Người Anh Yêu Là Em ! - Chương 10
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
93


Người Anh Yêu Là Em !


Chương 10


-Ơ thế này là sao hả bác ?
-Àh ờ , nhà bác chỉ có mỗi 2 phòng 1 là của 2 bác phòng kòn lại là của 2 anh em tụi nó , nên mong cháu thông cảm ở chung với anh em tụi nó hen , có cái Linh ở chung mà cháu đừng lo .
-Dzạ cháu bik rồi ạh ( cuối mặt xuống nói nhỏ xíu) , lấn này thì chết chắc với cậu ta thôi ( nhỏ nghĩ thầm )
-Cô nghe rỏ rồi đấy , bây giờ thì đi vào cất wần áo đi ( ra lệnh)
-Cháu vào cất đồ đi rồi Thành nó chở đi ăn sáng
-Mẹ sao hok nấu ở nhà , thường ngày chị giúp việc vẫn nấu mà, chở cái kon nhỏ này đi mệt lắm
-Sao kon lại nói thế My là khách mà với lại chị giúp việc xin nghĩ 1 tháng vì ba chị ấy bệnh .
-Sao mẹ ko đuổi chị ta luôn đi , giúp việc mà nghĩ đến 1 tháng , đúng là…
-Kon nói cái gì thế , ba chị ấy bệnh nhà chị ấy nghèo nữa phải giúp chị ấy chứ kon
-Đúng đấy thưa bác , bác thật là hiền hậu kòn thằng kon chai của bác thì ác wá bác ạh ( vừa nói vừa liếc Thành đang đừng kế bên )
-Này vừa phài thôi nhá cô đang ở nhà tôi đấy lắm lời tới đá một phát là văng về nhà bên ấy đấy nhá
-Thôi con My nói đúng mà ta là mẹ cùa con mà cũng thấy thế huống chi người ngoài , àh mà nếu đá My về bên ấy là kon phải wa bên đấy ở đó vì kon gái ai lại để ở nhà một mình chứ , mẹ thì phải ờ nhà với Linh ba kon đi công tác với 2 bác ba mẹ của My rồi ,hai đứa ở với nhau hok bik có chuyện gì xảy ra hok nữa
-Ơ zậy cho con ( cô ta ) ở đây đi ( cả hai đồng thanh nói lớn )
-Hai đứa này , thôi muộn rồi để bác sếp đồ cho Thành chở My đi ăn đi kon
-Cô sướng nhỉ , đi thôi
-Dzạ cháu chào bác cháu đi ạh
-Uhm , đi cẩn thận nhá
-Ah` mà bác ơi nhà mình cố xe đạp ko ạh
-Có chi vậy cháu, sợ bị die trong tay kon chai bác àh
-Ơ sao bác bik
-Bác là mẹ nó mà bởi tài lái xe tài ba của nó mà bác phải mua chiếc xe đạp ấy đấy( vừa nói vừa lấy tay vung tùm lum)
-Dzậy bác cho cháu mượn nhá kon ko an tâm lắm khi trao thân cho hắn( My bắt chước vung theo )
-Uhm đi đi kon
-Mẹ và cô ta đang diễn kịch đấy àh nói chuyện đâu cần phải vung tay như thế chứ , mà đi xe đạp cô phải chở thui đấy nhá
-Oki thôi ,tui cũng đâu định đưa cậu chở chạy xe thấy mà ớn, chào bác cháu đi ạh
-Mẹ kon đi
-Uhm hai đứa đi cẩn thận
Trời trong xanh ko có 1 tí nắng , gió mát rít nhẹ từng cơn làm những loặn tóc đc uống 1 cách nhẹ nhàng của My bay lên thaong thoảng mùi hương riêng biệc chúng đùa giỡn theo từng cơn gió , bỗng
-Sao thơm thế ?!!!
-Hả cậu nói cái gì ?!!
-Àh ko , ko có gì
-Ờ khi nào tới nơi kêu tui nhá
-Uhm cô cứ đạp đi
Sao mùi hương này wen thế nhỉ , cách ăn mặc, lời nói , mùi hương trên tóc đều giống với người đó làm sao đây mình đang cố wên người đó giờ cô ta lại gợi cho mình cảm giác nhớ người đó phải làm sao đây “Trang ơi anh nhớ em wá”em có nghe thấy anh nói gì ko hả Trang ………….
-Này tới nơi chưa , này ,….
-……………..
-Ơ cái tên này ngủ rồi àh
-………..
-Này làm gì ôm chắt thế thả ra coi, làm zậy người ta nhìn kìa , way
-……………..
– Thả ra coi ( vừa la vừa làm động tác đẩy người)
-Ah đau , chuyện gì thế ?
-Tại …tại cậu cứ ôm tôi mà ngủ thế người ta nhìn .
-Có như thế mà cũng bạo lực như dầy àh , có bik đau ko hả
-Xin lổi tại tôi gọi mãi mà cậu hok chịu zậy nên ………
-Nên cô xô tôi đấy àh
-Tôi ….tôi
-Có chuyện gì ?
-Đến nơi chaư lâu wá tôi đói bụng
-Cái gì hả mới giờ này mà đói bụng àh (nổi khùng chữi)
-Mới giờ này là sao có bik 10h30 rồi ko hả ( gân cổ chữi lại )
-Ơ đi ăn đâu mà xa thế nãy đi mới có 8h thôi mà
-Cậu hay nhờ tôi đã bảo khi nào tới kêu tôi , thế mà cậu bắt tôi bắt tôi đạp cả hơn 2h đồng hồ trong khi đó cậu thì ngủ , sướng nhỉ , mệt chết đi mất .
-Có zậy thôi mà cũng kêu ca , trời mát mà đâu có nắng nóng gì đâu
-Còn nói àh , trời mát ko nắng nóng nhưng tôi thì đang bóc khói đây , cậu tưởng cậu nhẹ lắm àh chở một kon doi đi hơn 2 tiếng đồng hồ ai mà ko mệt cơ chứ ,bây giờ còn mắng người ta nữa hix hix ( nc mắt bắt đầu tuông chảy )
-Thôi thôi xin lổi đc chưa tui hok bik , đừng khóc nữa tui sợ kon gái khóc lắm ( vừa nói vừa véo má My )
-Á…a….a…ah đau tui nói bao nhiu lấn rồi hả ko đc véo má tui , đã thế hả tui hok chấp nhậnlời xin lổi của cậu aoaoaoaoao ( khóc to hơn lúc nãy nữa )
-Thôi xin cô đừng khóc nữa ng` ta tưởng tui làm gì cô thì chết tui đền cô đc chưa
-Đền đi ( mắt mở to hok thèm khóc nữa)
-Ơ nãy giờ cô giả bộ àh
-Ko bik đền đi
-Đền gì ?
-Dẫn tui đi chơi lâu lắm tui chưa đc đi
-Ờ zậy cũng đc, mà ăn cái đã rồi đi hen tui đói wá rồi
-Mấy giờ rồi nhỉ ?
-11h30
-Trời thế này thì đi ăn trưa chứ ăn sáng gì
-Uhm thì ăn trưa, đi thôi ( kéo tay nhỏ zô tiệm ăn )
Mùi thức ăn bay nằng nặc , thơm wá , từ sáng giờ nhỏ và Thành chưa ăn gì cả nên cảm thấy rất đói bụng đứa nào cũng đánh rống
-Thức ăn tới đây!
-Dzạ cảm ơn chú
Hai đứa cặm cuội ăn chẳng ai nói với nhau lời nào ăn như bị bỏ đói mấy ngày zậy, đang ăn thì có một đám thanh niên đi tới, một tên có vẻ như cầm đầu hỏi:
-Pé gì ơi cho anh hỏi pé tên gì đấy ?( vừa nói vừa đưa tay định vuốt má My thì…)
-Này mấy người làmgì thế ?( Thành ngăn lại )

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN