Người Thứ Ba
Phần 13
Chị Thuý choáng váng khi nghe anh quản lý nói chị như vậy.. chính anh Ấy là người tán tỉnh lôi kéo chị trước .. thế mà bây giờ anh ấy lại tỏ thái độ như vậy
– Anh nói thế mà nghe được à… anh mới là người đàn ông tồi tệ đó..
– Làm sao tôi tệ bằng cô được..cô bỏ chồng bỏ đứa con gái nhỏ của mình để chạy theo tôi.. cô mới là người tồi tệ Thuý ạ.
– Vì ai.. vì ai mà tôi như vẬy hả? Không phải vì anh sao???
– Tôi đâu có bắt cô phải bỏ chồng để theo tôi đâu cô nói cho đúng vào nhé.. là cô tự nguyện đi theo tôi mà.. chân là của cô , cô tự đi chứ ai ép được cô đâu.
Chị Thuý bật khóc nức nở chị thấy xót xa cho bản thân mình,mới đầu vì muốn có chị anh Quản lý đã tìm cách dụ dỗ chị khiến chị u mê rồi chị bỏ chồng bỏ con để theo anh ta, giờ đây khi đã no xôi chán chè và tìm được mối mới thì anh ta lại trở mặt với chị như vậy.
Chị Thuý ngồi khóc nức nở,, anh quản lý mặc kệ cho chị ngồi đó khóc anh ta vào phòng ngủ chốt cửa lại và đi ngủ như không có chuyện gì..
Chị Thuý nằm ở phòng khách một mình chị khóc cả đêm sáng ra mắt chị xưng húp không mở ra được, anh quản lý dậy thấy vậy cũng mặc chị luôn, anh thay quần áo chị Thuý liền hỏi
– Anh đi đâu thế?
– Tôi đi ăn sáng,,
– Chờ em ,, em đi cùng với.
– Cô nhìn lại cái bộ mặt cô đi, cô định bê cái bộ mặt đó ra ngoài sao?
Chị Thuý ngập ngừng
– Vậy chúng ta gọi đồ về nhà ăn nhé em đói quá rồi ạ.
– Cô tự lo đi giờ tôi bận rồi.
– anh đi ăn sáng cùng con bé đó đúng không??
– Việc của tôi cô đừng quản kẻo mua mệt vào người đó,,, hiểu chưa?
Nói rồi anh quản lý đi ra cửa thì chị Thuý chạy theo sau chị bám vào tay anh
– Anh à.. anh cho em đi cùng đi mà.. đừng bỏ mặc em , em xin anh đấy.
– Tránh ra mau..
– Không .. em không tránh, anh cho em đi cùng với..
Anh quản lý hất tay khiến chị Thuý ngã
– Cút ..
Chị Thuý lại oà lên khóc vì tủi nhục..nhưng anh quản lý không hề quan tâm.. anh lái xe đi luôn .. bỏ mặc chị Thuý ngồi đó khóc một mình ..
….
Anh quản lý đi ăn sáng mà tới trưa vẫn không về., chị Thuý gọi điện mãi nhưng không gọi được.. bụng chị đói cồn cào mà tiền lại không có ..chị mở tủ lạnh trống trơn luôn..bất chợt chị nhớ tới Đạt.. nhớ lại ngày trước chỉ cần chị kêu đói là anh Đạt sẽ đi mua đồ ăn về cho chị ngay… ấy vậy mà.. chị lại nhẫn tâm bỏ anh lại.
Đêm đó anh quản lý về muộn .. trên cổ áo còn nguyên vết son chị Thuý tức quá gào lên
– Anh đi hú hí với con nào hả?
– Đó không phải là việc của cô.
– Anh khốn nạn thật đấY.. tôi vì anh mà bỏ tất cả.. để bây giờ anh khốn nạn với tôi như vậy.. trời ơi là trời..
– Cô kêu gào làm cái gì.. nếu cô không chấp nhận được thì cô hãy biến đi.. hãy biến về bên thằng chồng nghèo của cô đi.
…
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!