Ngu Nữ Bắt Chồng - Chương 1-1:
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
207


Ngu Nữ Bắt Chồng


Chương 1-1:


Lãnh Thiên bảo nằm ở Phương bắc, trên giang hồ không ai là không biết. Thế lực của Lãnh Thiên bảo lớn tới mức ở Phương bắc không có người nào dám động vào.

Nghe nói Lãnh Thiên bảo huấn luyện một đội ngũ cực kỳ tinh nhuệ canh giữ biên cương phía bắc, kẻ địch bên ngoài không cách nào vượt qua được. Ngay cả triều đình cũng phải dựa vào sức mạnh quân đội của Lãnh Thiên bảo; cho nên mặc dù thế lực của Lãnh Thiên bảo càng ngày càng bành trướng nhưng đương kim hoàng thượng cũng không thể làm gì khác hơn là ngày đêm hy vọng Lãnh Thiên bảo không có mưu đồ tạo phản.

Mà sau khi Lãnh Thiên bảo được giao cho Hạ Hầu Diễm tiếp quản, không những không có sa sút mà ngược lại còn dùng một số thủ đoạn lớn mật hơn, càng ngày càng mở rộng quy mô làm rớt tròng mắt của người trong thiên hạ.

Vốn dĩ đối với một thiếu niên mới có hai mươi tuổi tiếp nhận sản nghiệp của Lãnh Thiên bảo, có một đống người đứng bên ngoài chờ xem kịch vui.dienndaanlequuydonnEdit: tiểu an nhiNhưng ai biết Hạ Hầu Diễm vừa tiếp nhận vị trí lãnh đạo thì đã nhanh chóng khai thác các thị trường mới, không chỉ buôn bán trên đất liền, mà còn mở rộng thương nghiệp ra cả đường biển. Táo bạo dứt khoát thay đổi toàn bộ đội ngũ quản sự cũ, tự tìm nhân tài mới làm việc cống hiến cho hắn.

Chỉ qua vài năm ngắn ngủi, dưới sự lãnh đạo của Hạ Hầu Diễm, Lãnh Thiên bảo không chỉ trở thành giang hồ đệ nhất bảo mà còn là bá chủ thương nghiệp ở Phương bắc.

Năng lực của Hạ Hầu Diễm không ai còn dám nghi ngờ. Hơn nữa còn có một đám người chầu chực muốn dâng nữ nhi của mình lên, nếu có thể may mắn lọt vào mắt của Hạ Hầu Diễm thì họ có thể thuận lợi hợp tác làm ăn với Lãnh Thiên bảo rồi.

Chỉ là đáng tiếc, không ai trong số bọn họ thành công cả. Nhưng dù vậy thì vẫn không có người nào chịu bỏ cuộc. Chỉ cần Hạ Hầu Diễm còn chưa thành thân thì bọn họ vẫn còn hi vọng.

Nhưng ai ngờ, Hạ Hầu Diễm lại tuyên bố mấy ngày nữa sẽ thành thân với vị hôn thê của hắn. Điều này khiến cho chút hi vọng mong manh cuối cùng của bọn họ vỡ tan tành.

Vị hôn thê?

Hạ Hầu Diễm có vị hôn thê từ khi nào? Sao bọn họ chưa từng nghe qua? Mà nghe nói còn là Nhị tiểu thư của tiêu cục Chấn Thiên nữa!

Bọn họ đương nhiên đã từng nghe qua danh tiếng của tiêu cục Chấn Thiên cùng bốn vị tiểu thư của Hướng gia ở thành Cảnh Dương, đặc biệt là thanh danh của Hướng nhị tiểu thư. Ở thành Cảnh Dương không ai là không biết, nhị tiểu thư chạy tới sòng bạc ba ngày hai đêm thắng được một đống tiền; trời sinh nàng lười biếng nhưng lại yêu tiền như mạng.
dienndaanlequuydonnEdit: tiểu an nhi
Nhưng tuyệt nhiên không ai dám tìm nàng gây phiền toái, tuy nàng không thường dùng đến nắm đấm để giải quyết vấn đề, nhưng một thân võ công kia cũng đủ khiến cho mọi người e ngại mà không dám chọc vào.

Cái này. . . . . . Ánh mắt của Hạ Hầu Diễm có phải là có vấn đề rồi không? Bao nhiêu nữ tử dịu dàng hiền lương để hắn lựa chọn như vậy, không hiểu sao hắn lại muốn thành thân với vị hôn thê quái lạ này. . . . . .

Trong không khí náo nhiệt bàn luận của mọi người, hôn sự này ở Phương bắc lại càng thêm náo động thì Hạ Hầu Diễm vẫn rất thản nhiên.

Cho dù ba ngày sau sẽ đến thành Cảnh Dương đón tân nương, nhưng hiện tại hắn vẫn ngồi trong thư phòng nhàn nhã đọc quyển sách trên tay.

Lãnh Thiên bảo vẫn vô cùng yên tĩnh, người làm đang bận rộn chuẩn bị cho hôn lễ nhưng lại không có một tiếng động nào, cũng không ai dám lớn tiếng ồn ào.

Kỳ thực người làm của Lãnh Thiên bảo cũng rất thắc mắc, bọn họ làm trong bảo nhiều năm như vậy, chưa từng nghe thấy bảo chủ có vị hôn thê. Không hiểu sao bây giờ lại xuất hiện ra vị hôn thê này khiến bọn họ kinh ngạc không thôi.

Nhưng mặc dù kinh ngạc, bọn họ cũng không dám lén lút đàm luận. Trong bảo đã có quy định, không được lén lút đàm luận chuyện của chủ tử, nếu không sẽ bị trục xuất ra khỏi bảo .

Vì vậy mà cho dù có tò mò đến thế nào đi chăng nữa thì bọn họ cũng chỉ có thể nghe theo lời dặn dò của bảo chủ mà chuẩn bị đầy đủ toàn bộ, chờ ba ngày sau bảo chủ phu nhân vào cửa mà thôi.

Người duy nhất biết được nguồn gốc của hôn sự này chỉ có lão quản sự của Lãnh Thiên bảo. Ông hầu hạ Hạ Hầu Diễm đã hai chục năm, đối với những chuyện của chủ tử ông biết rất rõ; đương nhiên cũng bao gồm cả hôn sự giữa hắn với Hướng nhị tiểu thư nữa.

Chẳng qua, những lời đồn đại về Hướng nhị tiểu thư ông cũng không xa lạ, không tránh khỏi có chút suy tư. Chủ tử thực sự muốn thành thân với cô nương như vậy sao?

“Bảo chủ, ngài thực sự muốn thành thân với Hướng Tiểu Dương?”

Trần tổng quản có chút do dự nhìn chủ tử, nghe được mấy lời đồn đại vài hôm nay, quả thực ông không hiểu cô nương kia xứng với chủ tử ở điểm nào?

“Có vấn đề gì không?”

Hạ Hầu Diễm dời ánh mắt ra khỏi quyển sách nhìn về phía Trần tổng quản.dienndaanlequuydonnEdit: tiểu an nhiĐối với quản sự trông nom mình lớn lên, thái độ luôn luôn lạnh lùng của hắn cũng nhu hòa hơn một chút.

Diện mạo của hắn không thuộc loại tuấn mỹ, đường nét quá lãnh ngạnh (lạnh lùng ngang ngạnh), ngũ quan giống như đao khắc, toát ra vẻ kiên quyết lạnh lùng. Đôi mắt đen thâm trầm, lợi hại; khiến người khác không dám nhìn thẳng vào hắn quá lâu. Toàn thân phảng phất ra hơi thở lạnh lẽo càng thêm dọa người; mà mặc dù lạnh lùng nhưng lại như mãnh hổ, làm người ta sợ hãi.

Tuy hắn như vậy nhưng lại tuyệt đối không thiếu nữ nhân, thậm chí còn có rất nhiều cô nương bị diện mạo đó của hắn mê hoặc, một đám thiên kim danh môn đều muốn gả cho hắn làm vợ.

Ngẫm lại, nếu có thể chinh phục được nam nhân như hắn thì nhất định sẽ có cảm giác rất thành tựu. Huống chi vị trí “bảo chủ phu nhân của Lãnh Thiên bảo” lại càng thêm dụ hoặc.

Đối với suy nghĩ của những nữ nhân kia, đương nhiên Hạ Hầu Diễm biết rất rõ, nhưng từ chối cho ý kiến. Dù sao đối với hắn mà nói, nữ nhân chỉ có công dụng để giải quyết dục vọng mà thôi, có vài lần nên cũng không ảnh hưởng lớn gì.

Hắn muốn kết hôn với Hướng Tiểu Dương là bởi vì hắn đã đến tuổi lập gia đình rồi, Lãnh Thiên bảo cũng nên có một nữ chủ nhân. Mà vừa vặn hắn lại có một vị hôn thê, đây là hôn ước mà phụ thân khi còn sống đã ấn định, hắn không thể hủy bỏ. Mà cũng chẳng sao, muốn hắn cưới thì hắn cưới.

Đương nhiên, đối với những lời đồn đại oanh oanh liệt liệt kia của Hướng Tiểu Dương, hắn cũng đã được nghe rất nhiều. Vậy xem ra, nhất định là Trần tổng quản tới tìm hắn vì việc này rồi.

“Những chuyện về Hướng Tiểu Dương. . . . . . Chắc bảo chủ cũng đã nghe qua rồi phải không?” Yêu bài bạc lại còn yêu tiền, tính tình lười biếng, ông không nghĩ cô nương này xứng đáng với vị trí bảo chủ phu nhân.

“Đã nghe qua rồi.” Vẻ mặt Hạ Hầu Diễm bình tĩnh không thay đổi.

“Vậy. . . . . . ngài vẫn muốn thành thân với nàng sao?” Trần tổng quản trưng ra một bộ mặt hoàn toàn không tán đồng.

Hạ Hầu Diễm khẽ nhếch khóe miệng, “Đây là hôn ước do phụ thân định đoạt, ta không có lý do gì để hủy bỏ. Chưa kể những lời đồn đại kia cũng không thể tin tưởng hoàn toàn được.”

Lời này nghe thật là có đạo lý! Vốn dĩ Trần tổng quản cũng nghĩ như vậy nên đã tự mình phái người đi nghe ngóng; nhưng tin tức mang về lại càng kinh người hơn, khiến ông hết sức bất an.

Thấy bộ dạng chủ tử vô cùng kiên định, dường như không có ý định hủy bỏ hôn sự này, ông cũng chỉ có thể lắp bắp khép miệng lại, không nói thêm lời nào nữa.

“Lão nô đã biết, xin cáo lui trước.” Trần tổng quản kính cẩn khom người xuống, mang theo tâm trạng lo lắng rời đi.

Sau Trần tổng quan rời khỏi, ánh mắt của Hạ Hầu Diễm lại quay về quyển sách ở trên bàn, nhưng tâm tư thì đã bay đến tận phương trời nào rồi. . . . . .

Tuy nói những lời đồn đại kia không thể tin, nhưng hắn thực sự tin tưởng, nàng nhất định có thể làm được những chuyện đó.

Hắn còn nhớ rõ tình cảnh gặp nàng năm ấy, một bé gái kỳ quái, không sợ sự lạnh lùng của hắn mà ngược lại còn đưa cho hắn bình dược.

Còn có, sau khi biết mình trở thành vị hôn thê của hắn thì nàng cực kỳ nóng nảy chạy tới chất vấn hắn nữa —

“Này! Sao ngươi lại chọn ta làm vị hôn thê của ngươi?” Hướng Tiểu Dương gần mười tuổi vô cùng khó chịu trừng mắt nhìn thiếu niên ở trước mặt.

Phụ thân ở trong đại sảnh vừa mới tuyên bố xong, Hướng Tiểu Dương nàng có một vị hôn phu. Hơn nữa có kháng nghị gì thì cũng không có hiệu quả, khiến nàng chỉ có thể trợn mắt há mồm.dienndaanlequuydonnEdit: tiểu an nhiTức giận mà không thể xả nên nàng không thể làm gì khác hơn là đến tìm tên đầu sỏ gây chuyện này.

Hạ Hầu Diễm nhàn nhạt liếc nàng một cái, chỉ nói một câu.”Ta chỉ có ấn tượng đối với ngươi.”

Hay nói cách khác, chính là chuyện ngày hôm đó đã khiến hắn nhớ đến nàng.

“Rồi sao?” Hướng Tiểu Dương mở to mắt.

Hạ Hầu Diễm không lên tiếng nhưng vẻ mặt của hắn đã nói lên tất cả.

Hướng Tiểu Dương đứng tại chỗ mà ú ớ. Cho xin đi! Chẳng qua là chỉ trùng hợp nàng ở nơi này ngủ trưa mà thôi, lại thật không may nhìn thấy một màn kia, nàng cũng không muốn nhìn thấy mà!

Nào ngờ, lại vì chuyện đó mà nàng trở thành vị hôn thê của hắn!

Nàng không cần đâu!

“Ta không muốn gả cho ngươi!” Nàng chu miệng lên, khuôn mặt tràn ngập bất mãn.

Nhìn dáng vẻ bất mãn của nàng, Hạ Hầu Diễm khẽ nhíu mày.”Có gì khác nhau sao? Sau khi nữ nhân trưởng thành thì phải lập gia đình, ngươi không gả cho ta thì cũng gả cho người khác thôi.”

Mà hắn không nghĩ gả cho hắn là một lựa chọn tồi. Thiếu phu nhân của Lãnh Thiên bảo, vị trí này có không ít cô nương muốn đâu.

Hướng Tiểu Dương hai tay chống nạnh, ngẩng đầu thật cao lên nhìn hắn, vẻ mặt hết sức khinh thường. “Ngươi lớn hơn ta sáu tuổi, quá già rồi. Ta không có hứng thú với mấy lão nam nhân, còn có. . . . . .”

Dừng một chút, nàng liếc hắn từ trên xuống dưới một lượt rồi nói. “Ta không muốn gả cho một tảng băng.” Quá lạnh! Nàng sợ sẽ bị lạnh chết mất thôi.

Nghe lời nàng nói, Hạ Hầu Diễm cảm thấy rất thú vị, hắn lấy chuôi kiếm nâng lên ngang khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng, khóe miệng khẽ nhếch. “Thật đáng tiếc, hôn sự đã định, ngươi nhất định phải gả cho ta. Ai bảo ngươi khiến cho ta có ấn tượng với ngươi chứ?”

“Xuống địa ngục đi! Sớm biết thế này ta đã không bao giờ cho ngươi bình dược.” Gạt chuôi kiếm ra, Hướng Tiểu Dương cực kỳ hối hận. Lúc đó mình tốt bụng như vậy để làm cái gì, sao ngu thế không biết, hắn hỏi thì đâu nhất thiết phải khai tên của mình ra chứ!

“Bé gái nhỏ à, ngươi đợi cùng ta thành thân đi!” Liếc nàng một cái, con ngươi đen của hắn lướt qua một chút ý cười, nói xong xoay người rời đi. Đúng là một bé gái kỳ quái!

“Đừng có mơ! Ta nói cho ngươi biết, có chết ta cũng không gả cho ngươi!” Hướng Tiểu Dương tức tối giậm chân, nhìn bóng lưng rời đi của hắn mà rống to.

Sau đó, hắn quay về Lãnh Thiên bảo, cũng không gặp lại nàng nữa. Mà không biết vì sao, lần nói chuyện đó của hai người hắn lại nhớ rất rõ ràng.

Một cô nương kỳ lạ như vậy, hắn tin rằng những lời đồn đại kia, nàng không phải là không làm được.

Mà hắn cũng cảm thấy khá tò mò,dienndaanlequuydonnEdit: tiểu an nhikhi nàng nghe được tin hắn muốn thành thân với nàng thì nàng sẽ có phản ứng gì đây?

Khẽ nhếch khóe miệng, thậm chí Hạ Hầu Diễm còn có chút mong đợi.

Hướng Tiểu Dương sẽ có phản ứng như thế nào nhỉ?

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN