Nguyền Rủa Thiếu Nữ Sợ Ế - Chương 7: Bí Mật Lời Nguyền (2)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
119


Nguyền Rủa Thiếu Nữ Sợ Ế


Chương 7: Bí Mật Lời Nguyền (2)


_Đi theo tôi!- David thốt lên, kéo mạnh tay Eris

Chạy theo hắn, đến phía sau trường, đến gốc cây chuối, nơi nó đã chôn mảnh giấy

_Đào lên mau! Hộc hộc!

_Tại sao?- Nước mắt Eris tuôn giàn dụa

_Thì cứ đào lên đi!

Nó đào mãi, bới mãi, hơi thở lúc một nặng nề hơn, cuối cùng cũng thấy được mảnh giấy, nhưng lạ thay!?

_Lời cầu nguyện trong này của cô không còn nữa!? Đây không chỉ là một nơi bình thường mà còn là mồ chôn của 1 linh hồn chưa được siêu thoát giống như tôi vậy, nhưng người đó hẳn là oan ức hơn tôi.

Thay vào đó là dòng chữ “Đây là cây chuối “Nguyền rủa”, nếu ai vô tình làm những điều liên quan đến gốc cây này thì sẽ tự hủy hoại con người mình trong suốt 69 ngày, và dễ dàng làm hại đến người khác nhất là khi phải chịu sự áp lực lớn”

_Vậy hôm nay là ngày thứ 67 của cô

_…Thật…Thật nực cười! Tại sao lại trở nên trớ trêu như vậy chứ?

_Eris…

_Tôi đã làm gì sai? Tôi đã làm gì sai cơ chứ!! Gaaaaaaa!!! Hức! Huhuhuhuuuuhuu

Chát/ Đây là cái tát thứ 2 nó nhận được trong ngày, và cái này không ai khác dành tặng cho nó, đó chính là hắn

_Cô bình tĩnh lại đi!

_…Hức…Huu…Hức

_Cho dù cô có rên la thế nào đi nữa thì cũng chỉ còn sống được 67 ngày nữa thôi! 67 cũng chỉ là 67! Con số không bao giờ tăng lên khi thời gian đếm ngược hiểu chưa? Vậy nên làm ơn sống tốt những ngày còn lại và trân trọng những gì mình đang có đi!

_Cuộc sống của tôi vốn dĩ không có gì đáng để trân trọng rồi! Cha tôi phản bội mẹ và bỏ đi, vì đó, bà ta cũng hận luôn cả tôi và sau đó thì sao? Bà ta cưới một người chồng mới và họ sinh một đứa con gái! Họ có một mái ấm! Vậy còn tôi? Tôi bơ vơ một mình cho đến khi gặp được Lyly, và bây giờ cô ấy chết rồi!! Trong trường ai cũng bàn tán về tôi cả, một đứa con hoang bị bỏ rơi?

_Oh…Vậy thì…Giết chết những kẻ đó đi

_Giết?!!

_Những con người đó không đáng được sống, lũ đó chẳng khác gì một con chó vậy sao không thừa cơ hội này mà tống khứ những kẻ đó? Làm những gì mà mình muốn đi. Không cần phải giết hại những người vô tội, chỉ cần cô giết những kẻ rác rưởi là được rồi. Tận hưởng sức mạnh mà cô đang có đi. Chẳng phải cô chẳng còn sống được bao lâu sao? Hưởng thụ những tháng ngày giết chóc còn lại đi

_…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN