Người Con Gái Mang Màu Của Nắng
Chương 4
Vừa đặt ʍôиɠ xuống ghế, chưa kịp nói 1 câu thì đã trống rồi. Quay qua tán phét 1 lúc thì cô chủ nhiệm bước vào. Cô gõ thước rồi nói:
– Hôm nay lớp mình có bạn mới chuyển từ Hà Nội về, cả lớp cho bạn 1 tràng pháo tay nào.
Trong tiếng vỗ tay hân hoan của cả lớp, thì gái bước vào.
– Chào các bạn, mình tên Giáp Thị Yến, rất mong các bạn giúp đỡ mình trong những năm học sắp tới.
Khỏi nói, mấy thằng kia mừng như được mùa. Thằng Tuyến còn vỗ đùi cái bép, cười:
– Nuột, vừa buổi đầu tiên đã có bạn mới, xinh đáo để.
– Ừ, công nhận. Tuấn phán.
Em với cu Hùng ngơ ngác nhìn nhau, gái thấy vậy cũng quay qua mỉm 1 cái. Và anh Tuyến lại nổi hứng:
– Em nó cười tao kìa bọn mày, quả này hêtd FA rồi.
– Em nó cười tao.
– Cười mày cc, rõ ràng cười tao.
Bla..bla.. Mấy thánh cãi nhau um cả lớp. Cô Nhung phải xuống véo tai từng thằng mới chịu im. Sau đó lại quay lên bục giảng nói:
– Cả lớp trật tự, bàn 2 còn trống, em ngồi tạm đi.
Cô chỉ tay vào bàn 2 dãy trong cùng, sĩ số lớp em bây giờ tăng lên 29. Xong việc, cô bước ra để nhường cho thầy Thuyết ( dạy toán) vào dạy.
– Cả lớp trật tự nào. Các em mở vở ra ghi bài mới..bla..bla.
Hết tiết toán, em sang bàn Yến hỏi:
– Ơ, sao Yến lại học ở đây???
– Thế mình không học ở đây thì ra đường học à??
Gái nói trêu, mặc dù thừa biết ý em đang hỏi. Chưa kịp đợi em nói, nàng bảo:
– Đây là trường giỏi nhất huyện, với lại ở làng chỉ có 2 bạn học ở đây, nên bố mẹ xin cho mình vào, có gì còn giúp đỡ nhau trong học tập.
– À à, ra thế ra thế.
Mấy thằng kia thì nhổng xuống căn tin, 1 lúc sau thấy thò mặt lên, trêи tay cu Tuyến có cầm hộp sữa với cái bánh mì trứng. Nó bước lại chỗ Yến, chìa cái bánh với hộp sữa ra, bảo:
– Bánh tớ mới mua, Yến ăn đi cho nóng.
– Thôi, tớ ăn sáng ở nhà rồi, bạn ăn đi.
– Ăn đi, không ăn tớ buồn đấy.
– Mình vẫn no mà, bánh bạn mua thì bạn ăn đi.
Cu cậu buồn ra mặt, mặt ỉu xìu như cái bánh bao ngâm nước. Lủi thủi đi về chỗ, cố nuốt cho trôi cái bánh vì tiếc của. Mấy thằng kia khỏi nói, cười ha hả.
Tiết sau là tiết Văn, mấy đứa con trai ngồi ngáp dài ngáp chán, nhưng cũng chẳng dám nói chuyện, sợ cô có ấn tượng không hay ( chắc mới đi học nên không dám ho he, chứ sau đi học 2, 3 tuần là cứ quay ra mà nói, chứ viết ra giấy sẽ xảy ra chuyện lớn ) Thế là hôm ấy chúng nó xé trang giữa vở, rồi nói chuyện qua thư, và chủ yếu là bàn tán về Yến. Vừa nói lại vừa ăn gói bỏng ngô mới mua giờ ra chơi, và tất cả diễn ra trong im lặng.
Sơn: Có ai biết nhà em Yến ở đâu không??
Em: Yến cùng làng tao với Hùng, hôm trước bọn tao đi câu cá bắt gặp.
Tuyến: Ấy, anh T yêu quý, cho em cái địa chỉ nào.
Phú: Ờ, vứt cho anh em đi.
Em: Em Yến của tao, chúng mày không có cửa đâu
Kiệt: Ờ thế anh em thử xem ai tán được Yến.
Bla….bla…
Đang mải mê thì cô đi xuống, giật tờ giấy của bọn em.
– Thôi, ăn cứt rồi. Tuấn nói
Quả không sai, cố cầm tờ giấy và đọc to trước lớp, mà gặp đúng bà dạy văn này bẩn tính, đọc luyến láy, da diết các kiểu. Cả lớp nhìn lũ bọn em phá lên cười, Yến thì đỏ mặt. Mấy thằng chúng em, thằng nào thằng nấy, thốn ra mặt. Đọc xong bả chốt câu xanh rờn:
– Các cậu học không học, bày đặt thư với chả từ, yêu với chả đương, vớ va vớ vẩn. Tất cả ra hành lang đứng cho tôi.
Lần lượt từng đứa, mặt cúi gằm, lê dép ra hành lang đứng.Trong cái nắng chơi chanh của mùa hạ, thằng nào thằng nấy, mồ hôi vã ra như tắm. Và từ đó chúng em đâm ra thù bà dạy văn ( sau này có chơi bả 1 vố, sẽ kể sau)
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!