Người Đi Ngang Qua Đời Tôi - Chương 7
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
105


Người Đi Ngang Qua Đời Tôi


Chương 7


Ba tháng sau , tôi quen một cậu bạn tên Minh Nhật vô cùng dễ thương , có má lúm đồng tiền và đặc biệt chơi thể thao cực giỏi . Nhật rủ tôi đi xem phim ở Beta , dĩ nhiên trai đẹp mời là phải đi mạnh . Sánh bước cùng cậu ấy , tôi mặc váy hồng phấn , dài tới đầu gối , nhẹ nhàng , nữ tính . Rạp ko đông lắm mà bọn tôi tới hơi sớm thì phải , phim tôi thích phải đợi tận hai tiếng nữa cơ .

\” Vậy thì tụi mình đợi đi \” Nhật khá hiểu tôi và cuối cùng bọn tôi quyết định đợi . Đi lamg thang ở siêu thị , ngắm nghía các kiểu ko chớp mắt .

Nhật xin phép ra ngoài nói chuyện đt , tôi đứng ở quầy kem chọn vị thích ăn nhất .

Nhưng điều tôi ko ngờ nhất chính là việc bọn bạn cấp ba cũng qua siêu thị chơi . Con Hiền là đứa tinh mắt nhất , lúc vào nó đã nhận ra tôi , thì thầm với Tuấn : \” Ơ cái người mặc váy hồng kia phải Thuỳ ko ? \” Dù con Hiền đoán chắc chắn là tôi nhưng nó vẫn cố tình hỏi Tuấn xem Tuấn nhận ra hay ko . Quả nhìn lướt phát , Tuấn đã gật đầu chắc nịch là tôi . Lúc này cả bọn xúm lại cười ồ lên thích thú .

\” Mày vẫn chưa chính thức chia tay với Thuỳ đúng ko ? Hay là thế này..,,.. \” Cả bọn gật đầu lia lịa , nghe theo chỉ thị con Hiền mà làm .

Riêng Tuấn , đợi tôi lên tầng hai , nó cũng leo lên luôn .

Tôi đinh ninh là có người theo dõi , liền lấy cái gương nhỏ ra , soi đằng sau . Quả nhiên phát hiện một thân hình cao lớn đang nhìn tôi chằm chằm nhưng vì gương nhỏ quá nên ko thể thấy mặt . Mím chặt môi , tôi đi thật nhanh , vô tình đập vào một người đau điếng .

\” Tôi xin lỗi…..\” Rối rít xin lỗi , tôi ngẩng mặt lên , ai ngờ gương mặt Tuấn đập thẳng vào mắt tôi . Thậm chí còn có vẻ vô cùng đáng sợ ở đây nữa .

Cố gắng làm như ko có chuyện gì tôi cố tình lướt qua Tuấn , vậy mà ngay lập tức bị túm lại .

\” Chúng ta nói chuyện đi \” Tuấn giữ chặt hai tay tôi , hai tay nó như hai cái kìm bằng thép vậy , vô cùng nặng và lớn .

Tôi kháng cự : \” Ko , chúng ta đã kết thúc từ lâu rồi \”

\” Em muốn tự đi hay bị vác đi \” Nó còn chẳng đủ kiên nhẫn để cãi tay đôi với tôi , trực tiếp vác tôi lên .

Lúc chuẩn bị xuống , cảm giác nhục nhã in hằn trên mặt quá lớn , tôi xầu xin Tuấn cho tôi xuống và nó đồng ý . Ngay lập tức tôi dùng cùi trỏ một phát vào đầu gối nó rồi bỏ chạy xuống tầng .

Ai ngờ con Hiền đã phục kích trước , đông tây nam bắc đều có người . Tuấn nhịn đau , đi xuống , nó khoác một tay lên cổ tôi và kéo tôi lên taxi , về thẳng nhà nó .

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN