Ngược Về Thời Lê Sơ (tái bản) - Chương 14: Người Thiếu Niên làng Thủy Chú
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
128


Ngược Về Thời Lê Sơ (tái bản)


Chương 14: Người Thiếu Niên làng Thủy Chú


Cùng lúc này cách Sơn Tây 150km về phía nam là một khung cảnh khác. Một người thiếu niên da ngăm đen cơ bắp cuồn cuộn đang lăn lộn dùng côn gỗ chiến đấu cùng mộc nhân, người thiếu niên này quả thật rất tuấn tú, nếu so sánh cùng Nguyên Hãn sẽ là một chín một mười không thể phân cao thấp. Có thể dùng mấy từ để nói về người thiếu niên da ngăm đen này đó là thần sắc tinh anh kỳ vĩ, mắt sáng, miệng rộng, mũi cao. Điểm đặc biệt của người thiếu niên khoảng mười sáu mười bảy tuổi này đó là cơ bắp rõ ràng phát triển hơn người. tuy rằng không quá cao, thế nhưng vóc người lại là to lớn và chắc nịch.

Nơi luyện tập của vị thiếu niên này đó là một mảng sân tập trộng cả mẫu ( gần 700m vuông). Bên trong sân chứa những giá binh khí đầy đủ đao thương kiếm kích. Một bên góc của sân tập còn nhìn thấy những con ngựa chiến thuần chủng đang được gia đinh chăm sóc cẩn thận. Xung quanh sân tập là có tường bao cao hai người trưởng thành. được quét vôi trắng cẩn thận. Nối tiếp Sân tập là một hệ thống các đình viện để nghỉ ngơi. Chỉ cần nhìn sơ qua cao ngơi này thì cũng biết được người thiếu niên này hẳn xuất thân thế gia đẹ tử.

– Lợi đệ nghỉ ngơi thôi.

Bỗng một tiếng nói vang ra từ khu đình viện khiến cho thiếu niên thu mộc côn lại mà tiến về lầu các nghỉ ngơi. Tại khu đình lầu này có một chiếc bàn đá và bốn chiếc đôn bằng đá được tạc khắc hoa văn cẩn thận đẹp mắt. Trên bàn đá là những đĩa sứ bát sứ tinh mĩ chứa hoa quả. Bên cạnh đó còn có một bát thuốc đang bốc hơi nghi ngút. Giờ đây ngồi trong đình viện là một nam tử tuấn tú phi thường, hắn đang mỉm cười nhìn tên thiếu niên da ngăm đen mà gật gù tán dương. Phía sau là có vài thị nữ người thì bưng trà dót nước người thì chuẩn bị khăn lau mồ hôi cho vị thiếu niên vừa luyện võ xong.

– Huynh trưởng về từ bao giờ, sao không thư về trước báo cho đệ ra đón.

– Ta bận việc quân Tại Tây Kinh không có thời gian, nghe tin tháng trước đệ trúc cơ nên tranh thủ hành quân qua nhà ta ghé vào thăm đệ.

– Hành quân?… chả nhẽ Vua mới muốn đánh cả Ai Lao. Chiêm Thành vẫn chưa chiếm được mà. Cứ chiến tranh như vậy dân chúng lầm than, cuốc lực điêu tán đâu phải là đạo trị quốc.

– Lợi đệ không được cuồng ngôn, họa là từ miệng mà ra… Ta lề hỏi đệ đã mười sáu tuổi rồi co muốn nhập Sĩ ( ra làm quan) chưa. Theo tài hoa của đệ, cộng them sự tiến cữ của gia tộc thì làm nên một phen sự nghiệp không khó.

Người thiếu niên tuổi mười sáu uống song bát nước thuốc, nhận lấy khăn lau từ thị nữ mà cẩn thận lau sạch mồ hôi trên người. Hắn vẫn trầm ngâm chưa trả lời huynh trưởng. Ngồi xuống suy nghĩ thật lâu hắn bỗng ngước ánh mắt sáng ngời lên nhìn vị huynh trưởng đáng kính của mình mà thưa.

– Đệ vẫn chưa muốn nhập sĩ vô lúc ni ( vào lúc này), thế cục không rõ ràng. Nhà Hồ tuy chiếm được vương quyền nhưng lại mất lòng dân, Hồ Quý Ly, Hồ Nguyên Trừng tuy là tài năng vạn đấu vậy nhưng lại hung hăng hiếu chiến, làm việc quá hung mãnh sẽ gây nên oán trách khắp nơi. Đệ thấy nhà Hồ không bền, mà phương Bắc giặc Tàu cũng đang dục dịch. Huynh nhập sĩ đủ rồi, còn đệ sẽ cố gắng luyện tập tráng đinh, bảo vệ gia tộc họ Lê nhất mạch chúng ta, kể cả có ngoại xâm hay nội loạn thì gia tộc vẫn vững trãi trường tồn.

Người thanh niên vỗ vai đệ đệc của mình mà cười lớn:

– Mi mới bé tí mà tỏ ra già quá tuổi. Được rồi không nhập sĩ thì không nhập. Lần này ta đem quân qua Ai Lao là tuân lệnh vua truy lùng Tôn Thất Nhà Trần mà không phải là đánh Ai Lao các tù trưởng.

Thì ra người thiếu niên da ngăm đen anh tuấn này chính là Lê Lợi, Mà vị thanh niên mặc chiến giáp anh tuấn khôn cùng kia là lê Học đại ca của hắn. Họ Lê tại Xứ Thanh là một trong ba đại gia tộc gồm có Lê, Đinh, và Trịnh.

Thật ra họ Lê xứ Thanh đã theo Lý Công Uẩn di cư vào khu Ngọc Hà thành Thăng Long từ thế kỉ thứ 10, lúc đó thì họ Lê còn lại tạo Xứ Thanh cũng không quá hùng mạnh cho lắm. Nhưng cách đây gần trăm năm thì cụ tổ của Lê Lợi là Lê Hối từ Ngọc Hà Thăng Long về thăm đất tổ khi đi đến Lam Sơn, tại đây Cụ Lê Hối đã trông thấy đàn chim bay lượn quanh chân núi, giống như cảnh đông người tụ hội””. Lê Hối cho là đất tốt và chuyển nhà đến ở đấy. Sau 3 năm thì thành sản nghiệp. Từ đó, các thế hệ họ Lê thay nhau làm quân trưởng ở Thanh Hóa.

Con trai của cụ Lê Hối là Lê Đinh tức là ông nội của Lê Lợi là một người rất tài năng, dưới thời ông làm tộc trưởng vậy mà mở rộng sức ảnh hưởng của họ Lê ở Xứ Thanh lên đến tột cùng, số người chuyển qua họ Lê để được bảo hộ là đếm không hết, gia đinh tính bằng vạn, đinh hộ phụ thuộc Lê gia tính bằng chục ngàn… ruộng đồng Lê gia có bay mỏi cánh không xong. Nhìn cái dinh cư biệt viện để cho Lê Lợi luyện tập này thôi đã đủ thấy một phần tài lực của họ Lê xứ Thanh rồi.

Thật ra dòng dõi của Lê Lợi không hề là địa chủ thuần chất như mọi người tứng nghĩ, trong gia tộc này có rất nhiều người nhập sĩ và cũng có nhiều người thành công, ví như Lê Khoán có thể làm tới Ta Tướng quân vậy. Lê Lợi từ nhỏ cũng được đào tạo trong một môi trường cực kì hoàn hảo, dòng dõi Lê gia cũng theo đường tướng gia là chính. Phải nói Lê Lợi nếu so với mặt bằng chung của thanh hiếu niên lúc này cũng coi là kì tài hiếm có. Chỉ cần thong qua lời nhận xét của hắn về thế cục là đủ hiểu mọi chuyện rồi. Công sức đào tạo từ bé của một gia tộc không phải nói cho vui.

Nhưng nếu so sánh ra thì hắn vẫn kém Nguyên Hãn một bậc. Thứ nhất Nguyên Hãn tài nguyên không bằng hắn, điều kiện càng thấp hơn do phải lo chạy nạn. Vật mà 13 tuổi Nguyên Hãn đã trúc cơ, đây là so sánh về mặt vũ dũng. Còn về mặt mưu lược hay tài trị quốc thì chưa thể nói nhiều vì cả hai còn trẻ và cần trau dồi nhiều hơn. Song đó là so sánh với riêng Nguyên Hãn mà thôi. Giờ đây Lê Lợi rất khó có thể so sánh cùng Nguyên Hãn về mặt tài trí và tri quốc sách, vì có Nguyên Anh linh hồn thì Nguyên Hãn có được rất nhiều thông tin lịch sử. Khả năng nắm bắt thời cuộc là tốt hơn nhiều Lê Lợi. Cái thêm vào đó nữa chính là Nguyên Anh có rất nhiều tư tưởng từ hiện đại giúp ích cho sự phát triển của dân tộc mà một người cổ đại như Lê Lợi khó có thể bì kịp.

Hai thiếu niên thiên tài, lẽ ra số phận của họ sẽ là quân thần, một kẻ phù trợ người kia đánh chiếm thiên hạ. Nhưng giờ đây lại biến thành đối thủ tranh thiện hạ, bởi một hiện tượng kì bí. Tương lai sẽ đi đến đâu không ai biết vậy nhưng sẽ không hề đơn giản cho cả hai.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN