Người Chơi Nhập Vai - Chương 16: Cốt binh đầu tiên và phương pháp tu luyện
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
121


Người Chơi Nhập Vai


Chương 16: Cốt binh đầu tiên và phương pháp tu luyện


Sau khi ăn uống no say, cả hai ngồi dựa vào một tảng đá cạnh bờ suối nghỉ ngơi cho xuôi bụng. Trong khi Lyx thì ôm chiếc bụng nhỏ đã căng tròn của nó nằm ngày khò khò, thì Nguyễn Minh hồi tưởng lại tình cảnh chiến đấu lúc trước. Thực ra, cuộc chiến nhỏ này cũng chẳng có gì quá đáng trách bởi đây là lần thực chiến đầu tiên của hắn, ba phép “Nanh” đều trúng mục tiêu không biết có là phải do may mắn hay là vị thiên phú ngắm bắn của hắn nữa. Thôi, chắc là thiên phú ngắm bắn của ta là rất mạnh đó. Tự sướng một chút Nguyễn Minh kiểm điểm lại thiếu sót duy nhất của hắn trong trận chiến này, đó chính là quá bất cẩn, đây cũng là một bài học nhớ đời đối với Nguyễn Minh, bởi mạng của hắn chỉ có một thôi, chết một lần là xong luôn, làm gì có cái kiểu linh hồn trùng sinh, hồi sinh, luân hồi giữ lại ký ức như mấy cái tiểu thuyết mạng hay đề cập đến. Hắn vẫn yêu cuộc sống lắm nha, gia đình, bạn bè còn đang trông ngóng, rồi còn biết bao nhiêu game hay chưa được trải nghiệm, món ăn ngon chưa được nếm thử, cảnh đẹp chưa được ngắm nhìn rồi selfie. Chính những điều đó khiến Nguyễn Minh tự lập quyết tâm trong lòng bắt đầu từ bây giờ sẽ không bao giờ để chuyện như vừa rồi xảy ra nữa, bất kể kẻ địch nào, đã giết phải giết cho chết hẳn, đánh rắn thì phải đánh dập đầu.

“Ừm xem nào? Hình như ta còn quên mất điều gì nhỉ, à đúng rồi phép triệu hồi cốt binh! Mẹ nó thèm ăn quên cả chính sự, đúng là cái bụng làm hại cái thân mà!”

Nguyễn Minh chợt nhớ tới phép triệu hồi cốt binh, cái món pháp thuật mà hắn trông cậy vào nhất trong cái hoàn cảnh khó khăn như lúc này đây. Phép Triệu hồi cốt binh này cần phải có thi thể mới dùng được cơ, mà thi thể con Nhím bây giờ lại nằm gọn trong bụng hắn và Lyx, mỗi đứa một nửa rồi, giờ kiếm đâu ra cái khác đây?

“Ừm phép thuật này nếu tạo ra một cốt binh từ bộ xương của thi thể, vậy có phải là chỉ cần xương không cần những thứ khác đúng không nhỉ?”

Nghĩ ngợi một lúc theo ý tưởng này, Nguyễn Minh lập tức ngồi dậy, thu thập đám xương Nhím mà hai đứa vừa gặm hết thịt đến nhẵn bóng vừa rồi, ném vào cùng một chỗ. Cũng may Nguyễn Minh và Lyx cũng chẳng phại loại cầm tinh con cún, không thích nhai thịt còn nuốt cả xương, nên bộ xương nhím còn lại cũng vẫn còn hoàn chỉnh, không thiếu cái nào.

Tập trung nhìn chăm chú vào bộ xương trước mặt, hắn sử dụng tinh thần lực điều động ma lực trong đan điền di chuyển tới cánh tay rồi truyền vào đũa phép, vẽ ra một phù văn màu trắng ởn như bạch cốt, người ngoài nhìn vào có lẽ sẽ phải lạnh gáy ấy chứ. Sau khi vẽ xong, đống xương nhím trước mặt tỏa ra u quang chập chờn, từng mảnh xương từ từ bay lên rồi bắt đầu bị biến dạng, sau đó sắp xếp tổ hợp với nhau, dần dần hình thành một bộ xương một tay cầm khiên gỗ, tay còn lại cầm chùy gai, nhìn cũng ra dáng phết. Có điều…

– Mẹ nó chứ, sao lại nhỏ thế này? Bé như cục kẹo thì làm được cái quái gì cơ chứ?

Nhìn tên cốt binh trang bị cũng gọi là ra dáng đầy đủ, nhưng kích thước chỉ bằng đứa nhỏ bảy tám tuổi, cao chưa tới bụng hắn, Nguyễn Minh khóc mà không ra nước mắt.

– Hừ, ngươi dùng bộ xương bé tẹo để triệu hồi thì nó chẳng bé? Biết định luật bảo toàn khối lượng không? Đồ vô học!

Chẳng biết từ lúc nào Lyx đã tỉnh ngủ, đứng sau lưng hắn khinh thường nói.

Bị một con khỉ mắng là vô học, Nguyễn Minh cay lắm nhưng chẳng phản bác được câu nào cả, chỉ tại hắn quá phụ thuộc vào độ thông hiểu vào game. Trong Diablo II thì dù dùng thi thể nhỏ, hay to tới mức nào, thì đám cốt binh được tạo ra cũng chỉ có một kích thước chung.

Nghĩ tới đây, Nguyễn Minh mừng khấp khởi trong lòng, bởi vì hắn cảm thấy tương lai sáng láng nha, xương nhỏ thì tạo ra cốt binh nhỏ, vậy không phải là bộ xương lớn sẽ tạo ra cốt binh lớn ư. Hắn nhớ tới ở phần một thế giới Diablo này cũng chẳng thiếu những con quái vật kích cỡ lớn, tỉ như Cự thú, Dị hình, Gấu xám,… Tưởng tượng tới cái cảnh triệu hồi ra đám đệ tử cao tới hai, ba mét lòng hắn lại khấp khởi vui mừng về một tương lai xán lạn.

Quay lại nhìn tên cốt binh nhỏ thó như trẻ con kia, bây giờ Nguyễn Minh cũng cảm thấy thuận mắt hơn nhiều rồi, đúng là yêu ai yêu cả đường đi, ghét ai ghét cả tông chi họ hàng mà.

Nhìn tên cốt binh, Nguyễn Minh cảm thấy giữa mình với nó có một mối liên hệ gì đó rất đặc biệt, hắn có thể dùng tinh thần lực của mình điều khiển nó. Cảm thấy chơi rất vui, hắn liền ra lệnh cho cốt binh nhào lộn, chạy nhảy, làm đủ thứ động tác kỳ quái mà hắn có thể tưởng tượng ra được.

Đang chơi vui, thì hắn bị giọng nói lúc này có phần lạnh lùng:

– Này ngươi có quên mất chuyện gì không? Đứng có mà cứ mải tự sướng như vậy nữa chứ? Không thấy khó chịu gì à?

– Quên chuyện gì cơ? Khó chịu cái gì?

Nguyễn Minh ngơ ngác không hiểu, chẳng lẽ nàng nhắc tới việc phép triệu hồi này tiêu hao ma lực rất nhiều. Nghĩ vậy, hắn vội vàng kiểm tra lại lượng ma lực của mình, chỉ thấy dải ma lực mặc dù nhỏ đi một chút, nhưng đại khái chưa hao tổn bao nhiêu.

– Đúng rồi! là tinh thần lực.

Giờ phút này thì Nguyễn Minh cũng nhận ra một vấn đề tương đối nghiêm trọng, sau khi thi triển phép triệu hồi, rồi tạo ra liên kết với cốt binh, lượng tinh thần lực hắn phải bỏ ra có thể gọi là để dành riêng một khoản để khống chế một cốt binh. Mà cái lượng tinh thần lực đó không thể thu hồi, hay hồi phục lại được, ít nhất là cho đến khi cốt binh đó bị chết. Kiểm tra lại tinh thần lực, cảm thấy đã bị tiêu hao gần một nửa, như vậy có lẽ tối đa hắn chỉ có thể khống chế hai cốt binh, còn một phần nhỏ tinh thần lực phải dùng đề thi triển các loại phép thuật khác, không thể động tới được. Chắc chắn đây chính là cách mà máy chủ khống chế số lượng cốt binh tạo ra của người chơi khi không có điểm kỹ năng, chứ bây giờ không khống chế, Nguyễn Minh có thể tạo ra cả một đội quân cốt binh hàng vạn, hàng triệu con thì không phải là hủy thiên diệt địa à, chẳng con trùm nào chịu nổi chiến thuật biển người cả. Vậy nếu muốn tăng số lượng cốt binh thì chắc chỉ có cách là tăng lượng tinh thần lực lên thôi nhỉ, nhưng hắn có biết cách quái nào đâu?

– Này Lyx, ngươi có biết cách làm thế nào để mạnh lên không, chứ vừa rồi giết quái có được tí kinh nghiệm nào đâu, ta muốn tăng trưởng tinh thần lực, với ma lực thì phải làm như nào bây giờ.

Con khỉ lần này cũng không chèn ép hắn cái gì, đúng với nghĩa vụ một người hướng dẫn tân thủ trả lời Nguyễn Minh:

var _avlVar=_avlVar||[];_avlVar.push([“6f8adab64618480bb109e5dcefadecf7″,”[yo_page_url]”,”[width]”,”[height]”]);

– Máy chủ muốn tăng tính chân thực của trò chơi nên đã xóa bỏ toàn bộ việc dựa vào cầy quái để tăng cấp, muốn mạnh lên chỉ có cách duy nhất là phải tu luyện mà thôi. Ngươi mặc niệm trong đầu sẽ thấy công pháp tu luyện hiện lên, nó được chuyển cùng với bốn kỹ năng cơ bản lúc trước, chẳng qua là ngươi lú quá nên không để ý mà thôi.

Nguyễn Minh vội vàng làm theo lời Lyx, quả thật trong đầu xuất hiện phương thức tu luyện, tên cũng rất bình thường đến mức không thể nào bình thường hơn được nữa, “công pháp tu luyện cơ bản”, nhưng trong đó chỉ có tầng một, đại khái là dùng tinh thần lực cuốn lấy ma lực vận chuyển từng vòng trong cơ thể theo một quỹ tích kỳ lạ nào đó, mà Nguyễn Minh chưa tưởng tượng ra được nó là hình gì. Hắn cũng không chần chừ, thử luôn cho nóng. Nhìn cách làm thì đơn giản, nhưng đến khi hắn thi triển thì thực sự là khó khăn muôn trùng, bởi vì khi vận chuyển tinh thần lực lẫn ma lực thì tốc độ chậm như sên bò vậy, lại còn phải tuyệt đối chính xác nữa, chỉ sai một chút thôi là cả quá trình bị hỏng lại phải làm lại từ điểm xuất phát. Sau mấy chục lần thất bại, cuối cùng ở lần thứ năm mươi sáu mươi gì đó, hắn mới hoàn thành được một vòng vận chuyển. Không chờ được nữa, Nguyễn Minh lập tức kiểm tra lại lượng tinh thần lực, mà lực xem có gì tiến bộ không. Chỉ thấy dải ma lực của hắn hiện giờ đại khái tăng được khoảng một phần trăm, còn đám mây tinh thần lực thì lại gia tăng tương đối đáng kể, tầm khoảng 5%

– Này Lyx, ngươi có biện pháp nào tăng tốc độ tu luyện lên không? Cách tu luyện này vừa khó vừa lâu, bao giờ ta mới mạnh lên được đây.

– Hừ! đừng có mà cầm đèn chạy trước ô tô, bộ công pháp này đã là thích hợp nhất với vong linh ma pháp sư rồi, công pháp tuy hơi khó vận chuyển một chút, nhưng hiệu quả gia tăng đã là rất nhanh rồi, mấy công pháp khác còn chưa bằng một nửa, một phần ba nữa. Đúng là có phúc mà không biết hưởng.

Lyx phàn nàn nói.

– Nhưng thật sự không có cách nào khác ư? Ta chỉ muốn đẩy nhanh tiến độ hơn để chóng hoàn thành nhiệm vụ thôi mà.

Lyx trầm ngâm một lúc rồi mới đáp:

– Đúng là có thật! ma lực thì tương đối dễ, ngươi có thể hấp thu ma lực trong thịt quái vật để hỗ trợ tu luyện, thậm chí một số quái vật cao cấp còn kết thành ma tinh, hoặc mỏ ma tinh thạch tự nhiên, ngươi có thể dùng ma tinh đẩy nhanh tốc độ tu luyện tương đối khả quan. Còn về tinh thần lực thì thật sự không có cách nào, hoặc có thì cũng là thứ mà với trình độ hiện tại của ngươi không thể chạm vào được, nên là cứ tự thân vận động đi.

Nghe xong phương pháp đẩy nhanh tốc độ tu luyện từ Lyx, Nguyễn Minh cũng bình tĩnh lại, tiếp tục vận chuyển công pháp tu luyện, cần cù thì bù siêng năng, mà dù sao thì cũng vừa mới ăn no xong, không nên tiếp tục săn bắn kẻo lại đau dạ dày thì khổ.

Lyx thì nhìn chăm chú con cốt binh kích thước em bé mà Nguyễn Minh vừa triệu hồi được lúc nãy, một lúc thì hình như đã phát hiện được điều kỳ lạ nào đó, nở một nụ cười quỷ dị, sau đó mới nằm xuống tiếp tục giấc ngủ sung sướng của mình.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN