Người Anh Yêu Là Em ! - Chương 7
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
114


Người Anh Yêu Là Em !


Chương 7


– Ơ zạ
-Vào đi nhá pé của anh
-Ai là pé của cậu hả , xít vào cho tui ngồi .
-Ko . cô vào trong đi tôi thĩ ngồi ở ngoài
– Ko mà tôi thĩ ngồi ở ngoài ngồi ở trong cho cậu ám sát tôi àh
– Hay tôi nói thầy là cô ko chịu ngồi nhá , sau đó cho ông đưa cô lên phòng giám thị vì mới vào lớp đã gây rối loạn , thầy….
– Thôi tội ngồi là đc chứ gì ( vừa bik miệng Thành lại vừa leo vào chổ )
-Ngoan lắm pé kưng của anh
-Tôi đã bảo ko phải là pé của cậu mà sao nói hoài thế ( bực bội)
-Heheh đc thoy
-Hừ ko bik ngày tháng sau này của mình ra sau đây , ôi đau cái chân wá bik zậy hồi nãy đừng có làm ra vẻ là đc rồi đau chết đi mất sưng hết cả lên rồi này huhu( nhỏ nghĩ trong đầu )
-Nàycô bị sau thế khóc àh
-Ko ai nói chứ, bụi bay vào mắt thoy
-Ùh vậy học tốt nhá , ra về bik tay tôi đừng tưởng tôi bỏ wa nhá ( hất hất cái mặt thấy ghét )
Thôi chết rồi bây giờ bik làm sao đây chạy ko đc sao thoát đc hắn chứ , cái chân đau thế này thì , chết mất thôi
-Này học đi nghĩ cái gì thế hả ( đạp một cái thật đau vào chân của My )
– Áh , đau
-Này cô cũng bik đâu àh , tôi phải đạp nữa ấy chứ cái tội gạt tôi ( vừa nói vừa đạp thêm mấy phát nữa )
Hix hix đau thật mà tôi ko nói giỡn đâu áh cái gì nhớt nhớt thế nhỉ aaaaaaaaaaaa máu trời ơi chảy máu rồi đồ ác ôn đồ hách dzịt ( chỉ dám kêu đau trong đầu thôi ko dám nói ra vì My muốn chứng tỏ mình là một người ko yếu đuối như bao đứa kon 1 khác )
-Này kóc đấy àh , tôi dẫm đau lắm hả ,haha đưa chân xem nào ( vừa nói vừa cười giả bộ lấy chân của My coi nữa chứ nhưng My đả kịp che cái chân đang rướm máu của mình đi)
-Ko ko sao đâu tôi ko yếu đuối như cậu tưởng tránh ra ( lấy cái chân đá kon nhỏ một cái)
-Ko thì thôi đồ hâm làm như tôi muốn wan tâm cô lắm zậy , hứ
-Trời cái đồ kon chai gì đâu mà
……………..
T…Ù..N…G…T…Ù…N…G…T…Ù…N…G
-Aha về thôi về thôi ( nhỏ la lên như một người tù mới đc giải thoát )
-Cô hay nhờ sao lúc nào củng hay la hét thế
-Kệ tui đồ hâm
-Dám kiu tui đồ hâm àh , hồi sáng gạg tui tui chưa xử còn nói nhìu àh ( dẫm vào chân kon nhỏ một cái rồi bỏ chạy như một đứa kin nít )
-Ah đau
-Kệ cô, cho dzừa heheh
Đau chết đi đc ôi máu chảy rồi nà , cái tên đấy chẳng bik thương hoa tiếc ngọc gì cả, sau bi giờ sau mà dzề chứ lết bộ về zậy để xe đạp ở trường thôi . Ôi mưa rồi kà sao đây chết mất thôi đồ đểu cậu bik tay tôi có bik khi đi mưa về là tui bịnh ko hả , thôi chịu zậy về thôi .

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN