị trí cụ thể, nhưng đến ngày hôm nay, hắn lại không thể không dừng lại.

Bởi vì một khi tiến sâu hơn, là sẽ đi vào Xích Phong Cốc phạm vi – một trong những chỗ hiểm địa của Nhai Đình sơn mạch.

Xích Phong Cốc so với sơn cốc bình thường có chút khác biệt, bốn bề đều là núi, trong đó có một ngọn núi cây cối quanh năm chỉ mang màu đỏ, hoàn toàn không tìm được màu sắc khác, vì thế mới có cái tên Xích Phong Cốc.

Vốn dĩ cái này cũng không có gì khiến người ta phải sợ hãi, đáng nói là chuyện xảy ra ở nơi này vào khoảng hơn 20 năm trước.

Năm xưa, Đông Hoa hoàng triều một vị Vũ Vương cường giả nghe danh Xích Phong Cốc cái này kỳ cảnh liền muốn tiến vào du lịch, từ đó không ngờ không có tin tức gì nữa, không lâu sau tính mạng ngọc bài của hắn ở trong hoàng cung cũng vỡ nát.

Tính mạng ngọc bài đại biểu cho sinh mạng của một người, bên trong có ẩn chứa một sợi linh hồn của chủ nhân, nếu như chủ nhân không có việc gì, ngọc bài sẽ như cũ vĩnh viễn trường tồn, thế nhưng nếu như chủ nhân vẫn lạc, ngọc bài cũng sẽ tự động vỡ nát.

Không chỉ như vậy, sau vụ việc đó xảy, Đông Hoa hoàng triều đồng dạng gửi một nhóm võ giả đến nơi này kiểm tra, thế nhưng kết quả lại là toàn quân bị diệt.

Tin tức một vị Vũ Vương cường giả vẫn lạc nhanh chóng lan truyền, khiến cho lòng người bàng hoàng, từ đó đối với Xích Phong Cốc sinh lòng e ngại đến cực điểm.

Nói đùa, Vũ Vương tại Đông Hoa hoàng triều tuy không tính là tuyệt đỉnh cường giả đứng đầu, thế nhưng tuyệt đối vẫn được xem là cao thủ, thực lực đủ để quát tháo một phương.

Vũ Hoàng tại Đông Hoa hoàng triều số lượng quá ít, ngay cả Thiên Sinh Môn, Cổ Kiếm Trai những loại này đỉnh phong tông môn, cũng không có mấy nhân vật như vậy, vì vậy có thể nói, chỉ cần Vũ Hoàng không ra, thiên hạ này chính là lấy Vũ Vương vi tôn.

Thế nhưng đường đường là một vị Vũ Vương, lại vô thanh vô tức chết tại một cái nho nhỏ Xích Phong Cốc bên trong, cái này làm sao có thể không khiến người khác vừa kinh vừa sợ?

Xích Phong Cốc từ đó trở thành trong mắt một cái hiểm địa tại Nhai Đình sơn mạch, coi như là cái khác Vũ Vương đều không dám tuỳ tiện tiến vào trong cốc.

Lúc này Vương Hạo Thần đã đến Xích Phong Cốc ngoại vi, chỉ cần đi thêm một lúc, liền sẽ chính thức tiến nhập vào trong cốc, thế nhưng nghĩ tới nơi này đã từng có một vị Vũ Vương vẫn lạc, hắn không khỏi có chút do dự.

-Có nên đi vào hay không?

Vương Hạo Thần trong lòng cực kỳ xoắn xuýt, nửa muốn đi vào, nửa lại muốn trở lại.

Hắn biết chỗ cơ duyên được ghi lại trên địa đồ ở bên trong Xích Phong Cốc, thế nhưng nơi này đã từng khiến cho không ít vũ giả, thậm chí là Vũ Vương cấp bậc vũ giả táng mệnh, hắn còn không có tự tin tới mức một khi đi vào có thể toàn mạng trở ra.

Nhưng mà… bảo hắn cứ như vậy quay đầu trở về, hắn cũng rất không cam tâm.

Mất bao công sức mới đến được nơi này, Vương Hạo Thần hắn sao có thể không thu hoạch được gì liền quay trở lại?

-Ai… bỏ đi! Cứ như vậy quay về thật sự không cam tâm, còn không bằng liều mạng một lần!

Đắn đo hồi lâu, Vương Hạo Thần sau cùng thở ra một hơi thật dài, trên khuôn mặt tuấn tú hiện lên vẻ cương nghị cùng quyết tâm, hắn không do dự nữa, đôi chân cất bước tiến vào trong cốc.

Vương Hạo Thần đặc trưng nhất tính cách, chính là cố chấp, một khi hắn đã quyết tâm phải làm một việc gì đó, thì nhất định sẽ cố gắng hoàn thành cho bằng được, nửa đường bỏ cuộc, tuyệt đối không phải hắn tính cách.

Vì thế, chỉ cần hắn cảm thấy bản thân có một tia cơ hội, vậy coi như phải đi vào chỗ hiểm địa như Xích Phong Cốc hắn cũng nguyện ý.

Tiến vào Xích Phong Cốc về sau, Vương Hạo Thần mới có cơ hội nhìn ngắm cảnh vật tại nơi này.

Không thể không nói, Xích Phong Cốc mặc dù hung danh hiển khách, thế nhưng quang cảnh không thể phủ nhận là rất đẹp.

Ngoại trừ ngọn núi phía đông, ba ngọn núi còn lại có cây cối tươi tốt, xanh ngắt một màu, mang đến một cỗ hương vị trong lành mà tươi mát đến từ thiên nhiên, khiến cho người ta tâm hồn thư thoái.

Những ngọn núi theo Vương Hạo Thần tất nhiên không thể sánh được với Thiên Sinh Môn sáu ngọn núi lớn nhộn nhịp sầm uất, thế nhưng nếu nói về vẻ đẹp thiên nhiên, vậy sáu ngọn núi kia căn bản không có tư cách cùng ba ngọn núi ở Xích Phong Cốc so sánh.

Ngọn núi ở phía đông, lại không có ba ngọn núi kia tươi đẹp như vậy, không chỉ có cây cối, mà ngay cả đất đai đều có một màu đỏ rực, nhìn qua lại một phong vị khác, tuy rằng lời đồn về nơi này đáng sợ, thế nhưng cảnh vật trong cốc quả thực rất bắt mắt.

Nếu không phải biết rõ nơi này nguy hiểm như thế nào, Vương Hạo Thần thật sự sẽ nghĩ đây làm một chốn danh lam thắng cảnh trong thiên hạ.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN