Người Đưa Tin - Chương 6: Thành phố vatican
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
148


Người Đưa Tin


Chương 6: Thành phố vatican


In Nomine Patris Et Filii et Spiritus Sanctus”. Nhân danh Đức Chúa Cha, con và thánh thần.

Giọng của Giáo hoàng, được khuếch đại bởi hệ thống âm thanh Vatican, vang vọng khắp quảng trường Thánh Peter dọc theo chiều dài Via della Conciliazione.

Hai mươi ngàn giọng nói đồng thanh. “Amen”.

Gabriel và Luca Angelli chạy nước rút băng qua quảng trường Piazza Santa Marta, sau đó chạy dọc theo tường ngoài Đại thánh đường. Trước khi đến Vòm Chuông, Angelli quẹo phải vào phòng Tiếp nhận, điểm kiểm tra an ninh hầu hết những người vào Vatican. Nếu Ibrahim el-Banna dẫn ai vào Vatican, giấy tờ sẽ cho thấy điều đó. Gabriel vẫn chạy về hướng Vòm Chuông. Người lính cận vệ Thụy Sĩ đang đứng gác ở đó giật thót khi thấy một người đàn ông lao về phía mình, anh ta hạ kích phòng thủ khi Gabriel tiến lại gần. Khi thấy Gabriel vẫy vẫy thẻ nhân viên phòng an ninh, anh ta mới đưa mũi kích lên bình thường.

“Đưa tôi súng của anh”, Gabriel ra lệnh.

“Thưa ngài?”

“Đưa tôi súng của anh!”. Gabriel hét lên bằng tiếng Đức. Người lính đưa tay vào trong chiếc áo chẽn đồng phục nhiều màu thời Phục Hưng lấy ra khẩu SIG-Sauer 9mm hiện đại. Ngay lúc đó Luca Angelli xuất hiện dưới cổng vòm.

“El-Banna dẫn theo phái đoàn ba cha xứ người Đức vào Vatican lúc 11h30”.

“Chúng không phải cha xứ, Luca. Chúng là những shaheed – người tử vì đạo”. Gabriel nhìn đám đông tụ tập trước quảng trường. “Tôi không nghĩ chúng còn ở trong Vatican. Có lẽ bây giờ chúng đang ở ngoài đó, và chỉ Chúa mới biết còn điều gì khác nữa”.

“Tại sao họ lại vào Vatican qua Vòm Chuông?”

“Để lấy bom, dĩ nhiên rồi”. Đây chính là kẽ hở trong lớp bảo vệ an ninh của Vatican. Những tên khủng bố đã phát hiện ra điều này sau nhiều lần nghiên cứu kỹ, và đã lợi dụng phong trào hòa bình của Đức Thánh Cha để khai thác kẽ hở này. “El-Banna có lẽ đã lén mang bom vào phòng mình nhiều lần. Bọn tử vì đạo đi lấy bom sau khi được khám xét tại phòng Tiếp nhận, sau đó vào quảng trường qua lối không có máy dò kim loại”.

“Đại thánh đường”, Angelli nói. “Chúng có thể đã vào Đại thánh đường bằng đường hông và ra ngoài bằng cửa trước. Có lẽ chúng ta đã đi ngang qua chúng cách đây vài phút mà không biết”.

Gabriel và Angelli nhảy qua hàng rào gỗ ngăn cách khu vực vào Vòm Chuông với quảng trường và tiến về phía bục. Sự xuất hiện đột ngột của họ khiến khán giả xôn xao. Donati đang đứng phía sau Giáo hoàng. Gabriel bước nhẹ tới bên ông và đưa ông lá thư tìm thấy tại bàn el-Banna.

“Chúng đang ở đây”.

Donati nhìn xuống thấy những dòng chữ bằng tiếng Arập. Ông ngước lên nhìn Gabriel.

“Chúng tôi tìm thấy mẩu giấy này tại bàn Ibrahim el-Banna. Lá thư nói bọn chúng sẽ làm nổ tung đại thánh đường, và giết chết Đức Thánh Cha. Chúng ta phải đưa ông rời bục. Ngay bây giờ, Luigi”.

Donati nhìn đám đông trong quảng trường: những người hành hương Thiên Chúa giáo và các chức sắc từ khắp nơi trên thế giới, những học sinh mặc đồng phục trắng, những nhóm người già ốm yếu đến để nhận sự ban phước từ Giáo hoàng. Giáo hoàng đang ngồi trên chiếc ngai màu đỏ tươi. Theo truyền thống của các bậc tiền nhiệm, ông chào đón những người hành hương bằng ngôn ngữ của họ. Ông nhanh chóng chuyển từ ngôn ngữ này sang ngôn ngữ khác.

“Thế còn những người hành hương thì sao?”. Donati hỏi. “Làm thế nào chúng ta có thể bảo vệ họ?”

“Có lẽ không còn đủ thời gian. Ít nhất là đối với một số người. Nếu chúng ta cố gắng cảnh báo cho họ thì sẽ xảy ra hoảng loạn. Hãy đưa Đức Thánh Cha ra khỏi quảng trường một cách nhanh chóng và êm thấm nhất. Sau đó chúng ta sẽ bắt đầu đưa những người hành hương ra”.

Đại tá Brunner, chỉ huy đội lính cận vệ Thụy Sĩ, nhập vào với họ trên bục. Giống như những người bảo vệ an ninh khác cho Giáo hoàng, anh mặc áo com lê đen đeo tai nghe. Khi Donati giải thích tình huống, mặt Brunner tái nhợt đi.

“Chúng ta sẽ đưa Đức Thánh Cha ra qua đại thánh đường”.

“Nếu chúng đặt bom trong đó thì sao?”. Gabriel hỏi.

Brunner mở miệng trả lời, nhưng những gì anh ta nói bị cuốn đi bởi một vụ nổ kinh hoàng. Âm thanh theo sau một phần nghìn giây sau đó, tiếng sấm đinh tai nhức óc được khuếch đại bởi âm vang của quảng trường Thánh Peter. Gabriel bị văng khỏi bục – như một tờ giấy trước cơn gió lốc. Thân thể anh tiếp đất nảy lên một vòng. Sau đó anh rớt mạnh xuống bậc thềm của Đại thánh đường và bất tỉnh.

Khi mở mắt, anh thấy những tông đồ của Chúa Jesu đang nhìn xuống mình từ trên cao. Anh không biết mình đã bất tỉnh bao lâu. Anh ngồi dậy, tai ong ong, và nhìn quanh. Có lẽ vài giây, nhưng không lâu hơn. Ở bên phải anh là những Giám mục trong hội đồng đã ở trên bục cùng Giáo hoàng. Họ có vẻ sốc và tóc tai bù xù nhưng phần lớn không bị thương. Ở bên trái anh là Donati và kế bên Donati là Karl Brunner. Mắt người chỉ huy nhắm nghiền, và máu đang tuôn xối xả từ vết thương sau đầu.

Gabriel đứng dậy nhìn quanh.

Giáo hoàng đâu rồi?

Ibrahim el-Banna đã đưa ba cha xứ vào Vatican.

Gabriel nghi ngờ còn hai vụ nổ nữa sẽ xảy ra.

Anh tìm khẩu SIG-Sauer vừa trưng dụng từ người lính cận vệ và hét bảo các Giám mục nằm xuống. Sau đó, khi anh trèo lên bục tìm Lucchesi, quả bom thứ hai phát nổ.

Lại một đợt nóng rát da và lực đẩy mạnh khác.

Lại một tiếng sấm nổ.

Gabriel bị đẩy văng ra phía sau. Lần này anh rớt lên người Donati.

Anh lại đứng lên. Anh chưa kịp đến được bục thì quả bom thứ ba phát nổ.

Khi tiếng sấm rền cuối cùng cũng tắt dần, anh trèo lên bục xem xét tổn thất. Bọn tử vì đạo đã chia nhau đứng cách đều khu vực gần bục: một tên gần Cửa Đồng, tên thứ hai ở trung tâm quảng trường, còn tên cuối đứng gần Vòm Chuông. Những gì còn sót lại của bọn chúng là ba đám khói đen bốc lên bầu trời xanh nhạt không mây. Ở các vị trí mà bọn khủng bố đã đứng, đá lát đen sạm lại vì lửa, ướt sũng máu, vương vãi thịt da của những người xấu số. Cách những điểm nổ bom một chút là những tử thi rách nát trước đó không lâu vẫn còn mang hình dạng người. Những chiếc ghế xếp được đặt trong quảng trường lúc sáng sớm đổ ngã như những quân bài. Giày dép tung tóe khắp nơi. Bao nhiêu người chết? Hàng trăm, anh nghĩ. Nhưng lúc này lo lắng của anh không dành cho những người đã chết mà cho Đức Thánh Cha.

Chúng ta tuyên bố chiến tranh với các người, hỡi những tên lính Thập tự chinh, bằng việc hủy diệt ngôi đền thờ nhiều thần không theo Hồi giáo…

Vụ tấn công, Gabriel biết, vẫn chưa kết thúc.

Khi đó, qua màn khói đen, anh trông thấy giai đoạn thứ hai bắt đầu. Một chiếc xe tải giao hàng dừng lại ngay sau hàng rào ở cuối quảng trường. Cánh cửa hậu mở ra và ba người đàn ông nhảy xuống. Mỗi tên vác trên vai một máy phóng tên lửa.

Chính lúc đó Gabriel nhìn thấy chiếc ngai mà Giáo hoàng đã ngồi. Nó bị thổi bay sang bên do lực đẩy của vụ nổ lần đầu và rơi lộn ngược xuống các bậc thềm của đại thánh đường. Chìa ra bên dưới là một bàn tay nhỏ đeo nhẫn vàng… và chiếc bạch y lấm tấm máu.

Gabriel nhìn xuống Donati. “Chúng có tên lửa, Luigi! Hãy đưa mọi người rời khỏi đại thánh đường!”

Gabriel nhảy lên bục nhấc chiếc ngai lên. Mắt Giáo hoàng nhắm nghiền, và Ngài đang chảy máu do những vết thương nhỏ. Khi Gabriel cúi xuống bế Giáo hoàng lên tay, anh nghe thấy một âm thanh không lẫn vào đâu được, tên lửa RPG-7 đang đến gần. Anh quay đầu, đủ lâu để nhìn thấy quả tên lửa đang xé gió bay ngang qua quảng trường về phía Đại thánh đường. Một giây sau nó đụng mái vòm Michelangelo nổ tung thành cơn mưa lửa, kính và đá vụn văng tung tóe.

Gabriel che chắn Giáo hoàng khỏi những mảnh vụn đang rớt xuống, rồi bế ông lên chạy về phía Cổng Đồng. Trước khi họ đến được Hàng Cột để ẩn nấp, quả tên lửa thứ hai được phóng ngang qua quảng trường. Nó đụng vào mặt ngoài Đại thánh đường, ngay bên dưới hàng lan can của hành lang Ban Phước.

Gabriel mất thăng bằng ngã xuống sàn lát đá. Anh ngẩng đầu lên và thấy tên lửa thứ ba đang trên đường bay. Tên lửa này nhắm thấp hơn hai cái trước, trực tiếp bay về phía bục. Trong giây phút nó đụng vào bục, Gabriel thoáng thấy một hình ảnh ác mộng: Luigi đang cố gắng trong tuyệt vọng di chuyển các Hồng y và Giám mục đến chỗ an toàn. Gabriel nằm trên mặt đất dùng thân mình che chắn cho Giáo hoàng khi một cơn mưa những mảnh vỡ khác rớt lên người họ.

“Phải cậu không, Gabriel?”. Giáo hoàng hỏi, mắt vẫn nhắm.

“Vâng, thưa Đức Thánh Cha”.

“Mọi chuyện qua chưa?”

Ba quả bom, ba tên lửa – tượng trưng cho ba ngôi Thánh, Gabriel nghĩ. Một sự sỉ nhục có tính toán đối với những người theo đạo Thiên Chúa.

“Vâng, thưa Đức Thánh Cha. Con nghĩ mọi chuyện đã kết thúc”.

“Luigi đâu?”

Gabriel nhìn đống đổ nát còn sót lại ở chỗ bục và thấy Donati đi loạng choạng ra khỏi đám khói, ẵm theo xác một Hồng y.

“Cha ấy vẫn còn sống, thưa Đức Thánh Cha”.

Giáo hoàng nhắm mắt thì thầm. “Cám ơn Chúa”.

Gabriel cảm thấy một bàn tay nắm vai mình. Anh quay lại thấy bốn người mặc đồng phục màu xanh, tay cầm súng. “Hãy thả Đức Giáo hoàng ra”, một người la lên. “Chúng tôi sẽ bảo vệ Đức Giáo hoàng từ lúc này”.

Gabriel nhìn người đàn ông một lát rồi lắc đầu. “Tôi sẽ bảo vệ ông ấy”, anh nói. Sau đó anh đứng dậy đỡ Giáo hoàng vào dinh Tông Đồ, trong vòng vây của những người lính cận vệ Thụy Sĩ.

Căn hộ chung cư nằm trong một con hẻm rải sỏi gần nhà thờ Santa Maria ở Trastevere. Cao bốn tầng, tường ngoài màu nâu phai màu treo đầy dây điện và điện thoại. Một số chỗ trên tường chỉ còn trơ gạch. Ở tầng trệt là một cửa hàng sửa xe máy nhỏ lấn ra phố. Bên phải cửa hàng là lối dẫn vào những căn hộ bên trên. Ibrahim el-Banna có chìa khóa trong túi.

Vụ tấn công diễn ra năm phút sau khi Banna rời khỏi Vatican. Ở khu Borgo Santo Spirito, lợi dụng lúc mọi người đang hoảng loạn, hắn cẩn thận cởi kufi ra (mũ đội đầu của người theo Hồi giáo) và đeo sợi dây thánh giá lớn bằng gỗ vào cổ. Từ chỗ đó, hắn đi bộ tới công viên Janiculum, rồi từ công viên đi xuống đồi tới Trastevere. Ở Via della Paglia một người phụ nữ trong cơn đau buồn đã nhờ el-Banna ban phước. Hắn ban phước cho bà bằng những cử chỉ và lời nói bắt chước được ở Vatican. Ngay sau đó hắn lại xin Allah tha thứ cho tội báng bổ này.

Giờ đây, khi đã an toàn về đến căn hộ chung cư, hắn gỡ sợi thánh giá sỉ nhục ra khỏi cổ và đi lên cầu thang sáng mờ mờ. Hắn đến đây theo lệnh của một tay người Arập Xêút, kẻ đã thai nghén và lập kế hoạch cho vụ tấn công. Tay Arập Xêút ấy tên là Khatt. Đó là tất cả những gì hắn biết. Đây sẽ là chặng dừng đầu tiên trong chuyến đi rời bỏ châu Âu về lại thế giới Hồi giáo. Hắn những mong được trở về quê hương Ai Cập, nhưng Khalil đã thuyết phục rằng hắn sẽ không bao giờ an toàn ở đó. Chính phủ Mabarak là tay sai cho Mỹ và chúng sẽ giao ông cho những người không theo Hồi giáo trong nháy mắt, Khalil nói. Chỉ có một nơi trên thế giới nơi bọn không theo Hồi giáo không bắt được ông.

Nơi đó là Arập Xêút, vùng đất của Nhà tiên tri, nơi khai sinh Hồi giáo Wahhabi. Ibrahim el-Banna được hứa cho một cuộc sống mới, một vị trí giảng dạy tại trường Đại học Medina danh tiếng, và một tài khoản ngân hàng trị giá nửa triệu đô-la. Chỗ trú ẩn là phần thưởng của Hoàng tử Nabil, Bộ trưởng Bộ Nội vụ Arập Xêút. Tiền là món quà của một nhà tỷ phú người Arập Xêút đã tài trợ cho vụ tấn công.

Vì thế vị giáo sỹ trèo lên những bậc thang của khu chung cư với cảm giác hoàn toàn hài lòng. Hắn ta vừa góp phần tiến hành một trong những hoạt động cảm tử quan trọng và vinh quang nhất trong lịch sử Hồi giáo lâu đời. Còn bây giờ hắn đang chuẩn bị có một cuộc sống mới ở Arập Xêút, nơi những lời giảng dạy và niềm tin của hắn có thể giúp truyền lửa cho thế hệ những chiến binh Hồi giáo tiếp theo. Chỉ thiên đường mới có thể ngọt ngào hơn.

Hắn lên đến đầu cầu thang lầu ba và bước về phía cánh cửa căn hộ 3A. Khi nhét chìa khóa vào ổ, hắn cảm thấy đầu ngón tay hơi bị điện giật. Chìa khóa vặn mở, và cánh cửa nổ tung. Sau đó hắn chẳng cảm thấy gì nữa.

Cùng thời điểm, trong một khu được gọi là Foggy Bottom (đáy sương mù) ở Washington, một người phụ nữ vừa choàng tỉnh khỏi cơn ác mộng. Cơn ác mộng toàn những hình ảnh giống nhau cô nhìn thấy mỗi buổi sáng vào khoảng tầm này. Một nữ tiếp viên bị cắt cổ. Một hành khách trẻ gọi cuộc điện thoại cuối cùng. Cảnh tượng thật rùng rợn. Cô lăn người qua nhìn đồng hồ trên bàn ngủ. Sáu giờ rưỡi. Cô cầm điều khiển từ xa chĩa vào truyền hình nhấn nút Bật. Ôi Chúa ơi, không,cô thầm nghĩ khi nhìn thấy Đại thánh đường đang bốc cháy. Không phải nó lại xảy ra một lần nữa chứ.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN