Người Đi Ngang Qua Đời Tôi - Chương 4
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
97


Người Đi Ngang Qua Đời Tôi


Chương 4


Lớp cũ tổ chức đi vườn quốc gia Ba Vì đến tai tôi , tôi vì muốn công khai thân phận và thằng Tuấn ko tham gia do đó tôi gọi điện cho đứa tổ chức đóng hai vé . Một là cho tôi , hai là mẹ tôi vì hôm đó mẹ là người duy nhất ko có kế hoạch gì .

Ấn tượng đầu tiên gặp mặt bọn nó hoàn toàn ko nhận ra tôi , đến khi giới thiệu thì cả lũ há hốc mồm kinh ngạc tột độ . Tôi và mẹ thoả sức tung hành ngang dọc mặc cho tôi làm gì , bọn nó đều chạy tới chuyện trò , giúp đỡ khác hẳn với thái độ ngày xưa . Và tôi thành công tiếp cận thành công crush xưa , nó nhìn tôi bằng ánh mắt đầy yêu thương , xao xuyến . Đến lúc sắp về , nó còn hỏi xin số đt và nick face để về kết bạn . Dĩ nhiên tôi đồng ý liền và cho nick chính .

Bước vào năm nhất đại học Thăng Long khoa tiếng Hàn ,một lần nữa tôi lại gặp thằng Tuấn và nó biết tôi chính là đứa con gái năm xưa bọn con trai hùa nhau xua đuổi . Nhưng thái độ của nó làm tôi bất ngờ , nó ngồi cạnh tôi , gục xuống bàn , mặt đối diện với tôi : \” Quyết ko hối hận \”

Tôi ngạc nhiên hỏi lại : \” Thật ? \”

\” Thật \” Nó gật đầu lia lịa .

Tôi biết một lần nữa chúng tôi lại trở thành một cặp , tuy nhiên bọn ở lớp biết chuyện , bọn nó ngày nào cũng chỉ mong tôi và thằng Tuấn chia tay . Ví dụ như thấy tôi giận dỗi , thằng Huy và thằng Hùng liền nhắn tin cho thằng Tuấn : \” Thấy chưa , nó chỉ lừa mày thôi . Chia tay đê \” Anh em với nhau , thân thiết thế nào tôi có thể hiểu nhưng loại bạn lúc nào cũng mong bạn mình chia tay thì đó mới là loại khốn nạn .

Tháng chín bà dì ghẻ đến sớm hơn tôi nghĩ , mọi kế hoạch ăn cay , ăn xào , ăn rán ….. đều bị tôi huỷ bỏ , thay vào đó tôi phải ăn đồ luộc . Luộc trứng , luộc xúc xích , luộc thịt…..dù biết nhạt nhẽo cỡ nào tôi vẫn phải cố gắng . Mọi chuyện đều rất suôn sẻ nếu thằng Tuấn ko rủ tôi đi ăn mì cay bảy cấp độ , tôi định từ chối nhưng biết nó trúng giải nhất do quán mì ở Hà Nội tổ chức . Nếu ko đi thì tiếc đứt ruột , thế là tôi thay quần áo , lên xe Tuấn chở đi .

Ngay tối hôm í , tôi gần như ko thể sống nổi , ôm nhà vệ sinh liên tục . Rồi tôi gọi cho Tuấn . Nó chạy vội vàng đến nhà tôi , vì quá vội mà một chân quên chưa xỏ giép , chân còn lại thì xỏ vào một đôi guốc của mẹ nó . Thực sự lúc thấy nó , dù rất đau bụng nhưng tôi ko thể ngừng cười khi thấy bộ dạng tấu hài của nó .

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN