Ngược Về Thời Lê Sơ (tái bản) - Chương 10: Tài chính eo hẹp
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
101


Ngược Về Thời Lê Sơ (tái bản)


Chương 10: Tài chính eo hẹp


Vấn đề tài chính lại trở thành nhức nhối nếu quân số tăng đến gần 700 người. 500 lượng vàng và 1 vạn lượng bạc không phải là một con số nhỏ một chút nào. Nó có thể hoàn toàn đủ cấp dưỡng cho một ngàn người với thời gian rất dài. Nhưng vấn đề ở đây là hắn cần tiền vốn để thu thập Gấm lụa, lá trà để thực hiện một chuyến đi lịch sử đến Châu Âu, Nguyên Hãn với kiến thức lịch sử thì biết rõ siêu lợi nhuận của mặt hàng này khi amng tới Châu Âu. Từ đây hắn sẽ có thể thực hiện bước tiếp theo của kế hoạch nếu có đầy đủ tiền bạc.

Số tiền hiện giờ hắn có được chỉ có thể cấp dưỡng cho một ngàn người, trang bị cho một nửa trong số đó, vì hắn phải dành ra một khoản khá lớn để tiến hành thử nghiệm chế tạo vũ khí cũng như các trang thiết bị phục vụ cho chuyến đi. Do vậy kinh phí dành cho đi buôn coi như xong rồi. Nhưng mở miệng xin mẹ hắn cấp cho một khoản trong cái bảo tàng thứ ba của cụ Nguyê Đán quả là khó mở miệng. Hắn quyết định phải nhanh tróng làm ra được những tiến bộ trong công tác chuẩn bị, lúc đó rồi trình bày với mẫu thân cũng không hề muộn chút nào.

Trong hai tháng từ tháng 8 đến tháng 10 năm 1401 là những tháng ngày hoạt động nhộn nhịp nhất của khu căn cứ Rừng Thần. Từ những năm 1400 thì Nhà Hồ đã rời kinh đô về Thành Tây Kinh thuộc Động Tây An ( thành nhà Hồ huyện Vĩnh Lộc tỉnh Thanh Hóa). Vậy nên xã Sơn Tây thuộc Trấn Sơn Đông này lại thuộc về nơi trời cao hoàng đế xa. Lúc này đây Hồ Quý Ly đang phải đánh đấm túi bụi với Chiêm Thành, ngoài ra còn phải truy bắt tàn dư của tôn thất nhà Trần đang lẩn trốn ở biên giới Ai Lao, vậy nên cuộc sống mạn Bắc thuộc Cố Đô Thăng Long lại dễ thở hơn một chút. Có giấy phep thương hội lão Trần Phúc vậy mà thực sự làm thương nhân hẳn hoi không chút qua loa. Những chuyến đi lại giữa các miền các xứ cũng có sinh ra lợi nhuận chứ không phải đơn thuần là dùng tiền đi mua đồ cho khu căn cứ. Biết được tin tức này Nguyên Hãn cực kì hào lòng. Nói thật về mặt thương nghiệp hắn là mù đặc cán mai, ngu dài cán thuổng.

Tháng mười âm lịch năm 1401 cũng là lúc mà các vật tư chuẩn bị cho công cuộc nghiên cứu chế tạo của các công tượng bắt đầu. Vật liệu chịu lửa đã chuẩn bị đầy đủ, những vật liệu này Nguyên Hãn hoàng toàn không biết, chỉ có các công tượng thợ rèn của quân xưởng thì hiểu rõ mồn một mà thôi. Than đá cũng từng xe từng xe theo một lối mòn bí mật được đưa vào quân trại. Gang là vật liệu bin triều đình quản chế chặt chẽ nhưng quặng sắt lại có thể dễ dàng tới tay giờ đây cũng chất đống không thiếu trong sân bãi.

Lúc này đây nhân số của Thanh niên binh lên đến 512 người, lão binh 103 người trong đó có 64 người có thương tật bên người. Công tượng thợ reng 52 người Công tượng thợ gỗ 34 người. Cả một vùng thung lũng Rừng Thần đã vị đốn quang, nền đất được dọn dẹp cẩn thận nện kĩ. Mộ hàng rào bằng cọc gỗ thấp được dựng lên đường kính 1km x 1km. Đây là công sức lao động vất vả của gần ngàn người trong mấy tháng trời bất kể mưa gió. Giờ đây đã tiến vào mùa đông lạnh lẽo của khu vực Bắc bộ, nói là khắc nghiệt nhưng lại là đang ủng hộ các binh sĩ Trần Gia trong khu rừng thiêng này. Vì rừng rậm nhiệt đới có mưa mới là đáng ngại nhất, lày lội vất vả khó chịu không thôi.

Công việc huấn luyện vẫn không bao giờ ngưng nghỉ, nhưng vẫn luôn có một đội ngũ cỡ 100 người sẽ thay phiên nhau lần lượt theo đội buôn Thiên Hạ để vừa kiếm them thu nhập, vừa bảo vệ hàng hóa và tiến hành thu mua các nhu yếu phẩm cũng như nguyên liệu cần thiết chu khu căn cứ.

Sau một tháng thời gian xây dựng vất vả thì cuối cùng Hệ thống lò cao và hệ thống lò thổi gió Bessemer ra đời trong sự mong chờ của tất cả mọi người có mặt tại khu quân sự này. Quả thật những lão gia tướng và các binh sĩ thuộc dòng Trần Nguyên gia mang trong người tư tưởng trung nghĩa nên kể cả Nguyên Hãn còn nhỏ tuổi nhưng không một ai tỏ ra bất kính với hắn. Song điều đó cũng không thể bền chặt như sắt thép nếu Nguyên Hãn là một kẻ vô năng và nhu nhược. Nguyên Hãn là người như vậy sao? dĩ nhiên là không… chỉ cần là Nguyên Hãn nguyên bản thôi cũng là một kẻ thiên tài thuộc lầu binh thư, sức địch muôn người, là chiến tướng lãnh đạo trời sinh. Đừng nói them vào đó hắn còn là Nguyên Anh với kiến thức như biển mang từ thế kỉ 21 trở lại. Trong mắt của tất cả mọi người ở đây hình ảnh Nguyên Hãn là thần bí và cao thâm mạt chắc.

Những ý tưởng, những tư tưởng, cũng như mọi quy trình phương pháp từ chế tạo binh đến huấn luyện binh sĩ đều rất ít có ý kiến chen vào. Vì thực sự họ không hiểu phải chen vào từ đâu và phải chen vào như thế nào. Những thứ Nguyên Hãn nói và làm đều được nhuộm một màu thần bí mà chỉ có khi thực hiện rồi mọi người mới hiểu được chúng hiệu quả đên kinh người. Chỉ trong 6 tháng trời, không cần quá nói nhiều Nguyên Hãn đã thu phục toàn bộ nhân tâm của đám binh sĩ cũng như các tượng sư này. Dần rà trong quân có lời đồn thổi rỉ tai nhau:

– Công tử là người trời không phải phàm nhân chúng ta đâu….

– Bậy bạ nào, ta biết sự thật đấy… sư phụ công tử mới là thần nhân…

– Sư phụ nào sao ta chưa nghe qua…

– Ngươi làm sao nghe được.. chuyện này chỉ có Lão Binh truyền nhau thôi… đây là một chuyện rất bí mật… Công tử dấu kĩ không cho ai biết… thế nhưng trong một lần bị mẫu thân gặng hỏi thế là ngài phải nói ra… rồi chuyện này Phúc Lão tướng quân biết… thấy thông tin của ta ghê chưa…

– Có gì lạ chẳng qua ngươi có cha là lão binh chưa chết trận nên biết hơn ta mà thôi… nếu phụ thân ta còn sống thì….

– Thôi huynh đệ đừng buồn… sứ mệnh của chúng ta là chết trên sa trường mà không phải chết trên giường bệnh…

– À ừ…. Công tử cho xây hai cái lò cao như lò gạch thế kia để làm gi vậy nhỉ, lại còng cả bánh quay, cái gì mà dòng dọc các kiểu dây nhợ chằng chịt….

– Cái này ấy mà ngươi lại không biết rồi… muốn nghe nói không…

– Muốn…

– Thế chuyện tỷ tỷ của ngươi thì tính sao với ta đây….

– Con mẹ nó cút đi dám đánh chut ý lên tỷ tỷ của ông đây… bước qua xác ta…. có nói không?

– Nói nói nói…. huynh đệ chớ nóng trước sau gì cũng là người một nhà cả mà… he he he…. cái này nghe mấy lão công tượng nói lại thì đó là….. Thần Cơ lò… từ đây sẽ chảy ra chiến giáp vũ khí… mà không phải đập đập gõ gõ đâu…..

– Bố mày ai là người một nhà với ngươi… thần kì vậy a. Nhưng hôm nay chúng ta có huấn luyện chạy bộ trong rừng, không biết có thể về kịp mà chứng kiến không…

– Vật thì cố sức mà chạy nhanh vào ha ha ha… nhiệm vụ của ta hôm nay là canh doanh trại ư… hơ hơ

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN