Người Luôn Ở Bên - Chương 1
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
97


Người Luôn Ở Bên


Chương 1


\”Luân Phàm đến rồi sao?Thật ngại quá,Cẩn Hạ nhà cô thật chậm chạp,khiến cháu chê cười rồi\”
\”Không sao cô,người cẩn thận thường làm việc không nhanh lắm\”
\”Ây dô,thật là một đứa trẻ ngoan,Cẩn Cẩn nha đầu thối này còn không mau nhanh lên\”

Liêu Cẩn Hạ trong lòng thầm oan ức,mẹ cô đúng là đã bị tên quái vật phúc hắc này mê hoặc đến điên rồi.Cô ăn vội cái bánh bao cuối cùng trên bàn sau đó liền chạy ra,vừa nhìn thấy mặt Đường Luân Phàm biểu cảm liền xấu đi không ít.Luân Phàm chào mẹ cô sau đó rời đi,Cẩn Hạ lẽo đẽo chạy theo sau,mặt bí xị.
Đi được một lúc,Luân Phàm liền ném chiếc túi nặng trịch của mình vào người cô,lại bắt đầu trưng ra bộ mặt hung tợn
\”Cầm lấy,xách đến trường cho tôi\”
Cẩn Hạ uất hận nhận lấy túi,cô biết ngày hắn ta chẳng phải loại tốt đẹp gì mà.Mỗi lần nhìn cô ánh mắt hắn giống như sắp giết người tới nơi vậy.Mỗi lần như thế cô đều bị dọa đến đứng tim.Nếu đã ghét thì mỗi ngày đâu cần đến rủ cô đi học,cứ y như rằng Đường Luân Phàm bị ép cùng cô đi học,thật khó chịu.
Cẩn Hạ cắm đầu mà đi,đột nhiên Đường Luân Phàm dừng lại khiến cô theo đà đâm sầm mặt vào mảng lưng to lớn.Cẩn Hạ ngẩng đầu,còn chưa kịp lên tiếng đã bị Đường Luân Phàm nắm lấy chiếc cằm nhỏ nâng lên,nhẹ nhàng ngậm lấy cảnh môi hồng đào.
Liêu Cẩn Hạ trợn tròn mắt,ơ hay cái tên hỗn đãn này.Cô luống cuống tìm cách thoát liền bị cánh tay còn lại của hắn đặt ở sau lưng cô mạnh mẽ kéo cô lại,không cách nào thoát được.
Liêu Cẩn Hạ thật sự rất sợ bị người ta nhìn thấy,cố gắng liếc mắt nhìn xung quanh,xung quanh chẳng có ai nhưng làm thế nào lại có mặt Khương Vũ??
Chết thật,cô chính là không muốn bị Khương Vũ hiểu lầm nhất,thế mà cậu ta lại ở đây,còn đứng ở ngay phía bên đường đối diện,hình ảnh vô cùng rõ ràng.Liêu Cẩn Hạ dùng sức đẩy hắn ra,trong lòng điên cuồng gào thét.Thế mà Luân Phàm vẫn tỉnh bơ,lại còn nhắm mắt,là nhắm mắt!!
Con mẹ nó,cô điên chết vì ngại mất.
Khương Vũ ở bên đường,gỡ tai nghe xuống,nhìn chằm chằm hai người,tức giận đến nghẹn họng.Thật muốn chạy sang bên kia tách hai người bọn họ ra,nhưng cuối cùng vẫn đeo lại tai nghe,đi tiếp.
Khương Vũ rời đi,Liêu Cẩn Hạ tức giận đẩy mạnh hắn,ném luôn chiếc túi nặng vào người hắn,lớn tiếng quát:
\”ĐƯƠNG LUÂN PHÀM,CÓ PHẢI CẬU ĐIÊN RỒI KHÔNG??\”
Luân Phàm cúi người nhặt lại túi,không nói nên lời.Cẩn Hạ thường ngày nhát đến độ chẳng dám cãi hắn nửa câu,giờ lại vì tên ẻo lả Khương Vũ mà hướng hắn lớn tiếng.
Được lắm,được lắm…
\”Tôi cứ thích phá cậu đấy,rồi sao?Có phải cậu sẽ vì tên đàn ông ỏng ỏng ẹo ẹo đó mà đánh tôi?Tôi không tin cậu có lá gan đó.\”
Sắc mặt Đường Luân Phàm u ám,tóc đen rũ xuống dài gần đến mắt nhưng vẫn không che giấu nổi đôi lông mày đang nhíu chặt,đôi mắt sâu thẳm tựa vũ trụ không lối thoát,thật quá đáng sợ,Cẩn Hạ đương nhiên không dám,có mười lá gan cũng không dám.
Đường Luân Phàm là đai đen karate,đến trùm trường còn e ngại thì cô nào dám đụng đến?
Ánh mắt Cẩn Hạ chuyển dời sang cột đèn giao thông bên đường
\”Khương Vũ không ỏng ẹo,chẳng qua là vì cậu ta dịu dàng ấm áp hơn cậu.\”_Cô nói nhỏ,đến nỗi không thể nào nhỏ hơn.
\”Cái gì?Nói cái gì nhắc lại tôi xem?Ban nãy dữ tợn lắm mà.\”
Liêu Cẩn Hạ giật mình,hai vành tai không biết vì sao mà đỏ ửng khiến hắn không nhịn được cúi đầu cắn tai cô một cái.
\”Nếu lần sau cậu còn không ngoan,tôi sẽ cắn chết cậu\”
Liêu Cẩn Hạ càng đỏ mặt,nhanh chóng giật lấy túi của Luân Phàm rồi chạy đi trước.
Đường Luân Phàm tặc lưỡi nhìn cô vội vàng chạy,nhớ tới cảnh tượng ban nãy có chút xấu hổ.
Hắn không hiểu tại sao bản thân lại xúc động đến thế,nhìn Liêu Cẩn Hạ và Khương Vũ thân thiết thật sự rất khó chịu,hắn làm thế là muốn tách họ ra một chút.
Nếu Khương Vũ và Cẩn Hạ dính lấy nhau thì hắn sẽ là kẻ dư thừa,vừa nghĩ đến liền không thoải mái,trút giận vào lon nước rỗng trên đường,dùng sức đá văng nó đi.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN