Người Con Gái Mang Màu Của Nắng
Chương 2
Rồi thầy hiệu trưởng gọi toàn bộ học sinh ra xếp hàng, sau đó lần lượt hàng học sinh bước về lớp đã phân. Đúng trường huyện có khác, trông lớp to, rộng hơn lớp ở trường cấp 2 của xã nhiều. Có 2 dãy, mỗi dãy 5 bàn 3 người ngồi.( Năm ngoái em về thăm trường, bàn đổi thành bàn đôi, khung sắt, đánh vẹc ni sáng bóng, cũng man mác buồn thật, kỉ vật đấy, lưu giữ bao nhiêu kỉ niệm mà) Em với Hùng nhanh chân xí bàn 3 dãy gần cửa lớp. Bàn em còn có thêm 1 thằng tên Tuyến, nhà nó ở huyện, cách trường có 1 cây số thôi, nhà nó giàu kinh, bố mẹ còn sắm hẳn cho 1 cái điện thoại di động. Nhiều anh em không biết chứ, hồi đấy thằng nào có cái di động thôi là nhà nó giàu lắm, vì em ở nông thôn, chả mấy ai dùng điện thoại cả, đâu như bây giờ, học sinh cấp 2 còn có ip6,7.
Sau 1 khoảng thời gian ổn định chỗ ngồi, cô gõ thước, nói:
– Giới thiệu các em, cô tên là Nhung, sẽ chủ nhiệm em 3 năm cấp 3 này. Bây giờ từng bạn sẽ đứng lên giới thiệu về mình nhé.
Bla…bla… Sau 1 hồi giới thiệu, thì em cũng nắm dc tên của các bạn. Dưới bàn em có Sơn, Kiệt, Tuấn, bàn cuối có 2 thằng Trung, Phú. Và đây cũng là những thằng bạn đã đồng hành với em từ hồi đó tới giờ.
Do buổi này cũng chỉ đến nhận lớp, nên bọn em được về sớm. Vừa ra khỏi lớp, Tuyến đã rủ:
– Ê, anh em đi bắn Half Life không??
– Ok, cho cả T với Hùng đi cho biết mùi.
Hồi đấy quán net, máy tính, game đối với bọn em là cái gì đó khá là mới mẻ. Nên cũng có chút tò mò.
– Háp nai là cái gì thế mày??
– Ơ, thế mày không biết à, nó là 1 game trêи máy tính, bla…bla..
Thằng Tuyến chó nó nói 1 tràng dài. Mà thằng này bẩn kinh, nói cứ bắn mưa xuân, chắc vác nó ra giữa ruộng thì đất nẻ chân chim cũng thành bùn nhão mất.
– Thế có mất tiền không? Hùng hỏi.
– Có chứ. Đời có cái gì là miễn phí đâu. Tuấn nói
– Thế thì thôi, tao với T không có tiền..
– Xời, lo gì, bọn tao bao, ok??. Sơn lên tiếng
– Thật á??
Quay sang mấy thằng kia, chúng nó đều gật đầu.
– Ờ thì đi, miễn phí mà, tội gì không thử. Hùng, đi chứ??
– Mày hỏi ngu, tao không theo thì ai kèm tao về??
Ờ ha, quên là em với nó cùng đi học, thế là cả lũ kéo nhau ra quán net
Trung, Kiệt, Tuấn, Phú 1 team. Em, Hùng, Sơn, Tuyến 1 team. Mà em với thằng Hùng không biết chơi, bắn loạn xạ. Nhìn thằng con tin tưởng địch cứ nhằm mà bắn.
– Có con gà này, giết nó xem sao.
– Nhảy lên thế nào mày
– Ơ dm đấy con tin, phải dắt nó về chứ, 2 thằng ngu này, bla…bla..
…………..
8 thằng chửi nhau om quán, cũng vui, giờ chắc cũng hiếm khi có thể ngồi cùng nhau 1 lần như vậy nữa.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!