Người Thứ Ba - Phần 15
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
368


Người Thứ Ba


Phần 15


Tôi đang nấu cơm nghe tiếng Đạt về tôi liền gọi con gái đang ngồi chơi búp bê ở ghế

– Con gái ơi bố về rồi.

-Dạ..

Ngay lập tức tôi với con chạy ra cửa đón Đạt con bé con ôm cổ bố nói

– Bố đã về

– Bố về rồi đây con gái nay ở nhà có ngoan không nào?

– Có ạ.

– Con có nghe lời mẹ Trà không con?

– Có ạ.. mẹ Trà mua đùi gà cho con ăn .

– Thế con có thích không?

– Thích ạ..

Đạt nhìn tôi tươi cười

– cám ơn em..

– Đấy anh lại cám ơn em rồi.. cơm chín rồi anh đi tắm rồi cả nhà mình ăn cơm nhé.

Chúng tôi đang ngồi ăn cơm thì chị Thuý tới chị đứng thậP thò ngoài cửa.. con bé con ngó ra nó thấy mẹ nó liền nói

– Mẹ Thuý..

Tôi với Đạt quay ra nhìn thì đúng là chị Thuý thật .. con bé con chạy ra mở cửa cho mẹ nó

– Mẹ Thuý.. mẹ Thuý về rồi.

Chị Thuý ôm chầm lấy con và khóc nức nở..tôi nhìn thấy ánh mắt anh Đạt thoáng buồn.. tôi chợt nghĩ tôi là gì trong ngôi nhà này .. giờ chị Thuý về tự dưng tôi thấy khó sử thế.

Anh Đạt im lặng không nói gì . Tôi nhẹ nhàng nói

– Chị Thuý ăn cơm chưa , ngồi xuống đây ăn cơm luôn nhé.

Chị Thuý bế con bé vào và nói

– Chị ăn rồi.. mọi người Ăn đi.

Rồi chị ngồi đút cơm cho con gái ăn..

– Nào con gái ăn nhiều chút nhé.

Con bé ngây ngô hỏi mẹ

-Thế lần này mẹ về mẹ có đi nữa không?

– Mẹ không.. mẹ không bao giờ xa con nữa.

– Thế bây giờ con có hai người mẹ ạ., con thích quá.

Anh Đạt lập tức buông bát buông đũa và đi ra ngồi ở bàn uống nước., tôi vẫn ngồi đó miệng tươi cười nhưng trong lòng đầy bão tố., câu nói thơ ngây của con gái khiến tôi như chết lặng..

Ăn uống xong chúng tôi vẫn bình thường với nhau vì chúng tôi không muốn nói chuỵen người lớn trước mặt con gái vậy nên chúng tôi đã quyết định chờ con gái đi ngủ rồi chúng tôi mới ngồi nói chuyện với nhau.

..

9 giờ tối khi con gái đi ngủ thì 3 người chúng tôi mới ngồi nói chuyện với nhau, Anh Đạt nhìn chị Thuý cau mày nói

– Cô còn quay về đây làm gì nữa?

Chị Thuý bật khóc luôn

– Anh ơi em sai rồi , em rất sai rồi anh ơi,,em thực sự rất ân hận,, những ngày tháng qua em vô cùng ân hận em đã tự giày vò bản thân mình, em nhớ anh và con nhiều lắm anh Đạt ạ.

– Cô đừng có khóc lóc làm gì, cô hãy nhớ lại lúc cô bỏ đi tôi đã níu kéo , van xin cô như thế nào , cô nghĩ cô muốn đi thì đi muốn về thì về được sao??

– Anh ơi em sai rồi,, em ân hận lắm em xin anh hãy cho em một cơ hội được sửa sai , em cầu xin anh đấy.em hứa sẽ không bao giờ tái phạm nữa em xin thề đấy

– Quá muộn rồi..tôi đã có Trà rồi, Trà yêu thương bố con tôi hơn chính bản thân cô ấy, chúng tôi đang sống vui vẻ hạnh phúc bên nhau , cô vừa nhìn thấy đấy chúng tôi đang rất hạnh phúc , cô đi về nhà cô đi.

-Không,, em không thể xa con gái em được,, em sẽ không đi đâu hết .

– Cô bị sao vậy hả,, mấy tháng trước cô nói cô không cần nó mà,, sao giờ lại về đây khóc lóc cái gì,, phải chăng thằng đó đã đá đít cô đi?

Rồi bất chợt chị Thuý quay sang van xin tôi

– Trà ơi,, chị cầu xin em đấy, chị không thể sống thiếu bố con anh ấy được,, chị xin em hãy cho chị một cơ hội được chăm sóc bố con anh ấy được không em??

Tôi đứng hình luôn không biết phải nói câu gì nữa.

[..]

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN