Ngu Nữ Bắt Chồng - Chương 8:
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
297


Ngu Nữ Bắt Chồng


Chương 8:


Miệng nhỏ thong thả, nhẹ ngậm lấy đỉnh nhiệt thiết, đầu lưỡi tựa như đang liếm kẹo hồ lô, liếm qua liếm lại, miệng ngậm chặt, dùng sức mút mạnh. . . . . .

“Ưm!” Cơ thể Hạ Hầu Diễm căng cứng, không thể nào dời mắt đi được, say mê nhìn Hướng Tiểu Dương phun ra nuốt vào to lớn sưng tím.

Khuôn mặt thanh tú đỏ bừng, miệng nhỏ lúc mở lúc đóng, đầu lưỡi thỉnh thoảng liếm qua cánh môi, dường như đang thưởng thức mùi vị của hắn.

Mà tay nàng cũng đồng thời vuốt ve nửa còn lại, kết hợp với động tác liếm mút của lưỡi dày vò hắn. Đầu ngón tay lướt qua hai khối hình tròn bên dưới khiến Hạ Hầu Diễm run rẩy từng đợt.

Nhận ra hắn kích động, Hướng Tiểu Dương tà mị cười một tiếng, duỗi lưỡi quét qua đỉnh nhiệt thiết, nếm hương vị dịch trắng trào ra.

“Diễm, thích không?” Ngón cái khẽ mài lỗ nhỏ trên đỉnh, tay còn lại thì mơn trớn cầu tròn nhạy cảm, Hướng Tiểu Dương mở to mắt ngây thơ hỏi.

“Ừm. . . . . . thích. . . . . .” Hạ Hầu Diễm không có cách nào kháng cự, nhìn miệng hồng dụ người kia, hắn cắn răng ra lệnh.”Dương nhi, dùng miệng nàng ngậm nó.”

Nghe được mệnh lệnh của hắn, Hướng Tiểu Dương nhu thuận làm theo. Tay nhỏ giữ lấy to lớn sưng tím nổi đầy gân xanh, dưới ánh mắt khát vọng của hắn, nàng mở miệng thật lớn, từ từ đem phái nam của hắn ngậm vào.

Nhưng của hắn quá to, Hướng Tiểu Dương miễn cưỡng chỉ có thể ngậm được một nửa, đôi tay đi xuống cầm phần còn lại, đầu nhỏ bắt đầu di chuyển lên xuống, khuấy động thô dài to lớn.

Miệng ngậm lưỡi liếm, ngón tay cũng hùa theo đùa bỡn, mái tóc dài xõa ở trên bụng hắn, thuận theo di động của nàng mà ma sát với làn da, mang đến một cảm giác ngứa ngáy khó chịu.

Hạ Hầu Diễm ngửa đầu lên thở gấp, hưởng thụ khoái cảm được miệng nhỏ của nàng ngậmvào. Nhiệt thiết sưng to hơn, nhét đầy cả miệng nàng.

“Ưm. . . . . .” Miệng bị mở ra thực lớn, truyền tới một chút đau đớn, mắt đẹp cũng lờ mờ hiện lên một tầng nước.

Hướng Tiểu Dương vẫn tiếp tục thong thả lúc lên lúc xuống khuấy động, nước miếng trong suốt làm nhiệt thiết của hắn ẩm ướt. Theo động tác mút mát của nàng mà phát ra những tiếng vang dâm đãng.

Âm thanh kia kích thích cả hai người, một ngọn lửa nóng dần dần lan tỏa khắp thân thể của nàng, chất dịch mắc cỡ từ trong mật huyệt từ từ chảy ra.

Ánh mắt mờ mịt, miệng nhỏ càng thêm dùng sức, Hướng Tiểu Dương say sưa ngậm phái nam to lớn ở trong miệng, mãi đến khi truyền tới cảm giác nhức mỏi mới luyến tiếc buông ra.

Nhưng đầu lưỡi vẫn không chịu dừng lại mà tiếp tục liếm từ trên đỉnh xuống phía dưới, cuối cùng là ngậm hai trái cầu thịt; lúc mút bên phải, lúc hút bên trái. Đôi mắt long lanh dưới hàng lông mi dày như có như không liếc nhìn hắn, trong miệng không ngừng trào ra nước miếng trong suốt, đem nhiệt thiết liếm đến sáng bóng.

Dưới sự khiêu khích của nàng, Hạ Hầu Diễm không khắc chế nổi nữa, động thân một cái, bàn tay to dùng sức đè xuống, Hướng Tiểu Dương không kịp phản ứng đã bị hắn nhét phái nam cứng rắn lấp đầy vào trong miệng.

“Ưm!” Hắn đột nhiên ấn vào khiến nàng giật mình sợ hãi, cả miệng đều đầy kín, đỉnh nhiệt thiết chạm tận vào cổ họng. Sợ hắn tiến vào hơn nữa, Hướng Tiểu Dương vội vã đưa tay ra giữ lấy phần cuối của nam căn, không để hắn đẩy thêm vào.

Không thể áp chế được lửa dục, cũng không đoái hoài đến nàng có dung nạp được hắn hay không, Hạ Hầu Diễm bắt đầu thô bạo di động eo, ra sức kéo ra đưa vào trong miệng nhỏ ấm áp.

“Ưm. . . . . .” Hắn rút ra đẩy vào rất nhanh, mài thịt non trong miệng đến đau đớn, Hướng Tiểu Dương khó chịu muốn kháng cự, nhưng không thể địch lại sức lực của hắn.

Nước miếng không kịp nuốt xuống thuận theo động tác đưa đẩy của hắn mà tràn ra, làm cả cằm đều ướt át, nhưng đồng thời cũng tạo thuận lợi để hắn đi vào được dễ dàng.

“Ưm a. . . . . .” Bàn tay giữ chặt lấy đầu nàng, Hạ Hầu Diễm sảng khoái kéo ra đưa vào nhiệt thiết, lửa dục thúc đẩy mãnh liệt, hắn không còn tâm trí nào để ý đến nàng nữa.

“Ừm. . . . . .” Kích thích quá mức cùng chua xót đau đớn khiến Hướng Tiểu Dương không nhịn được chảy nước mắt. Nàng lắc lắc đầu, muốn hắn rời khỏi.

Động tác kịch liệt như vậy làm nàng không thể nào thở nổi!

Khi nàng gần như không thể chịu được nữa thì hắn rống lên một tiếng, một vị tanh ngai ngái lập tức tràn ngập trong miệng cùng khoang mũi. . . . . .

“Oa. . . . . .” Dùng sức đẩy hắn ra, Hướng Tiểu Dương thống khổ nhăn mặt.

Khi nhiệt thiết được rút ra, dịch trắng nóng bỏng còn bắn hết lên mặt nàng, trên tóc cũng dính một mảnh lầy lội.

“Khụ khụ. . . . . .” Vành mắt đỏ bừng, Hướng Tiểu Dương liên tục ho khan.

Nhìn bộ dạng chật vật của nàng, Hạ Hầu Diễm đau lòng không thôi.

Lúc nào cũng như vậy, chỉ cần đụng đến nàng, hắn sẽ mất đi khả năng khống chế.

Hạ Hầu Diễm nhẹ ôm lấy thân thể yêu kiều vào trong lòng, mút đi dịch trắng trên môi nàng. Đầu lưỡi tiến vào thăm dò hơi thở thơm ngát lẫn với mùi vị kích tình cuồng dã vừa rồi.

“Ừm. . . . . .” Hướng Tiểu Dương tự nhiên đáp lại nụ hôn của hắn, đầu lưỡi mềm mại cùng hắn dây dưa, khóe miệng chảy ra tơ bạc dâm mị.

Đồng thời ở bên dưới, tay của hắn dùng sức tháo ra yếm mỏng màu lục, không còn gì trở ngại nắm lấy một bên no đủ, dùng sức nắn bóp vuốt ve.

Cánh môi của hai người vẫn triền miên dính chặt vào nhau, nụ hôn kịch liệt làm nước miếng không kịp nuốt xuống chảy ra, thấm ướt hai má cùng cằm. Mãi đến khi cả hai không thể nào hô hấp nữa hắn mới thong thả rời đi.

Bàn tay cầm miên nhũ càng thêm hứng thú vừa bóp vừa đẩy đẫy đà trơn nhẵn, khiến thịt non tuyết trắng thịt bị bóp đến phiếm hồng. Hai ngón tay tiến đến đỉnh nụ hoa, lôi kéo ma sát.

“A!” Bầu ngực bị hắn hành hạ như vậy truyền tới một chút khoái cảm, nụ hoa đã sớm đứng thẳng, trông thực giống một quả hồng nhỏ ngon miệng.

Hạ Hầu Diễm há miệng ngậm vào một bên, dùng sức hấp mút, hưởng thụ xúc cảm tươi ngọt.

Mà đầu ngón tay của hắn cũng lần xuống phía dưới, đi tới quần lót mỏng manh. Hai ngón tay qua lớp vải cùng nhau cọ xát miệng huyệt, thỉnh thoảng còn đâm mạnh vào múi thịt.

“Ừm. . . . . .” Khi hắn mơn trớn, dịch mật ướt át chảy ra nhiều hơn, một màu hồng nhàn nhạt lan ra khắp thân thể trắng nõn yêu kiều, dáng vẻ của nàng hiện giờ diễm lệ đến không có gì sánh nổi.

“Diễm. . . . . .” Hướng Tiểu Dương không tự chủ được mở lớn hai chân, nhiệt tình khẩn cầu hắn xoa mạnh hơn, mắt ướt mông lung nhìn hắn, “Ta muốn. . . . . .”

Không một nam nhân nào có thể kháng cự lại tư thái dâm đãng kia, Hạ Hầu Diễm nhanh chóng cởi quần lót xuống, để cấm địa tuyệt mĩ bày ra ngay trước mắt. Xung quanh mật huyệt đã loang loáng ánh nước, tỏa ra hương thơm dụ người.

Hắn dùng tay tách đám lông rậm rạp ra, để cánh hoa mềm mại cùng hoa hạch mẫn cảm lộ ra rõ ràng. Đưa tay vào vuốt ve hoa hạch đỏ, thỉnh thoảng còn mơn trớn đám lông đen mượt xung quanh.

“Ừm a. . . . . .” Dưới động tác kích thích của hắn, Hướng Tiểu Dương cảm thấy một trận tê dại từ bên trong thân thể dâng lên, miệng nhỏ không nhịn được bật ra tiếng rên rỉ.

Hai ngón đầu tay di lên di xuống mơn trớn cánh hoa hồng nộn, dựa vào chất dịch bôi trơn mà ngón tay từ từ thăm dò vào khe huyệt.

Nhưng Hạ Hầu Diễm chỉ để ngón tay ma sát thịt non bên ngoài, thỉnh thoảng khuấy động kéo ra một ít chất lỏng.

“A!” Hướng Tiểu Dương không nhịn được ưỡn cong người, khoái cảm tê dại từ giữa hai chân lan tỏa ra khắp toàn thân, hoa dịch tràn ra thấm ướt ngón tay của hắn.

“Diễm. . . . . . rất ngứa. . . . . . rất khó chịu. . . . . .” Hướng Tiểu Dương vặn vẹo cơ thể, bàn tay túm chặt lấy vải trải giường phía dưới, bên trong thân thể truyền tới một luồng khoái cảm ê ẩm khiến nàng khẽ run lên từng đợt.

Dáng vẻ dâm đãng của nàng cùng cảm giác được bao bọc chặt chẽ của ngón tay, kết hợp với hương dịch mật nhàn nhạt làm Hạ Hầu Diễm không nhịn được cúi đầu xuống, dùng môi lưỡi tiếp tục trêu chọc nàng.

Đầu lưỡi trơn ướt nhẹ nhàng liếm láp cánh hoa đã ướt đẫm, thỉnh thoảng còn cắn nhẹ vào hoa hạch đã cứng như trân châu. Hai ngón tay vẫn còn đang thăm dò trong hoa huyệt chợt chọc vào rồi rút ra, mài mạnh vào vách tường non mẫn cảm.

Hướng Tiểu Dương không thể chịu được hành động vuốt ve hành hạ như vậy, bộ dạng xuân tình đầy phóng đãng. Tê dại truyền đến từ khe huyệt khiến nàng bất giác vặn vẹo thân thể trần trụi, rên rỉ không ngừng.

“A. . . . . . Đừng như vậy mà. . . . . .” Hướng Tiểu Dương thút thít cầu xin tha thứ.

“Dương nhi, nàng thật ngọt. . . . . .” Hạ Hầu Diễm thấp giọng nói, trong khi thưởng thức hương vị ngọt ngào của nàng thì lửa dục trong cơ thể hắn cũng đã sớm nổ tung, không thể nào kìm hãm được.

Hắn tham lam nuốt từng ngụm từng ngụm hoa dịch thơm ngọt vào trong bụng, không ngừng dùng đầu lưỡi liếm nơi mẫn cảm của nàng. Thỉnh thoảng còn lấy chóp mũi mài vào hoa hạch, há miệng dùng sức mút mạnh, cắn nhẹ thịt mềm hồng non.

Mà ngón tay cũng liên tục kéo ra đưa vào, đùa bỡn hoa huyệt mềm mại, hành hạ nàng cả người phát run, chỉ có thể không ngừng rên rỉ.

“A! Diễm. . . . . .” Toàn thân Hướng Tiểu Dương chỉ còn lại cảm giác tê dại, dục hỏa đã cháy lớn, khơi dậy ham muốn tình dục nguyên thủy nhất của cơ thể.

“Xin chàng. . . . . . Cho ta. . . . . .” Hướng Tiểu Dương hổn hển thở gấp, khát cầu hắn, “Ta không chịu nổi. . . . . . Diễm. . . . . .”

Hai má nàng đỏ ửng, mắt đẹp mông lung, tràn ngập xuân tình mị hoặc, giờ phút này nàng đã sớm mất đi lý trí, không cần biết hành động của mình có bao nhiêu mắc cỡ, không tự chủ được nâng cao mông trắng, cầu xin hắn cho nàng.

Hạ Hầu Diễm rút ngón tay ra, nâng bắp đùi tuyết trắng lên, nhét gối mềm dưới tuyết đồn của nàng, tách rộng hai chân vắt lên vai.

Tư thế này có thể để hắn thấy rõ ràng huyệt mềm dụ người, hoa dịch chậm rãi chảy xuống từng giọt thấm đẫm chiếc gối bên dưới.

Dường như muốn cố ý trêu chọc nàng, Hạ Hầu Diễm để nhiệt thiết đã sớm sưng to đau đớn tới trước cánh hoa mềm mại, dựa vào xuân triều ẩm ướt mà nhẹ nhàng ma sát bốn phía trước khe huyệt, nhưng lại không tiến vào.

Hành động đó không chỉ hành hạ Hướng Tiểu Dương mà còn hành hạ chính hắn, mồ hôi trên thân thể tráng kiện của Hạ Hầu Diễm không ngừng chảy xuống.

“Dương nhi, muốn ta không?” Hắn khàn khàn hỏi, ưỡn thẳng lưng, để nhiệt thiết khẽ chen vào hoa huyệt nhưng lại nhanh chóng rút ra.

Hướng Tiểu Dương bị hắn chọc đến ngứa ngáy khó chịu, hắn đưa vào rồi rút ra luôn làm nàng thống khổ, vô cùng khó chịu, thẹn thùng mà phóng lãng cầu hắn: “Diễm! Người ta cảm thấy rất ngứa. . . . . . không chịu nổi. . . . . . mau đi vào. . . . . .”

Giọng nói yêu kiều khẩn cầu, khe huyệt hồng nộn không ngừng chảy ra chất lỏng thơm mát, thấm ướt đỉnh nhiệt thiết.

Hạ Hầu Diễm cũng không kìm chế nổi nữa, nhiệt thiết càng trướng to hơn. Hắn dùng lực đẩy lên phía trước, dựa vào chất lỏng trơn trượt mà cắm đầy đến tận gốc vào mật huyệt.

“A!” Một khắc hắn tiến vào, dũng đạo nhỏ hẹp bao chặt lấy hắn, khoái cảm sung sướng làm toàn thân nàng căng cứng.

Bàn tay hắn giữ chặt lấy hông của nàng, hưởng thụ cảm giác vui sướng bị hấp mút chặt chẽ. Hắn mạnh mẽ di động eo, kéo ra đưa vào.

Hai múi thịt mềm trước hoa huyệt giống như hai cánh môi hồng nhỏ nhắn, cắn chặt lấy hắn. Hạ Hầu Diễm dùng sức đút vào rút ra, công kích mãnh liệt vào tận sâu trong hoa huyệt.

Mỗi một lần đều đâm đến tận hoa tâm nhạy cảm khiến Hướng Tiểu Dương cả người tê dại run rẩy.

Hai tay nàng nắm chặt đệm giường, mông trắng nõn hướng lên trên, mở rộng cửa huyệt, nghênh hợp hắn tiến vào.

“Ừm a. . . . . . Diễm. . . . . .” Khoái cảm thỏa mãn làm miệng nhỏ không ngừng rên rỉ, hai khối đẫy đà trước ngực theo động tác đưa đẩy mà dao động mãnh liệt.

Nhìn dáng vẻ dâm mị của nàng, dã tính nguyên thủy của Hạ Hầu Diễm bùng nổ, lửa dục cháy bỏng càng thêm mạnh mẽ, nhiệt thiết lại to hơn một chút.

Bàn tay bóp chặt bắp đùi của Hướng Tiểu Dương, không một chút dịu dàng, mỗi lần cắm vào lại dùng sức kéo mạnh về phía mình.

Phái nam to lớn đánh liên tiếp vào hoa tâm, nhiệt thiết đút vào kéo ra làm thịt mềm trong tiểu huyệt bị ma sát đến tê dại. Hoa dịch chảy ròng theo mông trắng co dãn, thấm cả xuống đệm giường.

“A a. . . . . .” Quá nhiều kích thích làm mồ hôi không ngừng chảy ra, khiến làn da càng thêm nóng bỏng.

Phát hiện vách tường non mềm co rút, Hạ Hầu Diễm biết nàng sắp đạt đến cao trào, nhiệt thiết càng tăng thêm tốc độ ra vào nhưng đúng lúc nàng sắp đi tới đỉnh thì hắn lại đột ngột rút ra.

“A! Diễm. . . . . .” Hướng Tiểu Dương sắp đạt tới khoái cảm lớn nhất thì hắn lại đột nhiên rời khỏi, loại cảm giác hư không khó nhịn kia làm nàng nức nở oán trách.

Hạ Hầu Diễm không nói lời nào, chỉ nhanh chóng lật thân thể của Hướng Tiểu Dương lại, để lưng của nàng đối diện với hắn. Bàn tay to nắm lấy tuyết đồn trắng hồng, từ phía sau đâm thẳng vào huyệt mềm.

“A!” Hắn đâm vào thật sâu, Hướng Tiểu Dương kêu lên thất thanh, cả người run rẩy, hạ thân không chống đỡ nổi trở nên mềm nhũn, chỉ còn lại tuyết đồn bị hắn nắm chặt, nâng lên thật cao.

Vừa ở trong miệng nàng phát tiết một lần nhưng Hạ Hầu Diễm vẫn cảm thấy chưa đủ, dùng sức động thân thật nhanh, mang đến cho nàng càng nhiều khoái cảm hơn.

Bàn tay bóp chặt lấy thịt mông co dãn đến đỏ hồng, in rõ dấu ngón tay, nhiệt thiết cuồng mãnhcắm vào, tạo ra tiếng nước hưng phấn cùng âm thanh thân thể va chạm vào nhau, khiến người nghe thật mắc cỡ.

“Ưm a. . . . . .” Hướng Tiểu Dương cắn chặt môi, yếu ớt chịu đựng từng cú thúc sâu đến tận cùng của hắn, thút thít cầu xin. “Không được. . . . . . Diễm. . . . . . dừng lại đi. . . . . .”

Toàn thân nàng mềm nhũn, không thể chịu được nữa, nhưng hắn vẫn nhịp nhàng đung đưa cơ thể, hung hăng đâm vào mãnh liệt, không chút lưu tình.

Lửa nóng to lớn đút vào làm mở rộng tiểu huyệt chật hẹp, mang đến cảm giác vui sướng khó tả.

“Ưm a. . . . . .” Xuân triều ướt át thấm đẫm làn da dưới hạ thân, quá nhiều khoái cảm làm đầu óc nàng mê man, cả người vô lực.

Mãi đến khi Hướng Tiểu Dương vì không chịu nổi từng làn sóng khoái cảm đánh úp tới mà ngất đi, Hạ Hầu Diễm mới rống lên một tiếng. Nhiệt thiết thô to dùng sức kéo ra đưa vào thêm vài lần nữa, hắn ngửa đầu lên, đem toàn bộ dịch trắng nóng bỏng phun đầy vào trong hoa hồ. . . . . .

Trần Vân Nương đứng ở ngoài cửa, những tiếng rên rỉ kia, mỗi tiếng mỗi tiếng truyền vào trong tai nàng. Cứ nghe thấy một tiếng, sự ghen tỵ của nàng lại sâu hơn một phần.

Hướng Tiểu Dương dựa vào cái gì mà có thể có được Bảo chủ? Nàng không cam lòng!

Ngay cả phụ thân cũng khuyên nàng bỏ cuộc, muốn nàng chết tâm, nhưng nàng không thể nào chấp nhận được việc này!

Nàng yêu Bảo chủ nhiều năm như vậy, bảo nàng cứ như thế mà chết tâm ư?

Nàng hận! Rất hận! Hận Hướng Tiểu Dương đã cướp đi tất cả sự chú ý của Bảo chủ!

Trần Vân Nương vẫn nhớ rõ vẻ mặt khẩn trương của Bảo chủ khi nghe thấy chuyện Hướng Tiểu Dương đã rời đi chiều nay. Không những thế, hắn còn vì Hướng Tiểu Dương mà quát nàng. Tất cả những điều đó đều là lỗi của Hướng Tiểu Dương!

Nàng hận Hướng Tiểu Dương!

“Ghen tỵ à?” Đột nhiên, một giọng nói thanh thúy từ phía sau truyền tới.

“Ai?!” Trần Vân Nương giật mình quay đầu lại, thấy một bạch y nữ tử ngồi ở trên cành cây, khuôn mặt bị che khuất bằng một dải lụa trắng, ánh mắt sáng ngời đang hứng thú nhìn nàng.

“Ngươi là ai?” Trần Vân Nương cảnh giác nhìn nàng ta.

“Ngươi không cần bận tâm ta là ai.” Đung đưa đôi chân, nữ tử khẽ liếc căn phòng trước mặt một cái, đương nhiên cũng nghe thấy những tiếng rên rỉ mắc cỡ kia.

“Ngươi rất đố kị phải không?” Nhìn vẻ mặt của Trần Vân Nương cũng biết rõ rồi.”Ta có thể giúp ngươi đó!”

“Giúp ta?” Trần Vân Nương nhướn mày.

“Đúng thế!” Nữ tử lấy từ trong túi ra một bình dược nhỏ đưa cho nàng. “Chỉ cần để người ta ngửi qua dược này một lần, thì người đó sẽ lập tức trở thành tượng gỗ, sẽ nghe theo mệnh lệnh của ngươi.”

Nhìn bình dược trên tay, Trần Vân Nương nghi hoặc nhìn nữ tử kia. “Vì sao ngươi muốn giúp ta? Dựa vào đâu ta có thể tin ngươi chứ?”

“Tất nhiên ngươi có thể không tin!” Nữ tử áo trắng cười khanh khách. “Dù sao ngươi tin hay không thì đối với ta cũng chả có tổn thất gì. Còn lý do mà ta muốn giúp ngươi. . . . . .” Nàng ta khẽ nhếch khóe miệng, ánh mắt lóe qua một tia tà khí.

“Ai bảo Hướng Tiểu Dương kia tới chọc ta!” Hừ nhẹ mấy tiếng, nữ tử liếc Trần Vân Nương một cái rồi nói, “Đây là cơ hội ta cho ngươi, tin hay không thì tùy.”

Nói xong, nữ tử áo trắng nhanh chóng rời đi. Trần Vân Nương sửng sốt một chút, cúi đầu nhìn bình dược trên tay. Có thể tin được lời của nàng ta hay không?

Tiếng rên rỉ vui sướng bên trong lại truyền ra, Trần Vân Nương nắm chặt bình dược, mây đen dần dần che khuất ánh trăng. Cũng không còn gì để mất nữa. . . . . .

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN