Ngược Về Thời Lê Sơ (Nam Việt Hải Quốc)
Chương 10: Thủy sư thống lãnh Đặng Dung
Chuyện qua quá tuần, Nguyên Hãn đã hiểu rõ, Hồ Quý Ly soán binh cướp ngôi nhưng cha con Đặng Tất thà chết tân trung với Trần triều nên phản kháng. Binh hoang mã loạn quân của thủy sư Tham tướng Đặng Tất đại bại, cha con lạc nhau. Đặng Dung cùng không rõ sống chết của cha dẫn theo tàn binh 500 chạy ra Đông Hải cùng ba chiếc thuyền. Ba chiếc thuyền bao gồm hai chiếc Lưỡng Phúc và một Lâu thuyền. Đặng Tất chiếm lấy đảo nhỏ Phượng Hoàng gần Hải Nam Đảo làm căn cứ địa, sau đó biến thành hải tặc hoành hành cướp bóc ven biển Chiết giang và hải Nam đảo. Thế nhưng chàng sinh ra làm quân nhân không phải trộm cướp nên khinh thường kết đội với hải tặc khác, thế nên cuộc sống bị chèn ép cùng khá khó khăn. Nghĩ đến thù nhà nợ nước lòng chàng không lúc nào yên. Nay trải qua nhiều phen chiến đấu, quân giới hỏng, nhân số chỉ còn lại gần 300 nhân, nếu còn tiếp tục ấy là cùng đường mạt lộ. Trong một lần tấn công làng chài ven biển vịnh Nam bộ đảo Hải nam tình cờ dung bắt được tù binh là người Đại việt. Vị quân nhân bị bắt này cũng thấy được ba chiếc chiến thuyền treo cờ nhà Trần này thi tiết lộ Trần Nguyên Hãn dòng dõi hoàng thất dựng cờ khởi nghĩa. Thông qua tài ăn nói biến đen thành Trắng này của các binh sĩ truyền giáo, Đặng Dung vui mừng quá nỗi. Chàng quyết định đầu nhập Nguyên Hãn phò ấu chúa thành nghiệp lớn.
– Đặng Dung huynh, Hãn tôi rất ngưỡng mộ lòng trung dũng của huynh, có huynh phò tá Hãn tôi sợ gì nghiệp lớn bất thành. Chúng sơ kiến như thân, Hãn tôi có đề nghi hai ta kết bái huynh đệ. Huynh lớn hơn ta vài tuổi nên là huynh trưởng, liệu Dung huynh có bằng lòng để Hãn tôi trèo cao hay không.
Dung đúng là lần này hoa dung thất sắc thêm rồi, vội vàng bật dậy quỳ một gối cúi đầu hành lễ.
– Chủ công tại thượng, Dung tôi không dám thất lễ ngài, ngài là dòng dõi hoàng tộc Dung tôi đây dám phạm thượng.
Hãn vội vàng ôm lấy cách tay chắc nịch của Dung và cũng quỳ xuống.
– Dung huynh là Hãn tôi thực lòng thực dạ tôn huynh làm trưởng. Hãn tôi xin thề với cao thiên chứng dám nếu tôi hai lòng ba dạ sẽ chết không toàn thây.
Đặng dung mắt hổ lệ nhoà, cũng ôm lấy Hãn mà khóc. Cuộc đời phiêu bạt của chàng từ nay đã chấm dứt.
Ngay trong đêm khuya lễ tế bái trờ đất, cắt cổ gà kết nghĩa huynh đệ diễn ra. Chúng tướng sĩ nghiêm trang xếp hàng lặng lẽ. Buổi lễ chấm dứt Nguyên Hãn cúi đầu khom lưng vái dài Đặng Dung.
– Huynh trưởng tại thượng, Hãn đệ xin có lễ.
Chúng tương sĩ cùng nhịp quý một gối hô to: – Ra mắt trưởng công tư.!!!! – tiếng hô đồng loạt như trấn vỡ núi rừng.
Đặng Dung vội vang quỳ mội gối vái dài.
– Đặng dung ra mắt chủ công, tư chúng ta là huynh đệ, công chúng ta la quân thần. Mong chủ công bình toạ.
Nguyên Hãn vội đỡ Đặng Dung dậy túm lấy tay chàng giơ lên trời.
– Đây là huynh trưởng của ta Đặng Dung tướng quân, ngài sẽ là đốc sư thống lĩnh thuỷ quân của chúng ta hiện giờ chúng ta tổng quân chưa tới ngàn. Thế nhưng tương lai là chục ngàn, chục vạn quân sĩ. Các ngươi đứng đây là nòng cốt tướng sĩ tương lai. Cần phải rèn luyện nhiều hơn binh thư yếu lước, hành binh bố trận.
– Chủ công vạn tuế….. Đốc soái thiên tuế…..Chủ công vạn tuế….. Đốc soái thiên tuế…..
Tiền hét vang núi rừng lại rấy lên, không biết mấy thú vật sống quanh có ngủ được không, nếu có tòa án cho chúng thì chắc nghĩa quân phải đền khối tiền vì phá vỡ trật tự nơi công cộng.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!