Ngôi Trường Kinh Dị - Chương 4 ; Cầu Cơ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
187


Ngôi Trường Kinh Dị


Chương 4 ; Cầu Cơ


Thế là 7 giờ tối hôm đó, tất cả đả có mặt. Nói chơi chơi vậy thôi chứ mặt đứa nào cũng tái mét, chỉ mỗi Ken và Man hứng thú, tôi với Mun thì lo cho hai ổng muốn chết mà đâu ai biết được. Vì lớp tôi đã ăn cáp cái chìa khóa lớp của ông thầy nên vào một cách dễ dàng, còn cổng trường tôi đã nói ở chương 1 ( mấy bạn quên thì xem lại ) . Ting……..Ting, tiếng chuông nhà thờ vang lên điểm 7 giờ, vì trường tôi sát bên nhà thờ nên nghe rất rõ, điều này làm mấy đứa trùm phim kinh dị lớp tôi liên tưởng đến mấy cảnh chết chóc khi tiếng chuông nhà thờ vang lên, nghĩ đến đây tụi nó càng thêm xanh mặt. – Triển thôi !!! – Ken phấn khích

– Í chết ! Có đứa nào nhớ câu gọi hồn không ? – Man

– Tao – Một đứa trong lớp

– Đọc đi – Ken

Thế rồi cả đám chọn ra 5 đại diện là tôi , Ken, Man Mun và Wendy. 5 đứa tôi đưa ngón trỏ vảo tấm bảng nhỏ hình trai tim. Rồi thàng đó đọc

Hồn nào ở chốn non bồng
Qua đây hồn cũng vui lòng ghé chơi
Dầu hồn dạo khắp mọi nơi
Ghé đây đàm đạo chuyện đời trần gian
Cảnh tiên hạc nội mây ngàn
Làm cho hồn cũng ngỡ ngàng kém vui
Cảnh tiên xa lạ bùi ngùi
Sao bằng cảnh tục hồn vui vơ’i người
Đờn ca mu’a hát vui cười
Trà thơm bánh ngọt tra’i tươi đãi hồn
Hồn ơi hãy ghé qua đây
Tâm tình trăng gió nước mây vơ’i hồn
Gió to sóng cả dập dờn
Hồn đi lẻ bóng hoàng hôn một mình
Qua đây bè bạn thêm xinh
Ghé đây bè bạn kết tình âm dương
Hồn dầu ở mâ’y đường cách trở
Nghe lời cầu xin chớ đắn đo
Mâ’y lời tâm sự nhỏ to
Hồn ai qua đó thâ’u cho tấm lòng
Hoặc hồn ở bể sông ngọn suối
Hoặc hồn chơi bụi chuối cành đa
Hoặc hồn nương bóng chiều tà
Hoặc hồn lẩn quất la đà mây xanh
Hoặc hồn ở đầu gành cuối bãi
Hoặc hồn dầm mưa dãi gió mãi
Hoặc hồn vấn vít vơ’i ai
Hoặc hồn phiêu lãng lạc loài đâu đâu
Hoặc hồn ở dưới hồ sâu
Hoặc hồn lơ lửng bên cầu gió đưa
Hoặc hồn bị gió mưa dồn dập
Hồn lạnh lùng tràn ngập cô đơn
Hồn ghé lại nguồn cơn cạn tỏ
Hồn đừng ngại đường xa bóng nhỏ
Hồn cùng ta mở ngỏ treo lời
Hồn về ẻo lả chơi vơi
Cùng ta tâm sự chuyện đời muôn năm – Nó nhìn tờ giấy đọc lia lịa

Bỗng gió từ đâu nỗi lên, cả bọn lạnh gáy rồi, cha Ken tươi tỉnh hỏi :

– Lớp này có ma không ?!

——————- YES————–

Cả đám giật mình

– Đứa nào vừa đây tấm bảng thế ?! – Tôi quát

– Không phải tao

– Cũng chẵng phải tao

Đến đây thì 3 đứa con gái tụi tôi quíu hết rồi, chỉ còn hai cha kia tò mò. Sau một hồi, bàn ghế bỗng tự nhiên bay lên chất thành đống giống hôm qua, nhưng căn phòng vẫn sạch sẽ. Cả đám la lên chạy tán loạn, Ken biết chơi nên ” Thăng ” một cái, bàn ghế trở lại bình thường

– Lớp này…. vậy thật rồi !!!! – Mun ôm Man chặt cứng không rời nữa bước

Cả lớp ra về, mặt đứa nào cũng bơ phờ, rồi như phép màu , tụi nó lại hứng thú

– Hãy giúp tụi ta biết tất cả câu trả lời trong bài thi ! – Ken

– N…. NẾ………. NẾU NGƯƠI MUỐN ! – Từ đâu vang lên 1 giọng nữ

– Được thôi ! Ra đây đi – Man

– Thôi đi – Tôi

– Các ngươi từ giờ sẽ mất dần chất dinh dưỡng, nhưng yên tâm, 1 tháng mất 1 lần ! – Cô ta lại nói

– Sao giờ – Ken hỏi tôi

– Chơi luôn .

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN