Người Yêu Kết Hôn 1 Tặng 1: Giám Đốc Xin Vui Lòng Ký Nhận! - Chương 269: Cô... Diễm lệ lộng lẫy như ngọn lửa!
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
53


Người Yêu Kết Hôn 1 Tặng 1: Giám Đốc Xin Vui Lòng Ký Nhận!


Chương 269: Cô... Diễm lệ lộng lẫy như ngọn lửa!


Editor: Wave Literature

Lạc Thần Hi bình tĩnh mở miệng: “Nếu cô nói tôi am hiểu nhảy múa, thì cũng chỉ có thể chịu bị bêu xấu mà thôi.

Bạch Tâm Hinh ngẩn ra.

Cô thật sự muốn nhảy múa sao!

Chẳng lẽ, thật muốn múa cột trong trường hợp như thế này?

Không thể não tàn như thế được chứ?

Lạc Thần Hi lại nói: “Chẳng qua, tôi sẽ không múa ba lê cổ điển, âm nhạc vừa rồi của cô không thích hợp. Có thể để tôi tiếp xúc với người phối khí được hay không?”

Bạch Tâm Hinh âm thầm cười gằn, nhưng ngoài miệng lại nói: “Đương nhiên có thể, người phối khí đang ở trong gian phòng phía sau, chị qua nói với ông ta đi.”

Lạc Thần Hi nhấc làn váy lên, tiến vào phòng phối âm phối khí.

Chu Giai ni đi đến bên cạnh Bạch Tâm Hinh, “Tâm Hinh, làm sao bây giờ?”

“Lang băm mà tôi, tớ ngược lại muốn nhìn xem, người trừ múa cột, thì cô ta còn có thể làm gì được chứ!”

Một lát sau, Lạc Thần Hi trở về.

Trong tay, còn cầm theo một chiếc quạt xòe màu đỏ.

Vừa nhìn thấy chiếc quạt này, Bạch Tâm Hinh nhịn không được.

“Chị định… lấy cái quạt này từ chỗ nào vậy? Có chút qua.. khụ khụ, lời nào có chút không được khách khí lắm, nhưng giống như cái mà các bác gái hay múa ở quảng trường sử dụng.”

Lạc Thần Hi mỉm cười mỉm cười, “Bạch đại tiểu thư, quả nhiên cô rất hiểu biết. Đây chính là cây quạt mà nữ nhà bếp cho tôi mượn đấy, cô giống như ngày nào cũng ra quảng trường múa nhì!”

Bạch Tâm Hinh không còn gì để nói.

“Được, chị vui là tốt rồi, Vậy chị có cần em cho mượn váy múa hay không? Em có thể mượn.”

“Không cần, như vậy cũng được.”

“Được, vậy thì chuẩn bị bắt đầu đi!”

Lạc Thần Hi gật đầu, trực tiếp đến giữa phòng tiệc.

Nhìn thấy cô mặc đồ này, các khách mời đều lộ ra nét mặt kinh ngạc,

“Chuyện này… Mục thiếu phu nhân định biểu diễn cái gì đây

“Nghe nói là… vũ đạo thì phải?”

“Khụ khụ, đừng nói với tôi là, cô ta định múa quảng trường đấy nhé?”

Tuy múa quảng trường không ám muội như múa cột, nhưng mà, ở trong phòng tiệc này mà múa điệu quảng trường, thì sẽ biến thành trò cười cho những vị khách mời ở đây.

Bạch Tâm Hinh sắp cười đến mức không biết phải làm gì luôn.

Không nghĩ đến chuyện, người phụ nữ này lại ngu xuẩn đến mức thế này!

Lúc này, bên trong vang lên một khúc nhạc dạo mãnh liệt.

Các khách mời theo bản năng mà im lặng.

Nghe thấy, âm nhạc vui mừng vang lên, thì nương theo âm thanh cao vót này, tiết tấu càng lúc càng nhanh.

Lạc Thần Hi vẫn yên tĩnh đứng thẳng, bỗng nhiên hất lên làn váy, chuyển động.

Giữa làn váy đen vẽ ra một độ cong duyên dáng ở giữa không trung, cô xoay người gập sát, chiếc giày cao gót bỗng nhiên gõ lên trên mặt đất, phát ra tiếng vang trong trẻo theo tiết tấu

Dáng người của cô uyển chuyển, xoay theo làn váy rộng lớn

Rõ ràng cả người màu đen nặng nề, nhưng mà, trong nháy mắt khi múa, thì cô giống như đang mặc bộ đồ múa hoa mỹ nhất, hấp dẫn hết sự chú ý của mọi người

“Flamingo! Cô lại hội khiêu Flamingo!”

Trong đám người, truyền ra tiếng kinh hô nhỏ bé.

Vũ điệu này bắt nguồn từ âm nhạc truyền thống Gypsy, vừa nhiệt tình buông thả, lại vừa tràn ngập sức sống.

Đối với người múa, thì phải phối hợp cả sức mạnh và độ dẻo dai cực kỳ ghê gớm, quan trọng nhất là phải có thiên phú.

Không phải ai đều có thể nhảy ra được Flamingo.

Lạc Thần Hi xoay liên tục vài vòng, làn váy tung bay, như từng lớp sóng lớn trập trùng.

Vang lên một tiếng “xoẹt”, cây quạt mà cô nắm trong tay bỗng nhiên mở ra.

Bỗng nhiên có một màu đỏ xuất hiện, tương phản với chiếc váy màu đen phía dưới, thể hiện ra một màu sắc cực kỳ mê người kiều diễm.

Sau đó lấy quạt che đi khuôn mặt xinh đẹp càng tăng thêm phong thái kiều diễm quyến rũ.

Tất cả khách mời đều ngây người mà nhìn.

Trong phòng yến hội, chỉ có âm thanh nhạc điệu cùng tiếng giày cao gót của Lạc Thần Hi gõ xuống đấy.

Thật ra nếu không có so sánh, thì sẽ không có tổn thương.

Biểu diễn của Lạc Thần Hi, sức cuốn hút tất nhiên cao hơn hẳn Bạch Tâm Hinh gấp mấy lần!

Kỹ thuật múa của Bạch Tâm Hinh thật sự rất tốt, nhưng mà, chỉ giống như cho xong nhiệm vụ, rất ưu mỹ, nhưng hề có sức sống.

Mà Lạc Thần Hi, cô… diễm lệ lộng lẫy như ngọn lửa!

Dù cho bị bộ váy cực kỳ bảo thủ bao quanh mình, nhưng chỉ cần ngoái đầu nhìn lại, thì chỉ một cái xoay người cũng nhen lên ngọn lửa nhiệt tình trong lòng tất cả mọi người!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN