Ngủ Một Đêm - Phần 2
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
2304


Ngủ Một Đêm


Phần 2


Nếu còn yêu có lẽ quay về bên nhau sẽ là điều mà bất cứ ai cũng mong muốn nhưng đó chỉ là “nếu”…nếu là yêu…

Tôi từng căm ghét Tú vì nghĩ anh ta là tên hèn kém và sở khanh,thế rồi sau 3 năm tôi cũng dần quên những tổn thương trong quá khứ và rồi anh ta quay trở lại đòi con với lý do anh ta là bố đứa trẻ…Tú nắm tay tôi ngay lúc đó tôi đã gạt phăng đi trước mặt mẹ anh ta…

-cháu xin lỗi nhưng chuyện giữa cháu và anh Tú đã kết thúc lâu rồi,sẽ k có chuyện quay lại đâu ạ,nếu bác muốn có thể đón cu Đô 1 tuần 1 lần cháu luôn tạo điều kiện ạ,giờ cũng muộn nên cháu xin phép

-con suy nghĩ cho kĩ,con cái phải cần có cả bố và cả mẹ để có thể phát triển một cách toàn diện

-cháu sẽ cho thằng bé phát triển toàn diện ạ,bác yên tâm …chuyện quay lại là không thể

Tú đổi sắc mặt vẻ cay cú

-mày nhẹ k nghe thân lừa ưa nặng đúng không

-anh có tư cách gì để nhận con khi chính anh từng vứt bỏ nó

-tao là bố nó nên tao có tư cách ,mày sau này cũng lấy chồng thì con theo mày sẽ khổ

-vậy anh có đảm bảo nhận con xong anh cũng k lấy vợ không

mày thích nhờn với bố mày à

Tú ghì đầu tôi xuống nền nhà …

Mẹ Tú: được,cháu cứ đưa con về nhà cô khắc có cách đưa thằng bé về được cô sẽ giành quyền nuôi trước pháp luật…

-vậy cháu xin phép về trước

Tôi biết thừa bà ta đang ngon ngọt dụ tôi vào bẫy ,nếu đăng kí kết hôn con tôi sẽ chuyển sang họ của Tú vậy là tôi sẽ mất con…tôi k thể để họ đạt được ý nguyện…

Thế rồi tôi xin đi làm ở đâu Tú cũng cho vài tên đàn em tới cửa đuổi khách khiến chủ không dám nhận tôi…

giấy của tòa án triệu tập tôi lên tòa vì quyền tranh chấp nuôi con,họ xử Tú được quyền nuôi con vì tôi k có năng lực tài chính,ADN khắng định cu đô là con của Tú,anh ta tố cáo tôi giấu con rồi đe dọa tống tiền nhà họ ….

Mẹ Tú: bác đã cho cháu cơ hội nhưng giờ thì cháu đến quyền thăm con cũng không thể có

-k đúng tại sao các người lại đổi trắng thay đen như vậy,tôi sẽ kiện lên cao nữa ,tôi k chấp nhận ,bà có nghĩ đến chuyện tôi tự sinh con và nuôi nó vất vả đến thế nào k

-thế nên cuộc đời nó còn dài,cu đô phải về với tổ tông nó ,cháu cũng có thể rảnh rang đi lấy chồng được rồi

-không…không được

Tôi vội vã chạy về trường của con thì nhà Tú đã đón,tôi chạy đến cổng nhà Tú thì k dc vào…”các người trả con cho tôi đi,tôi cầu xin a trả con cho tôi “…

Tú đứng trên ban công ném cho tôi vài tờ tiền 500 rồi cười nhẹ ” mẹ tao bảo cho mày tí tiền để mày cút đi,ở đời này kẻ có tiền là mạnh nhất,mày nghĩ mày giành được quyền nuôi con vs tao không,bố mày nói quay lại thì k nghe,giờ thì nằm mơ đi”

Tôi đi như kẻ mất hồn dưới trời mưa ,về phòng trọ nhìn chiếc máy bay của con ở góc phòng tôi ôm lấy rồi vừa cười và nước mắt vừa rơi…tôi hóa điên ngay sau đó ít ngày…

Mẹ của Hà vào viện thăm con thấy con cứ ôm cái máy bay rồi bà sờ lên má Hà ” nhanh khỏi bệnh rồi mẹ đón con nhé”

-ú òa…đô ơi chơi ú òa nhé

-mẹ đây con là mẹ đây mà

-con thích ăn gà xé,mẹ bắt con gà to thật to cho con nhé

Hà đột nhiên trợn mắt lên

-là mẹ của con đây,ở đây cố gắng ngoan nhé…cố gắng k họ đánh đấy

Mẹ Hà bật khóc lớn khi thấy con gái lao vào bóp cổ bà

-trả con cho tao con già kia,trả con cho tao,tao sinh ra cu đô là tao một mình nuôi nó tao không cho phép ai đưa nó đi

Y tá lao vào kéo Hà ra còn mẹ Hà ôm mặt khóc nghẹn khi thấy đứa con gái của mình có lẽ đã quá ấm ức đến phát điên đến mức như vậy…

Hà ở trong phòng giam bị trói chặt tay chân

-buông tao ra chúng mày mang con tao đi đâu rồi,trả con cho tao

Bác sỹ ghì cổ Hà rồi tiêm thẳng vào vùng vai…Người phụ nữ cùng phòng nhìn thấy bác sỹ rời đi thì lại gần Hà rồi thở dài

“cô gái đáng thương”

chợt bác sỹ mở cửa phòng,một người đàn ông mặc bộ vest màu đen gương mặt đeo chiếc kính đầy vẻ học thức và lịch lãm,anh ta gọi người phụ nữ cùng phòng của Hà là ” Mẹ”

-con về rồi mẹ

Người đàn ông ôm chầm lấy người mẹ

-Quân…con trai của mẹ đã về thật rồi…

Y tá còn bê trà vào phòng cho hai mẹ con,mẹ của Quân như một bệnh nhân vip đặc biệt

-sao mẹ lại ở chung phòng với người khác vậy (nhìn Hà đang nằm trên giường) như thế là nguy hiểm …

-à mẹ có mỗi con bé là bạn ,ở một mình cũng buồn

-nhưng cô ta bị điên thật

-con bé này nó hiền lành mà,chỉ có điều bị mất con nên mới phát điên chứ lành tính

-cô ta bị trói cả tay chân như vậy làm sao con có thể để mẹ ở vs người như vậy được

-mẹ ổn mà,con cứ yên tâm …

-con có tin vui báo cho mẹ ,con đã có bằng chứng việc mẹ không tham nhũng trong vụ án trịnh xuân huy …

-thật sao con

-con đã đệ đơn lên tòa án có lẽ sẽ xử lại sớm thôi,mẹ chuẩn bị ngày có thể ra khỏi đây được rồi

-giả điên để lùi lại vụ án ,cũng may có con nghĩ ra cách này nếu k mẹ thật sự cũng bị ấm ức đến chết…mẹ ở đây đã 3 năm rồi và thật sự mẹ k nghĩ có ngày lại dc giải oan

-chỉ cần con còn sống thì nhất định k ai có thể chạm tới móng tay của mẹ…con có chuyện muốn nói vs mẹ

-con nói đi

-con đã kết hôn với Trần Yến

-con…con…con đùa với mẹ hay sao

-con đã là kẻ trắng tay và con cần cô ta giúp con gây dựng lại sự nghiệp

-con muốn gây dựng vs tài năng của con thì đâu có gì khó,con rốt cuộc là muốn làm gì?

-con muốn tất cả của nhà họ Trần ,tất cả bởi vì vốn dĩ nó là của nhà họ Hoàng chúng ta,mẹ quên cha tại sao lại thắt cổ tự vẫn à,là do bọn chúng chơi xấu

-con nghĩ Trần Kiên đồng ý cho con kết hôn vs con gái ông ta mà lại không đề phòng con sao

-Quan trọng nhất là con gái ông ta rất thích con …

-Hoàng hồng quân vậy còn con thì sao,con nếu lỡ gặp người con thương thì sao

-con k thích đàn bà,đàn bà đối vs con chỉ như cơn gió thoảng qua,sự nghiệp đối vs con là tất cả

-con làm tổng giám đốc tập đoàn điện lực EVN đứng trên cả ngàn người rồi con còn muốn gì

-con muốn tập đoàn thép Hoang phát của ông ta…đó là thứ con mong muốn lớn nhất đời mình…mẹ nghỉ đi con phải đi rồi,con sẽ đón mẹ khi mẹ ra viện…

Quân vỗ nhẹ bàn tay mẹ mình rồi quay đi…mẹ Quân buồn bã nhìn con trai đi khuất

1 tháng sau

Mẹ của Quân ngồi buồn bã nhìn Hà đang nhặt da tay cho mình,chợt bấm vào thịt bị chảy máu

-chết rồi cô…cô

-không sao đâu con,tí là hết,con làm tay nghề khá lắm ,cố gắng khỏi bệnh để trở lại với cộng đồng ,góp ích cho xã hội,chỉ cần con cố gắng bác tin rằng con sẽ được đón con mình về…

Mẹ của Quân nhìn Hà đang cười ngô nghê,cô vẫn nhớ nghề làm nail của mình và chăm chút từng tí cho bộ móng tay của mẹ Quân…

xong xuôi bà xoa đầu Hà

-đẹp không

-đẹp,đẹp lắm.con được giữ lại mấy lọ màu móng nhưng kìm bác phải cầm đi nhé

-bạn đi đâu

-bác về nhà

-về nhà?

-phải rồi,sau này có khỏi bệnh thì đến nhà bác chơi nhé…

Hà cười ngô nghê rồi mẹ của Quân rời đi mà nước mắt rưng rưng ,bà dặn y tá ” đừng đánh cô gái ấy nhé,cô ấy rất tội nghiệp”…

1 năm sau…

Tôi hôm nay được ra viện ,bệnh tình của tôi đã được chữa khỏi,nhìn ánh nắng của mùa thu chiếu xuống dưới chân,tôi lâu lắm rồi mới cảm nhận thế nào là tự do…tôi quyết định phải kiếm thật nhiều tiền ,bất chấp làm tất cả mọi việc và chỉ có tiền mới có thể khiến tôi giành giật lại con,tôi gọi cho cô bạn gần nhà khi xưa

Lan: ok làm gì cũng được đúng không

-phải,làm gì cũng được

Tôi làm ở quán bar,vũ trường nhạc nhẩy sôi động,mặc quần áo hở hang ,khách bo thì đưa tiền vào ngực tôi ,tôi cầm rồi lựa gạt tay khách

-đi vs anh đêm nay đi ,em muốn bao nhiêu

-đêm nay em có khách hẹn mất rồi

-hắn trả em bao nhiêu anh trả gấp đôi

-hẹn anh khi khác ạ …xin lỗi anh nhé

Tôi quay đi lấy khăn lau sạch vùng ngực ,tôi chỉ tiếp rượu chứ không qua đêm…vừa về đến phòng trọ tôi nôn thốc nôn tháo,tay vẫn cầm tiền ,rửa sạch mồm tôi cho tiền vào con lợn rồi ôm ảnh con ngủ ” mẹ có tiền ,mẹ sẽ đưa được con về bên mẹ,chờ mẹ nhé”…

Hôm sau Lan gọi cho tôi

Lan: đi tour 5 triệu/ngày ok

-ok ở đâu

-Phú Quốc nhé,vé bên tao lo hết

-Tao k tiếp qua đêm đâu đấy

-biết rồi bọn qua đêm được 10 củ cơ,mà sao mày ngu thế k tiếp mẹ khách đi còn lắm chuyện

-tao k thích…

-ok 2 tiếng nữa có mặt ở sân bay ,mang 1 bộ đồ thôi ,bên tao lo đồ hết rồi

-ok

Tôi ra sân bay tới phú quốc,tới nới có khoảng 12 cô gái

Lan: hôm nay mấy anh ấy đi nghỉ ngơi nên chúng ta tuyệt đối làm cho khách hàng cảm thấy thư giãn và thoải mái nhất có thể,ở đây là đồ bơi,chúng ta sẽ chơi môn bóng chuyền bãi biển,lưu ý khi chúng ta chơi là sẽ có người chọn chúng ta nên các cô chú ý

-tao k qua đếm có cần chơi không

-chơi đi cho đủ người,nếu có ai chọn mày tao sẽ từ chối hộ cho

-ok

-tươi lên nào mày lúc nào cũng lầm lỳ…

-tao chỉ tươi khi thấy tiền…

Tôi cùng vài cô gái chơi bóng chuyền trên bãi biển…dưới ánh hoàng hôn của buổi chiều…cô gái nào cũng mặc dồ bơi khiêu gợi chơi dưới nền cát còn riêng tôi mặc quần sóc áo hai dây…

Đám đàn ông đứng trên huýt sáo ” đẹp quá mấy em ơi”…

Các cán bộ cấp cao của tập đoàn điện lực đi chơi,họ gồm 13 người ai nấy đều dán mắt vào mấy cô gái…

Tay giám đốc phòng marketing gọi lớn ” Sếp Quân ơi đến giờ mà đi ngủ thì phí cả thanh xuân đấy ạ”

Mấy người nhìn sếp đang đeo kính nằm ngủ ngon lành trên ghế

Lái xe của Quân cười nhẹ,Quân vỗ vai khiến người lái xe giật mình

-chọn đi đêm nay tôi thưởng cho anh những ngày mệt mỏi vừa qua

-thôi tôi nào dám đâu sếp

-bóc bánh trả tiền sao k dám (vỗ mạnh vai) anh em chọn đi tôi k cần đâu …

Chiều đến các cô gái về sửa soạn để tối gặp khách còn tôi thì ngồi lặng nhìn ra ngoài bãi biển,cầm mấy viên sỏi trên bờ tôi ném xuống dưới mặt biển,trời nhá nhem tối,tôi ném cục to nhất thấy tiếng bộp…một người chui lên từ mặt nước khiến tôi giật mình…hình như tôi ném vào đầu anh ta…tôi đứng bật dậy quay đi chạy…

-Này cô kia…

Tôi thấy anh ta chạy theo mình “ chết cha rồi hay là anh ta bị làm sao nhỉ”…

Anh ta tóm lấy tay tôi,tôi quay người lại ,người đàn ông cao to hơn tôi cả một cái đầu gương mặt đầy nước biển ,mái tóc rũ xuống…

-Tôi,tôi xin lỗi ,tôi k cố tình vì trời tối tôi cứ nghĩ ở đó không có người nên mới ném xuống đó…( trình bày)

Người đàn ông dơ chiếc túi của tôi lên

-Cô quên túi…

-À vâng…cám ơn anh,thành thật xin lỗi

Anh ta đi lướt qua tôi vẻ ngạo mạn,tôi ngại xấu hổ đỏ cả mặt…

Quân về phòng thì nhân viên khách sạn đến đưa áo choàng mới…

Nhân viên: Cô chủ có nhắn rằng phải phục vụ ông chủ cho cẩn thận nên trong quá trình ở đây có gì không phải xin hãy bỏ qua…

Quân cười khẩy rồi tu ly rượu vang nhấp trên môi…

Lái xe: Cậu Quân,tôi vừa dc biết khu này cô Yến là chủ đầu tư ạ

-Tôi biết rồi ,cô ta còn hơn cả một con đỉa…chuẩn bị ăn tối đi tôi sẽ ra ngay

Thấy trán Quân xưng vu lái xe thắc mắc

-Cậu quân,trán của cậu…

Quân quay đi sờ lên trán có vẻ nhức…anh ta vừa tắm vừa nghĩ “ cô ta mình gặp ở đâu rồi hay sao ý nhỉ,chắc chắn từng thấy ở đâu rồi”…

Tối đến tôi thay chiếc váy màu đỏ rực rỡ khoét cả mảng lưng và vùng ngực,dù đã sinh con nhưng tôi gầy và k hề có tí mỡ thừa nào trên cơ thể…

Tại sài gòn…phó chủ tịch tập đoàn hoàng phát Trần Yến ngồi nhìn camera ,đám nhân viên của Quân đang lu bu vào mấy cô gái…

-Có bn cô gái

-Có 12 cô gái tất cả của 12 nhân viên ạ

-Còn giám đốc hoàng thì sao?

-Dạ tất nhiên là không có cô nào rồi ạ,thậm chí nghe nói khi các cô gái chơi trên bãi biển thì cậu ấy đang ngủ ạ

-Anh ấy yêu tôi mà,chính vì anh ấy không phải người đàn ông tầm thường nên tôi mới yêu anh ấy đến vậy…

-Lũ đàn bà tầm thường kia sao có thể so vs cô được

-K dc chủ quan,dù sao thì anh ấy cũng là đàn ông…

-Năm tới đẹp lắm ạ,cô cũng nên sinh con cho cậu ấy dc rồi

-Sinh con sao?( trần yến nhìn màn hình thở dài)…

Tôi vừa ra bàn thì mấy gã đàn ông há hốc miệng,họ nhìn tấm lưng trần và bầu ngực của tôi…

Tên A: Sao nãy k thấy em này vậy

Lan: Có đó ạ lúc nãy cô ấy k mặc đồ bơi…

Tôi thấy mọi người đứng dậy khi thấy một người đàn ông đeo kính đi ra…có vẻ anh ta là sếp,tôi chợt nhận ra người khi nãy mình ném sỏi trúng vào đầu,anh ta nhìn thấy tôi hai chúng tôi nhìn nhau,tôi ngại né né cúi đầu…

Quân nói vs lái xe,lái xe đi nói vào tai Lan…

Lan: Hà lên ngồi cạnh sếp trên kia đi…

Mấy gã đàn ông tiếc hùi hụi khi Hà đi qua…

Tôi đi lên trên ngồi xuống cạnh anh ta nhưng k hiểu sao đối diện người này tôi vẫn ngại…

Quân cười nhẹ với tôi khiến tôi thấy mình như một đứa trẻ đứng trước một cô giáo…

-Mọi người ăn đi,chúng ta hôm nay nâng ly chúc cho mọi người ở quý tới thành công rực rỡ hơn quý này …

-Chúc cho tập đoàn điện lực mãi mãi vững mạnh…

Anh ta quay sang làm tôi giật mình…

Quân: Em cũng uống chứ

-À vâng

Anh ta chạm nhẹ vào ly của tôi ,tôi quay đi tu ực cái hết ly rượu…

Lúc sau tôi có vẻ ngấm rượu…Quân vẫy nhân viên

Quân: Em về đi có vẻ say rồi,nhân viên sẽ đưa em về phòng…

-Vậy em cám ơn

Tôi đứng dậy thì k vững Quân đỡ tay tôi bám vào tay anh ta…tôi vội rụt lại thì anh ta cười nhếch mồm…

-Về nghỉ ngơi đi…

Nhân viên đưa tôi đi rẽ ngang dọc…như kiểu sang khu khách sạn khác vậy…

-Này em nhân viên hình như nhầm đường chị ở khu A hay sao mà…

-Đi lối này tiện hơn ạ

-Chị ở phòng 202 khu A nhé…

Đến phòng tôi thấy khác khác…

-Đến rồi ạ

-Đây là căn villa nhìn ra biển mà,chị ở phòng đôi cơ …k phải phòng đẹp thế này đâu

-Chuyển phòng rồi ạ,đồ sẽ được chuyển đến sau ạ

-Chuyển sao,vậy cám ơn em

Tôi vào phòng rồi say quá ngửa cổ lên thở…cởi bỏ đồ tôi uống nhiều nước để bớt say và vào tolet tắm…tắm xong thấy có tiếng cạch cửa cứ nghĩ mấy cô gái kia về…đang xả nước vào đầu thì từ sau tôi thấy có người ôm mình dưới vòi sen,tôi hét lên anh ta bịt miệng

-Suỵt…” Ngủ một đêm” nhé…

– [ ]

Yêu thích: 1 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN