Người Thay Thế - Trang Buby
Chương 30
Vũ Hàn bước chân thật nhanh tiến tới đấm một phát lên mặt Tử Hạ, giọng anh nhấn mạnh từng chữ thể hiện đang rất tức giận.
– ai cho mày cái quyền dẫn cô ấy tới đây hả?
– thế anh bảo tôi phải làm sao? Phải để cô ấy rơi vào tay bố..?( lấy tay lau máu mồm)
– Có thiếu gì nơi để đến..
– tại sao? Nơi nay có ghi biển cấm hay là anh muốn nơi này chỉ được dành riêng cho anh và Thanh Mai..
– Huyền.. anh quên không nói với em, đây chính là nơi Vũ Hàn cầu hôn Thanh Mai đấy..
Bụp.. bụp..
Những cú đấm thật mạnh liên tiếp vào mặt Tử Hạ khiến anh ta ngã quỵ xuống, Vũ Hàn tức giận không lương tay cúi xuống nắm lấy cổ áo Tử Hạ..khuôn mặt đỏ lên như đốm lửa đang cháy rực..
– Im miệng.. tao nói mày im miệng..
Tử Hạ cười trong khi mồm đầy máu..
– anh thấy chưa? Anh đang tức giận rồi kìa.. anh nói anh yêu Huyền.. nhưng rốt cuộc những khoảnh khắc đẹp anh vẫn chỉ muốn dành cho người con gái anh yêu thương hết lòng mà thôi..
– mày…( Vũ hÀn định dơ tay lên đấm tiếp)
– dừng tay lại..đủ rồi, tôi xin anh..
Anh ta liếc mắt nhìn tôi, hốc mắt đang đỏ lên.
– Huyền…
– anh đánh thế đủ rồi..với lại anh ấy nói có gì sai đâu..
– Huyền ( Anh ta quát lên rồi từ từ buông thay còn lại ra khỏi cổ áo Tử Hạ rồi đứng lên)
– tôi biết..tôi biết thân biết phận của mình.. tôi không giỏi giang hơn người, nhưng tôi đủ nhận ra, anh thật sự vẫn rất rất yêu chị ấy.. Và tôi chỉ là người thay thế..Người thay thế cũng tốt mà..( tôi gượng cười trong nước mắt)
Vũ Hàn tiến đến kéo tay tôi đi về hướng xe của anh ta..tôi nhìn thấy Tử Hạ vẫn nằm đó máu me khắp người có chút chạnh lòng..tôi liếc mắt nhìn Tử Hạ..
– Dương Thu Huyền, tôi cấm em khi bên tôi tuyệt đối không được phép nhìn về hướng người đàn ông nào khác..
Tôi cảm thấy đau cổ tay bởi đôi bàn tay to khỏe ấy đang bóp chặt cổ tay nhỏ bé của mình..
– á đau…buông em ra..
– vào trong xe rồi nói..
Tôi bị tống vào trong xe một cách không thương tiếc..chưa ngồi ấm chỗ anh ta đã bắt đầu gào lên với bộ dạng hung dữ.. Đúng là tên ác ma, đại ác ma quả không sai..
– ai cho phép em đi cùng hắn?
– này thiếu gia.. chân tôi thì tôi tự đi, cần gì ai cho phép..
– em?? Lại còn cái kiểu nói chuyện điên khùng gì đấy..
– anh mới điên ấy..
– tôi nói em thế nào, nói em ơ nhà sao em không có nghe lời..
– ở nhà, nếu khi đó tôi ở nhà thì giờ tôi đã không ngồi đây đê nói chuyện với anh rồi.. thay vì đánh Tử Hạ thì anh nên cảm ơn anh đấy mới đúng..
– em bênh nó ( chỉ tay về hướng Tử Hạ)
Tôi im lặng không nói gì.. rõ ràng hắn ta còn chưa cho mình lời giải thích mà đã xồn xồn lên giận ngược mình.. Thật nực cười..
– Lâm Vũ Hàn.. chuyện đôi mắt của tôi, là một tay anh sắp xếp chứ?
Vũ Hàn nhíu mày nhìn tôi, có vẻ bất ngờ.. Chắc anh ta đang nghĩ tại sao tôi lại biết..
– đôi mắt..?
– anh đừng nói dối tôi nữa, tôi biết hết rồi..không có sự thật nào mà được che dấu mãi mãi..
– tôi đã nói em đừng đi theo Tử Hạ..
– tôi cảm thấy mình nên cảm ơn anh ta, vì nhờ có anh ta tôi mới biết được sự thật này.. Nhưng quả thực có câu này tôi rất muốn hỏi anh.. Lâm Vũ Hàn cho đến thời điểm hiện tại, rốt cuộc anh yêu tôi hay yêu đôi mắt của người con gái anh yêu..?
Vũ Hàn im lặng một hồi, sau một hồi chờ đợi câu trả lời, tôi hiểu ra được câu trả lời, tôi nở ra nụ cười chua chát..
– tôi hiểu rồi… dù sao cũng cảm ơn anh và chị ấy đã cho tôi nhìn thấy được ánh sáng.. có lẽ hai người chính là vị ân nhân to lớn nhất trong cuộc đời tôi..
Rồi bất ngờ..
– nếu tôi nói tôi không yêu đôi mắt ấy thì đó hoàn toàn là lời nói dối..nhưng nếu k có đôi mắt ấy thì làm sao tôi có thể khám phá ra được trên thế giới này còn tồn tại người ngốc như em..tôi thích em, à không, tôi yêu em..
– tại sao lại là tôi?một cô gái không xinh đẹp, không tài giỏi mà ngay cả cấu trúc trên khuôn mặt cũng không hoàn hảo, thậm chí phải nhờ người ta hiến tặng giác mạc tôi mới có thể nhìn thấy ánh sáng cuộc đời.. tại sao anh lại chọn tôi,một người không có gì trong tay..?
– vì tôi.. tôi đã có tất cả những thứ em cần, tôi có đôi mắt tinh nhanh để dẫn em đi trên con đường hạnh phúc, tôi có tiền, tôi có danh vọng và địa vị xã hội.. mọi thứ em không có, tôi đều có rồi.. cuộc đời tôi duy nhất lúc này chỉ thiếu một tấm chân tình em dành cho tôi.. tôi chỉ cần em tin tưởng mọi quyết định của tôi. Hứa với tôi được chứ?
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!