Ngoan Vương Kĩ Phi - Chương 22: Thất vương gia - Trì Ngạo Nhiên 1
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
158


Ngoan Vương Kĩ Phi


Chương 22: Thất vương gia - Trì Ngạo Nhiên 1


Edit: Mèo con ghét ăn cá

“Nga.. không giống như giả” Trì Ngạo Dịch nhìn miệng vết thương của Trữ Thi Phàm gật đầu đồng ý.

“ Cái kia, Vương gia ngươi nói nô tỳ nói đúng không phải là giả sao?”

“Giống như không phải giả, Tịch nhi cũng nên cho bổn Vương nhìn xem vết thương Trữ Thi Phàm đánh ngươi?” Trì Ngạo Dịch “ấm áp” cười hỏi.

Tịch nhi sắc mặt trắng bạch cứng đờ, xong ngay lập tức phản ứng lại nói: “Vương gia nàng đánh thiếp toàn là nội thương nên nhìn không thấy được vết thương bên ngoài” nàng cố hết sức nói.

“ Oh phải không? Nội thương kia là đánh như thế nào? đá sao?” Trì Ngạo Dịch tiếp tục hỏi.

“Là nàng đá thiếp thực sự rất đau” Tịch nhi lấy tay phụ họa còn xoa xoa thắt lưng nàng, không cần cho vương gia biết chỉ một mình nàng đánh người đâu.

“Bổn Vương thấy xiêm y trên người ngươi như thế nào không thấy có dấu chân!” Một âm thanh mang theo ý cười từ phía cửa sổ phát ra.

Trong phòng tất cả mọi người nhìn ra ngoài là thấy một mỹ nam tử thanh tú đang đứng ở cửa sổ, trên gương mặt hắn khóe môi gợi lên mĩm cười một cái thật tươi làm cho người ta cảm thấy ấm áp, Trữ Thi Phàm hơi hơi nhíu mày như thế nào nàng cảm giác hắn cùng Trì Ngạo Dịch có chút giống nhau.

“Hoàng đệ lại bướng bỉnh” Trì Ngạo Dịch nghiêm mặt nhìn về phía mỹ nam tử thanh tú kia nói.

Trữ Thi Phàm lập tức hiểu ra, nguyên lai tên nam tử kia lại là đệ đệ của Vương gia như vậy bảo sao nàng cảm thấy giống giống.

“Hoàng huynh dạo gần đây huynh bề bộn công việc sao? Không vào triều cũng không bước chân ra khỏi vương phủ sao?” Mỹ nam tử nhảy từ cửa sổ cười cười đi đến. … người này chính là như trong lời đồn nụ cười tỏa nắng như ánh mắt trời – Thất vương gia Trì Ngạo Nhiên.

“Ngươi không có việc gì làm hay sao mà chạy tới phủ của Bổn Vương?” Trì Ngạo Dịch thản nhiên hỏi hắn cũng không hi vọng hắn đến nhà người khác xử lý gia sự ( gia sự – chuyện gia đình)

“Chính là không có việc gì mới đến, bổn Vương còn đã biết đích thân hoàng huynh người là ở nhà xử lý gia sự nha” Trì Ngạo Nhiên nói không để ý tới vẻ lạnh nhạt của hắn ( bởi vì Trì Ngạo Dịch lạnh nhạt nên hắn sớm đã thành thói quen =]]) đi đến trước mặt Tịch nhi nói:

“Ngươi không phải là bị nội thương sao? Không phải nói nàng đá ngươi sao? Vậy sao xiêm y của ngươi không có dấu chân? Đừng nói với bổn Vương là nàng đá ngươi là thời điểm là quang chân?”

(quang chân: tức là bỏ giầy – bỏ giầy ra đá >”<)

“Ta …” Tịch nhi bị Trì Ngạo Nhiên nói như vậy chỉ có thể âm thầm oán hận nhìn Trì Ngạo Nhiên! Hừ! hắn làm cho nàng không biết nói sao, làm sao bây giờ?

“Ngươi cái gì… Tịch nhi ngươi không có việc gì thực nhàn nhã sao?Ngươi nhàn vậy nên đem chỗ quần áo trên người đi giặt sạch sẽ rồi sao, đừng không có việc gì thì đi tìm nha hoàn gây chuyện, ngươi không biết là như vậy sẽ làm hoàng huynh chán ghét sao?” Trì Ngạo Nhiên lạnh lùng giáo huấn, hắn sớm đã không quan nhìn cái cảnh nữ nhân không có việc gì rồi đi gây sự, thật không thể hiểu làm sao các nàng có thể nhàn như vậy.

Trì Ngạo Dịch không nói lời nào, hắn quả thực cũng chán ghét cái Nhị Sườn phi không có việc gì đi gây sự.

“ Ta ….. “

Tịch nhi còn chưa nói hết câu Trì Ngạo Nhiên cắt ngang nói “ Tịch nhi không phải là làm khó nàng vì nàng là nha hoàn của Hoàng tẩu sao? Đó là ngươi kém cỏi không có đủ sức quyến rũ nên một năm cũng chưa lên làm Vương phi! Hiện tại ngươi làm khó dễ nha hoàn của nàng chờ đến lúc hoàng tẩu biết nhưng không phải xong rồi sao?

Tịch nhi bị Trì Ngạo Nhiên nói,vừa sửng sốt vừa sợ hãi không dám phản bác, nàng không thể làm nũng hắn, không thể mắng lại hắn, bởi vì Hoàng Thượng cùng Vương gia yêu quý tiểu vương gia này nhất! nàng chỉ có thể cúi đầu im lặng

Trữ Thi Phàm âm thầm cười ha ha! Rốt cuộc cũng có người giúp mình trút mối giận này, Vương gia này thật tốt, ấn tượng ban đầu sai rồi! Mặc kệ thế nào thì so với tên ngoan vương kia cũng tốt hơn!

“Hơn nữa làm mất thời gian bổn vương ở cạnh hoàng huynh” Trì Ngạo Nhiên chu miệng lên nói một câu, hừ. Tại Tịch nhi làm chậm trễ thời gian hắn cùng hoàng huynh ở cạnh, phải biết rằng từ nhỏ hắn đã rất thân thết với hoành huynh! Tuy rằng Hoàng Thượng đối với hắn cũng tốt lắm nhưng dù sao cũng không phải là chung một mẫu phi.

Trữ Thi Phàm quay mình một cái, xem ra nguyên lại là như vậy, thật không biết hắn vì sao như vậy nguyện ý chung sống cùng một chỗ với ngoan vương kia?

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN