Người Thứ Ba - Phần 6
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
387


Người Thứ Ba


Phần 6


Bình thường anh Đạt sẽ về nhà lúc 7 giờ tối nhưng có những hôm chở khách xa anh về muộn hơn , có hôm 9 giờ anh mới về tới nhà vừa đói vừa mệt tưởng vợ anh sẽ thương anh ai ngờ chị Thuý thấy chồng về muộn thì mặt chị xị ra

– Sao giờ anh mới về?

– anh chở khách xa quá nên về muộn, anh đói quá vợ ạ.

– Em tưởng anh không về nên em đổ nốt cơm cho chó rồi.

Anh Đạt choáng trước thái độ của vợ

-Em làm sao vậy hả,, anh đi làm chứ anh đi đâu đâu mà em khó chịu với anh thế?

– Ai biết là anh đi làm hay còn đi tạt té ở đâu nữa,

-Em nói vậy thì anh chịu thua em rồi đấy,

– Anh thì lúc nào chả nói vậy,, em biết em ở nhà em không làm ra tiền em ăn bám anh nên anh ko tôn trọng em mà,,

– Em bị điên thật rồi, anh có nói gì đâu và anh cũng không làm gì sai cả sao em cứ phải nói cái giọng đó ra chứ.

Chị Thuý vùng vằng rồi đi ngủ trước , anh Đạt xuống bếp úp mì tôm ăn rồi anh đi tắm .. chị Thuý thấy chồng đi tắm liền ra lục túi đồ rồi lục ví của anh xem có gì lạ không nhưng không có gì cả, chị cau mày lại rồi nghĩ

” Sao không có gì nhỉ., hay là anh ấy giấu đi đâu rồi”

Chị Thuý cứ nghi ngờ anh giấu chị cái gì đó nhưng vấn đề là anh giấu cái gì thì chị cũng chưa hình dung ra được, chị cứ nghi ngờ lung tung mãi.

Anh Đạt thì vẫn như vậy , anh ấy không thay đổi nhưng tính chị Thuý hay ghen tuông vô cớ nên nhiều khi anh thấy mệt mỏi lắm , nhưng nghĩ tới con gái anh lại nhẫn nhịn và cho qua tất cả.

Con gái của anh chị dạo này đã bình phục trộm vía bé ngoan lắm , nên anh chị tính gửi cháu sang nhà ông bà ngoại để chị đi làm vì cháu cũng gần 3 tuổi rồi , ở với bà ngoại thì anh chị yên tâm không phải suy nghĩ nữa.

Gửi con gái về ngoại chị Thuý làm hồ sơ và xin việc làm ,,chị xin bán hàng ở trung tâm thương mại.. còn anh Đạt vẫn chạy grap đều đặn , anh Đạt luôn cố gắng làm việc để mau trả hết nợ và anh có thể lo cho vợ con một cuộc sống tốt nhất.

Nhiều lúc tôi nhớ tới anh Đạt chị Thuý tôi muốn tới nhà chơi thăm anh chị và cháu bé nhưng vì tôi biết chị Thuý không thích tôi nên tôi tránh đi để tránh những hiểu lầm đáng có..

Một tháng nữa trôi qua

Anh Đạt đến tìm tôi để trả nợ

– Anh gửi em 10 triệu trước ,, tháng sau anh trả tiếp nhé.

– Nếu cần anh cứ giữ lấy mà tiêu anh ạ, sau này trả em cũng được mà.

– Thôi anh trả dần cho em , chứ càng để lâu càng khó trả ý.. anh cám ơn em nhiều nhé.

– Anh vào nhà uống cốc nước đã.

– Ừm thế cũng được

Tôi mời nước và bê đĩa nho ra mời anh

– Anh uống nước và ăn nho đi ạ.

– Ừm anh cám ơn em.

– Dạ , thế chị và cháu dạo này vẫn khoẻ chứ anh?

– Cháu khoẻ rồi , vợ chồng anh mới gửi cháu về bên nhà ngoại để cho vợ anh đi làm em ạ.

– Vậy ạ, thế cũng tốt anh ạ, để chị ấy đi làm cho đầu óc thoải mái anh ạ.

– ừm ,,

– Sao trông anh mệt mỏi thế, anh thấy không khoẻ à,,??

– À,, không có gì đâu,,anh hơi váng đầu chút thôi.

– Thế để đi mua thuốc cho anh nhé.

– Thôi anh ngồi một lát là anh đỡ thôi,, không cần mua đâu.

– Để em đi mua thuốc cho, giờ anh ngồi đây chờ em nhé.

Tôi vội vàng đi mua thuốc.. lúc về tôi thấy anh đã nằm ngủ luôn rồi,, chắc anh mệt quá đây mà…

Thấy Đạt ngủ ngon tôi không nỡ gọi nên tôi đi nấu cơm để lát anh dậy anh ấy ăn cơm rồi uống thuốc luôn..

Điện thoại của anh Đạt vang lên nhưng anh mệt và anh không nghe thấy..nhìn màn hình anh lưu tên vợ là tôi biết là chị Thuý gọi.. mới đầu tôi tính không nghe đâu nhưng vì chị gọi liên tiếp mấy cuộc liền tôi sợ chị có việc gấp nên tôi mới nghe điện thoại giúp anh

-Chị Thuý ạ.

Chị Thuý im lặng vài giây rồi hỏi tôi

– Trà đấy à?

– Vâng chị.. anh Đạt đang ở chỗ em..

Chưa để tôi nói hết câu chị đã xen ngang

-Đưa máy cho anh Đạt đi.

– Chị ơi.. anh ấy mệt nên đang ngủ .. để em gọi cho anh ấy nhé.

– Khốn nạn….

Rồi chị Thuý tắt máy luôn.. tôi biết là chị Thuý đang hiểu lầm rồi nên tôi vội gọi lại để giải thích thì chị ấy không nghe máy.. chị ấy không nghe máy tôi lại nhắn tin để giẢi thích rằng anh Đạt qua chỗ tôi để trả tiền cho tôi sau đó anh ấy mệt nên ngủ thiếp đi..nhưng chị không hề phản hồi lại..

Tôi quay lẠi nhìn thấy anh Đạt đang ngủ ngon lành nên tôi thở dài và nghĩ

” Thôi kệ đi.. anh ấy ngủ ngon như thế mình cũng không nỡ gọi”

[..]

Ps: Mọi người tương tác giúp em nhé❤️

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN