Nghịch Thế Vũ Thần
Chương 66: Trị thương
Trong động không gian rất rộng rãi, Vương Hạo Thần đem Lý Mộ Tinh nhẹ nhàng đặt trên một tảng đá dài giống như một chiếc giường, sau đó mới ngồi xuống gần đó, trùng điệp thở ra một ngụm trọc khí.
Đoạn đường vừa rồi hắn trong lòng có thể nói là không gì sánh được áp lực, rất sợ một lúc nào đó Xích Diệm Thiên Hổ đột nhiên đuổi tới, như vậy hắn và Lý Mộ Tinh kết cục chắc chắn không cần nói cũng biết, rất may chuyện như vậy sau cùng cũng không có xảy ra.
Vương Hạo Thần nghỉ ngơi vài phút, sau đó ánh mắt lại nhìn qua Lý Mộ Tinh đang nằm trên khối đá, lúc này có cơ hội nhìn kỹ càng, hắn mới phát hiện nàng bị thương quả thật so với chính mình tưởng tượng còn muốn nặng, nhiều chỗ máu tươi vẫn đang chầm chậm chảy ra, tuy rằng đang nàng hôn mê, thế nhưng trên khuôn mặt xinh đẹp vẫn không dấu được nét đau đớn.
– Trước hết giúp nàng sơ cứu một chút a!
Vương Hạo Thần tròng mắt hơi lưu chuyển nghĩ thầm, hắn không phải muốn nhân lúc nàng bị thương mà chiếm tiện nghi, chỉ là nếu tiếp tục để như vậy, e rằng nàng sớm muộn cũng chết vì xuất huyết quá nhiều.
Nghĩ là làm, Vương Hạo Thần lấy ra từ trong nạp giới một ít kim sang dược cùng vải bông sạch và nước, bắt đầu giúp Lý Mộ Tinh trị liệu.
Hắn trước hết đem vết thương trên hai cánh tay của Lý Mộ Tinh sát trùng, sau đó liền đắp lên kim sang, cuối cùng là giúp nàng băng bó lại vết thương.
Quá trình này hắn cho dù không muốn nhưng ngón tay như cũ thỉnh thoảng vẫn chạm vào làn da mềm mại đầy tính đàn hồi của Lý Mộ Tinh, cảm giác vô cùng thoải mái.
Tiếp đó, Vương Hạo Thần ánh mắt lại lộ ra một tia khó xử, bởi vì Lý Mộ Tinh bị thương nặng nhất vị trí là ở trên người chứ không là ở hai tay, bất quá nếu như hắn muốn giúp nàng trị liệu ở những chỗ đó, nhất định phải khai mở nàng y phục.
Chỉ là… Vương Hạo Thần hắn thực sự không có lá gan này, hắn trước giờ chưa từng tiếp xúc với cơ thể nữ nhân, nhưng hắn cũng biết đạo lý “ nam nữ thụ thụ, bất tương thân, thật sự không biết nếu tự ý thoát nàng y phục thì có ổn hay không, Lý Mộ Tinh sau khi tỉnh dậy nếu biết nàng thân thể bị hắn nhìn qua, liệu có một kiếm bổ sống hắn hay không?
– Ân…
Đúng lúc hắn còn đang do dự không quyết, Lý Mộ Tinh đang nằm trên tảng đá đột nhiên khẽ rên lên một tiếng, sau đó mắt phượng vốn dĩ đang đóng chặt vào lúc này liền chậm rãi mở ra.
Nàng sau khi tỉnh dậy liền muốn cử động thân thể, thế nhưng toàn thân lập tức truyền đến một cỗ đau nhức đáng sợ, khiến cho nàng không nhịn được nhíu chặt hai hàng lông mày xinh đẹp, trong mắt hiện lên một tia thống khổ.
Đau đớn qua đi, Lý Mộ Tinh lúc này mới phát hiện bên cạnh mình có một thiếu niên dung mạo cực kỳ tuấn tú, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc cùng phòng bị.
– A… cô tỉnh rồi?
Vương Hạo Thần thấy nàng đột nhiên mở mắt nhìn mình, trong lòng lập tức giật thót, sợ nàng hiểu lầm vội vã lui ra sau mấy bước, nói gấp:
– Cô đừng hiểu lầm, ta không có ác ý, chỉ muốn giúp cô chữa thương mà thôi!
Vừa nói, Vương Hạo Thần vừa đem bình kim sang dược trong tay nâng lên cho nàng thấy, hắn trong lòng thực sự có chút sợ hãi, mặc dù hắn còn chưa làm chuyện phi lễ với nàng, bất quá Lý Mộ Tinh thân là Vũ Vương cường giả, ai biết trong đầu nàng nghĩ cái gì, hơn nữa dựa vào thực lực của nàng, coi như là đang bị trọng thương e rằng vẫn có giết chết hắn năng lực.
Lý Mộ Tinh hết nhìn Vương Hạo Thần lại nhìn trong tay hắn bình kim sang dược, sau đó lại chú ý tới mình hai cánh tay vết thương dĩ nhiên đã được trị liệu băng bó, lúc này xác định hắn nói là sự thật, trong lòng lập tức cảm kích.
Nàng không lâu trước đó bị Xích Diệm Thiên Hổ trọng thương, sau đó dùng hết toàn lực cướp đường chạy trốn, thế nhưng không đi được bao xa liền kiệt lực ngất đi, hẳn là được thiếu niên này phát hiện sau đó mang về nơi này.
– Cảm ơn!
Lý Mộ Tinh hướng Vương Hạo Thần nói một câu cảm tạ, nàng mặc dù là Vũ Vương, thế nhưng lại là một người biết đạo nghĩa phải trái, nếu không phải Vương Hạo Thần mang nàng về đây, e rằng nàng có thể đã chết nơi hoang dã rồi, thiếu niên này, đối với nàng có ân cứu mạng.
Trước đó nàng đối với Vương Hạo Thần có lòng phòng bị là bởi vì nàng biết dung mạo của mình đối với nam nhân có lực sát thương đến mức nào, không ít kẻ trên đời nếu thấy nàng ở trong tình trạng lúc này rất có khả năng sẽ nổi tà tâm với nàng, vì thế nàng có lòng phòng bị cũng không có gì sai.
– Không có gì… bất quá cô bị thương rất nặng, ta chỉ mới trị liệu cho hai cánh tay của cô mà thôi, những nơi khác còn thương thể, nếu như cô đã tỉnh lại rồi, vậy cô liền tự mình làm lấy đi!
Vương Hạo Thần vẫn có chút e ngại Lý Mộ Tinh, dè dặt đem bình kim sang dược và bông vải đặt bên người nàng, sau đó lập tức lui lại mấy bước.
Nghe Vương Hạo Thần nói vậy, Lý Mộ Tinh ánh mắt lại ôn hoà hơn không ít, bởi vì thiếu niên trước mặt vậy mà không có nhân lúc nàng hôn mê mà giở trò bất chính với nàng.
Lý Mộ Tinh đối với mình dung mạo cùng mị lực vẫn là có tự tin rất lớn, ở Đông Hoa hoàng triều có vô số người si mê nàng sắc đẹp, trong số những người có ý muốn lấy nàng làm thê tử Vũ Vương nhiều vô số, thậm chí ngay cả Vũ Hoàng đều không thiếu.
Nếu là những người kia gặp cảnh mình bị thương như vậy, nàng thực sự không chắc họ thể làm được như thiếu niên trước mặt hay không, hay sẽ nhân cơ hội đó để biến nàng thành của họ.
Hiển nhiên, Vương Hạo Thần trong lúc vô tình vậy mà lại chiếm được không ít hảo cảm từ vị đại danh đỉnh đỉnh Phi Vũ Kiếm Vương này.
Vương Hạo Thần cố ý muốn để cho nàng một mình có không gian chữa thương, vì thế sau khi đặt bình thuốc xuống bên cạnh nàng liền xoay người đi về phía cửa động, chuẩn bị đi ra ngoài.
Lý Mộ Tinh đang muốn đưa tay cầm lấy bình thuốc, thế nhưng cánh tay đau đớn không nhấc lên nổi, hơn nữa nàng lại phát hiện cả người đều giống như vậy, ngoại trừ hai chân còn có thể cử động thì những nơi khác hoàn cứng đờ, đau nhức cực kỳ khó chịu.
Lý Mộ Tinh khẽ cắn môi, nàng không nghĩ tới, chính mình cao cao tại thượng suốt nhiều năm nay lại rơi vào cảnh thảm hại như vậy.
Cố gắng thử lại một lần nữa, sau cùng Lý Mộ Tinh chỉ có thể cười khổ bỏ cuộc, nàng hiểu rõ trạng thái cơ thể của mình, nếu như không nhanh chóng được chữa trị nhất định sẽ ngày một nặng thêm, thế nhưng nếu như nàng cố sức cử động chỉ làm cho vết thương vỡ ra thêm.
– Đợi… đợi một chút!
Lý Mộ Tinh ánh mắt nhìn về phía Vương Hạo Thần đang rời khỏi hang động, thanh âm có chút ngập ngừng vang lên.
Vương Hạo Thần nghe vậy liền dừng lại cước bộ, quay mặt nhìn nàng nói:
– Có chuyện gì sao?
Lý Mộ Tinh trên mặt hiện lên thần sắc khó xử, nàng biết bản thân cần được trị liệu, thế nhưng nàng làm có thể để cho một cái nam tử nhìn thấy mình thân thể?
Bất quá sau cùng nàng vẫn là tuyển chọn để cho Vương Hạo Thần giúp mình trị thương, bởi vì so sánh hai bên, nàng tính mạng tất nhiên là quan trọng hơn nhiều.
– Làm phiền ngươi giúp ta bôi thuốc a!
Lý Mộ Tinh nhẹ nhàng nói, tuy giọng điệu là muốn nhờ giúp đỡ, thế nhưng thanh âm của nàng như cũ có ẩn chứa một nét cao quý khó có thể che dấu, tựa như một vị cửu thiên huyền nữ rơi hạ chốn phàm trần.
Vương Hạo Thần giật mình, không nghĩ tới Lý Mộ Tinh lại đưa ra yêu cầu như vậy, bất quá hắn không phải kẻ ngốc, rất nhanh đã hiểu ra rằng bởi vì nàng thương thế quá nặng nên không cách nào tự mình trị liệu, vì thế mới mở miệng nhờ đến hắn.
Thế nhưng Vương Hạo Thần cũng không có ý định dễ dàng giúp nàng, bởi vì hắn biết việc nữ tử bị một nam nhân nhìn mình thân thể không phải là chuyện đùa, dù sao nữ tử nào lại chẳng quan trọng thân thể cùng danh dự của mình, nếu là nam nhân mà nàng thích thì cũng thôi đi, đằng này Vương Hạo Thần chẳng qua chỉ vừa mới cùng Lý Mộ Tinh gặp mặt mấy phút, nói nàng có tình cảm với hắn… Vương Hạo Thần cho dù mắc bệnh hoang tưởng cũng sẽ không tin.
Bây giờ hắn đương nhiên có thể giúp nàng, nhưng ai biết sau đó nàng có thể hay không bởi vì bị hắn nhìn thấy thân thể mà trực tiếp giết người diệt khẩu hay không? Dù sao Lý Mộ Tinh thân là Vũ Vương cường giả, nếu như chuyện bị một cái Vũ Đồ con sâu cái kiến nhìn qua nàng thân thể không may bị người khác biết được, vậy sau này nàng làm sao có mặt mũi gặp người?
Vương Hạo Thần không muốn giao mạng của mình trên tay người khác!
– Làm sao vậy?
Lý Mộ Tinh nhìn thấy Vương Hạo Thần vẫn do dự chưa chịu tiến đến, trong mắt lộ ra vẻ khó hiểu cùng kinh ngạc, bình thường nam nhân đều là nghe nàng nói như vậy, chắc chắn sẽ không bỏ qua cơ hội này cùng nàng thân mật rút ngắn quan hệ một phen, thế nhưng thiếu niên trước mặt ngược lại không có một chút hào hứng nào, thậm chí trong mắt còn có một tia bài xích.
Đây đến cùng là chuyện gì xảy ra?
Là thiếu niên trước mặt không có mắt thẩm mỹ, hay là nàng dung mạo không đủ để đả động đối phương?
Lần đầu tiên trong đời, Lý Mộ Tinh vậy mà đối với mình dung mạo sinh ra một tia hoài nghi, trước giờ nàng đi tới đâu đều là nam nhân tâm điểm chú ý, mặc dù nàng đối với ánh mắt của những người kia rất là chán ghét, thế nhưng không thể phủ nhận một điều rằng chính bởi vì có những ánh mắt kia, nàng mới có thể xác định mình dung mạo thực sự rất xinh đẹp, khiến cho vô số nam nhân phải điên cuồng.
Thế nhưng lúc này dung mạo của nàng ở trước mặt thiếu niên kia tựa hồ không đáng một đồng, căn bản không lay động được hắn, để cho nàng có chút không thể tin, đồng thời cũng có một loại cảm giác thất bại.
Lý Mộ Tinh đối với Vương Hạo Thần càng lúc càng cảm thấy tò mò, nhưng nàng lại có một loại cảm giác, đối với thiếu niên này lại không cảm thấy chán ghét như lúc nhìn thấy những nam nhân, đơn giản là ánh mắt hắn nhìn nàng không có một tia dục vọng, để cho nàng cảm thấy thoải mái khi đối mặt với hắn.
Bất quá chính ánh mắt này, cũng để cho nàng trong lòng sinh ra một tia ấm ức, tựa như mình thân là một cái tuyệt thế mỹ nữ ở trước mặt hắn cũng chẳng khác gì một cái nữ nhân bình thường, cái này để cho nàng lòng tin về nhan sắc của mình sụt giảm không ít.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!