Người Nguyện Bắt, Tôi Nguyện Theo - Chương 2
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
124


Người Nguyện Bắt, Tôi Nguyện Theo


Chương 2


Sau chuyện này Phạm Tiểu Khanh cũng không để trong lòng, vẫn như bình thường ngày ngày đánh quái thăng cấp.

Hôm ấy, cô vừa mãn cấp ba mươi, đang đứng ở ranh giới bảo vệ của hệ thống thì thấy anh giục ngựa chạy vội tới, ước chừng chạy qua một đoạn lại đột nhiên kéo dây cương quay đầu nhìn lại.

Phạm Tiểu Khanh rùng mình một cái, lập tức nhớ ra vị đại thần ở phía trước là thần thánh phương nào.

Lúc [Phồn hoa tam thiên] cưỡi ngựa quay đầu lại túm lấy Phạm Tiểu Khanh, anh ta cười cực kỳ tà mị, “Một tuần mới thăng hai mươi cấp?”

Phạm Tiểu Khanh cũng không có bạn trong trò chơi, một mình chém quái thăng cấp thật sự rất buồn tẻ không thú vị, chỉ thỉnh thoảng nhàm chán mới login nghịch một chút, một tuần không nhanh không chậm, đương nhiên là không thăng được mấy cấp.

Nhưng ánh mắt khinh thường của [Phồn Hoa Tam Thiên] rất ngứa đòn, Phạm Tiểu Khanh hừ một tiếng, khiêng đại đao xoay người bỏ đi.

Lại cũng nhờ mấy lời này của [Phồn Hoa Tam Thiên] đã hoàn toàn khơi dậy ý chí chiến đấu của Phạm Tiểu Khanh, lúc tan tầm cô liền lợi dụng thời gian rảnh login làm nhiệm vụ, rất có dáng vẻ liều mạng.

Lúc vùi đầu dồn tinh lực vào trò chơi, tốc độ thăng cấp của Phạm Tiểu Khanh như ngồi hỏa tiễn bay thẳng lên, một tuần sau đã bước qua mãn cấp đứng trước mặt [Phồn Hoa Tam Thiên]. Lúc này cô mới chợt tỉnh ngộ.

Thằng nhãi này chờ cô thoát ly bảo hộ của hệ thống để giết cô…

Nữ kiếm khách công cao phòng cao, là lá chắn thịt mà bang hội cần nhất, mãn cấp rồi đương nhiên là bang nào cũng muốn cướp về. Nhưng thật ra Phạm Tiểu Khanh lại rất cứng đầu, bang phái nào không tham gia lại một mực tham gia vào bang hội của [Phồn Hoa Tam Thiên], mỗi ngày đi theo vào phó bản kháng quái.

Vì vậy hôm đó [Phồn Hoa Tam Thiên] nổi giận, sau lần thứ hai diệt đoàn thì xách Phạm Tiểu Khanh lên, lặp lại như lần đầu gặp mặt, ném một chiêu mê muội cố định cô tại chỗ.

Anh cao hơn cô một cái đầu, khoanh tay trước ngực đứng trước cô lạnh mặt hỏi: “Ai cho cô lá gan đến kéo chân sau của tôi?”

Phạm Tiểu Khanh dứt khoát giả ngu, “Tôi là tân thủ, với kỹ thuật một tuần mới tăng được 20 cấp thì không phải cứ tôi muốn kéo là có thể kéo.”

[Phồn Hoa Tam Thiên] bị lời của cô chặn họng, à há.

Nhóc con ghi thù này.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN