Nghịch Thiên Phong Thủy Sư - Chương 34: Chuông vàng dưới lòng đất
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
56


Nghịch Thiên Phong Thủy Sư


Chương 34: Chuông vàng dưới lòng đất


“Theo tôi, địa thế phong thủy ở đây, rất tốt.”

Lúc này, Diệp Tuyền vẻ mặt nghiêm túc hơn, chậm rãi nói: “Cái gọi là, nơi địa thế đẹp nhất là nơi rồng ở, nơi nước tập trung tốt nhất là Minh Đường, đây là đại thế phong thủy. Nghìn dặm mới kết được một huyệt, hình thế vững vàng, phía trước núi non bao bọc, chúng thủy tụ lại, giống như quần thần nghe lệnh, bách quan hiến tấu, vạn quốc Sức sống của rồng tụ nơi kết hợp của sông và núi, nơi ấy là huyệt, kết thành hình, mặt trước núi vây quanh, sông hội tụ, như quần thần nghe lệnh, trăm quan phục tùng, vạn quốc triều cống, chính là tượng trưng cho kiệt tác chân long.”

“Thôn này, cũng có hình thế phong thủy riêng, ngoài núi non bao quanh, dù không biết nguồn gốc long mạch ở đâu, nhưng khí mạch khi ra đến ngoài thôn, sẽ lập tức trồi lên, hình thành đỉnh núi cao chót vót, thẳng đứng.”

Diệp Tuyền tỏ ý nói: “Đỉnh núi cao chính là chủ tinh, khí thế đầy đủ, uy vũ mạnh mẽ. Nhìn từ phạm vi nhỏ mà nói, đỉnh núi cao đó như là núi phụ mẫu của khí mạch toàn thôn. Dãy núi bốn phía quanh thôn là kéo dài từ núi phụ mẫu này, tạo thành hình.

“Độ cao của núi phụ mẫu quyết định sự xuất hiện của khí mạch.” Diệp Tuyền nhún vai, khẽ cười nói: “Mọi người hãy nhớ, núi phụ mẫu rất quan trọng, phong thủy cũng bàn về xuất thân, hơn nữa còn rất chú trọng.”

“Hả?”

Mấy người giáo sư Tưởng hơi ngẩn ra, cũng không biết nên khóc hay nên cười.

“Đây không phải là nói đùa.”

Diệp Tuyền xòe tay nhún vai, nói: “Đây là hiện thực… rất tàn khốc. Là con người, nếu không phải con nhà giàu đời thứ hai, thì còn có thể dựa vào nỗ lực của bản thân mà vươn lên, nhưng phong thủy thì không, nếu trời sinh xuất thân không tốt, thì ngày sau khó mà bù đắp được. Thậm chí còn nói, xuất thân bẩm sinh quyết định ưu thế của phong thủy.”

“Núi phụ mẫu của thôn này rõ ràng rất nổi bật, đây là điểm tựa cho hình thế phong thủy nơi đây.”

Diệp Tuyền nhẹ nhàng nói: “Có chỗ dựa vững chắc, khí mạch mới kết tụ lại, trong những tầng lớp bảo vệ, trở thành Minh Đường đáng sống nhất. Rồi hai bên Long Hổ trái phải vững chắc, trong Minh Đường có hồ nước hài hòa, có thế nạp thủy tàng phong. Lâu dần, tụ thành thôn, sinh sôi không ngừng mới có cảnh tượng như ngày hôm nay.”

“Đây là hình thế phong thủy của cả thôn.”

Diệp Tuyền quay đầu, cười hỏi: “Giáo sư Tưởng, ông nghe đã hiểu chưa?”

“Khụ!”

Giáo sư Tưởng chớp mắt, miễn cưỡng nặn ra một nụ cười: “Hổ thẹn…tôi không hiểu phong thủy lắm, nhưng tôi cũng cảm thấy, cậu Diệp nói rất có lý.”

“Đúng vậy, chúng tôi không hiểu gì cả, anh nói cái gì thì là cái đó.” Tiêu Mai yếu ớt bổ sung thêm một câu, trong câu nói còn có chút nghi hoặc.

“Làm nền, tôi chỉ là làm nền thôi.” Diệp Tuyền bỗng cười nói: “Quan trọng là muốn nói với mọi người, hình thế phong thủy ở đây rất tốt. Dưỡng lão ở đây, là một quyết định sáng suốt.”

“Anh nói nơi đây tốt, nhưng tại sao căn nhà lại có vấn đề?” Tiêu Mai hỏi, nắm được được điểm then chốt.

“Đây là câu hỏi cụ thể, cần phải phân tích cụ thể thôi.”

Diệp Tuyền cũng không yếu thế, thẳng thắn nói: “Theo lẽ thường mà nói, nơi có địa thế phong thủy tốt, ít khi xuất hiện tình trạng kỳ lạ, nhất là nhà ở của giáo sư Tưởng, là một trong những nơi khí mạch thuận hòa, rất tốt. Ở đây, tôi cũng phải hỏi một câu. Giáo sư, lúc đầu khi ông mua đất, ai đã đề xuất cho ông, hay cố ý chỉ điểm cho ông?”

“Sao cơ?”

Giáo sư Tưởng hơi sững người, mơ hồ lắc đầu: “Không ai nói hết…công ty môi giới thì có tính không? Tôi thấy quảng cáo bán đất của công ty môi giới sau đó tới đây khảo sát, rồi quyết định mua.”

“Vậy à.”

Diệp Tuyền có vẻ mặt hơi kỳ lạ: “Chẳng lẽ, đây là cái gọi là, đất tốt chọn người lành? Nếu không, sao có thể trùng hợp như thế, ông sao chọn được nơi tốt như vậy.’

“…Ý gì thế?” Giáo sư Tưởng vô cùng bất ngờ: “Nhà của tôi đã như thế rồi, còn tốt cái gì?”

Ông nghi ngờ Diệp Tuyền này có phải đang nói lời thầm mỉa mai ông hay không.

“Thật đó.”

Diệp Tuyền nhấn mạnh nói: “Giáo sư Tưởng, có vài chuyện, không thể chỉ nhìn bề ngoài đâu. Nhà của ông, xuất hiện tình trạng khác thường, vấn đề này chúng ta tạm thời đặt sang một bên đã. Chúng ta bắt đầu nhìn từ góc độ phong thủy trước, phân tích hình thế phong thủy của nhà ông.”

“…Cậu nói đi.”

Giáo sư Tưởng chau mày, trong lòng bắt đầu gnhi ngờ, Diệp Tuyền không nhìn ra được vấn đề, nên mới nói mấy lời hay ho để lừa gạt qua loa.

“Hình thế phong thủy của thôn tôi vừa nói rồi. Đó là cấp bậc khá cao, phạm vi rộng, nếu nói đến phong thủy từng nhà, từng hộ, từng sân, từng vườn thì phải thu hẹp góc độ, nghiên cứu kĩ lưỡng trước.”

Diệp Tuyền bỗng đưa tay ra, ngắt một chiếc lá, ra ý nói: “Mọi người nhìn xem, nếu tôi nói với mọi người, trong chiếc lá này, cất giữ điều bí ẩn của phong thủy, mọi người tin không?”

“…Không tin.”

Giáo sư Tưởng và Tiêu Mai đưa mắt nhìn nhau, không do dự mà lắc đầu luôn. Trương Đại bên cạnh lại cất la bàn đi, lấy ra sổ ghi chép, viết ngoay ngoáy, vùi đầu chăm chú ghi.

“Tôi nói đơn giản nhé, để mọi người có một ấn tượng trực quan.”

Diệp Tuyền chỉ vào gân lá, nghiêm túc nói: “Chúng ta nhìn những gân lá này, gân lá chính dài, bên cạnh còn có nhiều đường gân phụ dài. Giữa gân chính và gân phụ có những gân nối rất nhỏ tạo thành hình dạng như mạng nhện.”

“Khí mạch của phong thủy, trên thực tế là kết cấu tựa như vậy. Long lực nằm sâu, tiềm tàng trong lòng đất, gặp núi hóa thành dương khí, gặp nước hóa thành âm khí. Âm dương giao hòa, trở thành một điểm giao nhau, đây chính là huyệt vị trong phong thủy.”

Diệp Tuyền thong thả nói: “Những điểm giao nhau này, là nơi phát triển phồn vinh thịnh vượng, cũng là cái mà chúng ta gọi là đất lành. Xây mộ trên đất lành, có thể phù hộ cho con cháu. Xây nhà trên đất lành, giúp người ta gặp hung hóa cát, tài vận khởi sắc.”

“Không còn nghi ngờ gì nữa, nhà của giáo sư Tưởng, là được xây trên đất lành.”

Diệp Tuyền cảm thán nói: “Không ai chỉ điểm, mà có may mắn như vậy, nên tôi mới nói ông là người có phúc.”

“À?”

Giáo sư Tưởng thừa nhận, bản thân nghe xong cũng có chút vui mừng, nhưng cũng không làm ông quên đi sự thực căn nhà mình đang ở có vấn đề, nên lại nhìn Diệp Tuyền với ánh mắt hoài nghi: “Ý của cậu là, nơi đó phong thủy tôt, tôi xây nhà ở đó, xảy ra chuyện cũng là do may mắn của tôi à?”

“Ha ha, đương nhiên là không phải.”

Diệp Tuyền khoát tay, nói; “Không thể lý giải như vậy…giáo sư Tưởng, có lẽ ông không biết, phong thủy của mảnh đất ấy của ông, tốt đến thế nào. Nhìn từ góc độ phong thủy mà nói, nhà của ông tựa núi tựa sông, hơn nữa nước cũng không phải là nước bình thường, Minh Đường nước ôn hòa, nước tụ giữa trung tâm trời đất, xung quanh phong cảnh hữu tình. Núi cũng không phải là núi bình thường, nhìn vào hình dạng, đỉnh tròn, thì đó là núi Kim Tinh.”

“Đỉnh núi Kim Tinh tròn đầy, nếu trong đất có chuông vàng, giao thoa với nước hữu tình, đương nhiên sẽ tạo thành đất lành thượng đẳng.”

Diệp Tuyền đánh giá: “Chuông vàng trong đất như đẩu như thương, chủ vượng phát lộc, kho thóc kho tiền. Cái khác thì chưa cần nói đến, chỉ cần giáo sư Tưởng chuyển đến ở vài năm thôi, gia đình ông chắc chắn sẽ phất lên… …”

“Chuông vàng trong đất, kho tiền kho thóc??”

Giáo sư Tưởng hơi ngẩn người tức đến bật cười: “Lại còn kho tiền kho thóc nữa, vì cái sàn nhà ở phòng khách, hai năm nay ít nhất tôi cũng tiêu tốn mất mấy trăm triệu rồi, rõ ràng phải là hao tài hao của thì có …”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN