Ngoan nào! - Chương 1: Ngày khai giảng
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
96


Ngoan nào!


Chương 1: Ngày khai giảng


” Tít.. tít.. tít”
” Haizz~..Cái đồng hồ chết tiệt này! Cho người ta ngủ tí đi, đang mơ đẹp mà”- Tôi ngáp ngắn ngáp dài, nhìn chiếc đồng hồ bằng đôi mắt giận giữ. Tôi vươn vai vài cái rồi nhìn sang chiếc của sổ cạnh giường, mùa thu đang nở rộ trên mảnh đất khói này, bầu trời rạng sáng qua những tia nắng ấm áp mà lạnh lẽo. Nhẹ nhàng bước xuống giường và.. ùhh! cái lạnh đang chạy qua sống lưng tôi. Tôi lười biếng lết cái thân vào trong phòng tắm rồi ngâm mình dưới làn nước ấm. Sau 15 phút , tôi bước ra và mặc bộ đồng phục của trường đại học kinh tế Đại Hà Mễ- trường đại học danh giá ở thành phố tôi. Bước xuống phòng bếp, bụng tôi đang đói meo cả rồi! Tôi lấy trong tủ lạnh ra một cái bánh mì kẹp, cầm chiếc cặp sách cũ rồi đi tới trường
” Ủa? Nó đâu rồi nhỉ? Kỳ!”- Tôi có một con bạn thân, nó tên là Diệp Băng Băng. Tính cách của nó khá khác người, lúc nóng lúc lạnh, lúc nắng lúc mưa. Nó khá xinh, thân hình cân đối, mỗi tội ngực nó hơi lép. Tội nghiệp:))
” Ê!!..Tiểu Bạch!!”- Đấy! Vừa nhắc tào tháo, tào tháo đã xuất hiện. Nó chạy hớt hải đến, miệng ngậm chiếc bánh mì kẹp lát
” Mày giữ đúng lời hứa nhỉ, Băng Băng!”- Tôi mở lời trêu chọc, nhìn bộ dạng nuốt không trôi, thở không được của nó là tôi biết nó dậy ” sớm ” hơn chiếc đồng hồ thân yêu rồi
“Mày muốn chết hả? Mới sáng sớm đừng bắt tao khẩu nghiệp à”- Băng Băng liếc nhìn tôi, miệng thì “giải quyết” nốt chiếc bánh mì kia
“Mày khẩu nghiệp chứ có phải tao đâu, đồ con heo, Băng Băng là con heo. Plè!”- Tôi quay mặt đứng trước Băng Băng và cố chọc điên bà chằn này, hình như nó có hiệu quả rồi
” Mày tới số rồi Tiểu Bạch Tinh Tinh”- Nó ăn nốt miếng bánh mì rồi rượt theo tôi. Quanh con đường, chúng tôi rượt nhau như hai đứa trẻ, mấy chiếc lá vàng rơi đánh dấu kỉ niệm một năm học đầy tình bạn sẽ bắt đầu
–Cổng trường đại học kinh tế Đại Hà Mễ–
” Bắt được mày rồi nha con”- Băng Băng túm lấy cổ áo tôi, khuôn mặt tràn đầy sát khí
” Ể? Băng Băng yêu quý! Mày tha cho tao đi”- Tôi nhìn Băng Băng bằng đôi mắt cún con, hai tay chắp lại cầu xin khẩn khoản
” Ai bảo đâu! Mày tự làm, tự chịu”- Nó cười một cách nham hiểm rồi lôi tôi vào trong trường, ngôi trường này rất to và rộng gồm ba khu. Khu chính nằm ở hướng Bắc, khu hiệu bộ nằm ở hướng Tây Nam còn khu phụ nằm ở hướng Đông. Khu chính có 4 tầng gồm hai tầng cho năm nhất và hai tầng cho năm hai, khu hiệu bộ có hai tầng gồm các dãy phòng cho giáo viên và học sinh trao đổi, cuối cùng là dãy phụ dành cho năm cuối. Nói chung nhìn tổng thể khá đẹp, biểu tượng của trường là một chú chim ưng sải cánh bay. Bước vào trong sân trường, sân trường gồm một cái đài phun nước cỡ lớn cùng hàng cây ở hai bên. Ồ! Hình như là có một đám học sinh tụm lại nữa, nhưng chỉ toàn là học sinh nữ cả ba năm. Chắc là đánh nhau, mà tôi và Băng Băng là hai đứa rất thích xem đánh lộn nên nhìn cái là đã thích rồi! Hai đứa chạy lại và cố xen vào bên trong, trời! Giờ lẻn vào mới là chuyện khó nè, đông như thế ai chui được
” Má! Bỏ cái chân ra coi mấy cái con này”- Băng Băng tức giận hất mấy cái thứ vướng víu kia ra, miệng thầm chửi rủa cuộc đời
” Chân thúi quá đi, bộ dẫm phải rác hả?”- Tôi lấy tay bịt mũi lại, nói thật chứ mấy bà này dẫm phải cái gì à, nồng nặc hết cả lên. Hai đứa cứ cố lẻn vô nhưng bất thành, bỏ lỡ chuyện vui rồi! Đúng lúc đó tiếng chuông reo lên, giờ khai giảng bắt đầu rồi. Đám đông bắt đầu giải tán, giờ chúng tôi mới thấy sự việc bên trong, CHỈ LÀ TRAI THÔI Á!?? Cái gì vậy nè, chỉ là hai tên trai năm nhất thôi mà, có cần phải zậy hông? Đúng là uổng công hai đứa cố lẻn vào xem đánh nhau
” Tưởng là có đánh nhau chứ, làm tụt hứng”- Băng Băng mặt yểu xìu đi vào trong
” Mấy tên trai chó chết!”- Tôi thầm rủa, có vẻ như hai tên trai năm nhất đó nhìn thấy hai đứa chúng tôi. Chúng nhếch mép cười khinh rồi đi vào trong, chắc là nghĩ xấu về chúng tôi rồi
Buổi khai giảng diễn ra một cách êm đềm nhưng có một chuyện hai đứa không tưởng đó là mình ngồi cùng với hai tên đào hoa đó, nhìn tổng thể cũng đẹp trai nhưng chúng tôi không quan tâm nhiều lắm. Dù gì cũng là người bình thường mà, có phải Chúa đâu mà người nể người yêu. Kết thúc buổi khai giảng, các sinh viên của các năm sẽ đi tìm lớp của mình
” Để xem nào, lớp của mình là 1a2…Ể!? Không có tên của Băng Băng, kì lạ zậy!?”- Tôi thắc mắc, lúc nào đi học tôi và Băng Băng đều học chung lớp với nhau
” Tiểu Bạch! Tiểu Bạch! Tao học lớp 1a4, vậy là không học chung rồi.Buồn ghê!”- Băng Băng từ đâu chạy đến, mặt buồn rười rượi
“Cách nhau có hai lớp thui mà, làm gì mà như cách mấy ngàn dặm zậy!”- Tôi phì cười, Băng bà chằn mà cũng có lúc như thế này sao
” Vui quá nhỉ? Tránh ra cho tôi nhận lớp, đồ đầu lùn”- A! Là hai tên hồi sáng làm tụt hứng nè. Nói năng xấc xược dữ, mai sau méo miệng luôn nha
” Tôi không có lùn và bạn tôi cũng không lùn nha, tại anh cao quá thôi. Đồ đầu bò!”- Tôi tức giận, cậu ta có cao hơn tôi mấy đâu, cách một cái đầu thôi mà bảo người ta lùn, anh lùn thì có
” Tôi có nói bạn cô đâu mà bảo zậy?”- Anh ta nhếch mép cười khinh, cười cười cái con khỉ
” Kệ anh! Tránh ra tên đầu đất kia”- Tôi tức đến muốn phì khói, kéo Băng Băng đi về. Để tôi gặp là tôi xé xác anh ra!
” Ái chà chà! Hắc thiếu gia bị người khác coi thường kìa, chuyện vui chuyện vui..”- Chàng trai đi cạnh tên đó tỏ ý châm chọc, mặt anh ta hí hửng hí hửng, nhìn thấy ghét! Đúng là bạn nào tớ nấy mà
“Im ngay đi Thiên Ngạo, cẩn thận cái mồm hại cái thân đấy!”- Tên đó ngùn ngụt sát khí nhìn người tên là Thiên Ngạo kia
” Tà Phong nổi giận rồi! hihi”- Đúng là tên bê đê

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN