Nguyên Thủy Thời Đại
Chương 173: Giải thích mối nguy hoặc
Photphos thông thường được biết đến hai dạng, đó là phophos trắng và photphos đỏ. Photphos là một phi kim có nhiệt độ cháy khoảng 30 độ, khi cháy sẽ tạo ra ngọn lữa màu xanh lá. Photphos trắng là một dạng chất độc của photpho, độc photphos có thể gây chết người.
Nhưng ứng dụng của photphos lại khá là phổ biến, như chế tạo axit photphoric, các chất như P2O5, P3O4. Hay cao cấp hơn là chế tạo phân bón hóa học và thuốc trừ sâu.
Chế tạo diêm cũng là một ý tưởng không tồi với ứng dụng của Phostpho, thế nhưng sẽ còn rất xa Minh Vũ mới có thể ứng dụng điều nói trên.
Minh Vũ đã nghĩ ra một cách ứng dụng photphos có hiệu qủa nhất hiện tại, đó là dọa ma những bộ lạc khác để lấy được lợi ích tốt nhất, thậm chí là lấy đó ép thế đè người thu phục những bộ lạc khác mà không cần phải động đến binh đao.
Người nguyên thủy, kiến thức thường thức hầu như là rất thiếu hiểu biết, chuyện ngọn lửa màu xanh chính là điều không thể tưởng tượng trong mắt họ. vì thế chỉ cần sử dụng photspho một cách thích hợp sẽ rất dễ dàng làm việc.
Cứ nghĩ đến chuyện, vào ban đêm từng đám lửa màu xanh trôi lơ lững trên không không trung sẽ dọa đám người kia ta nước tiểu. là Minh Vũ cười thích cả mắt.
Khi trở lại bộ lạc thì cũng đã khá trưa. Ngày hôm nay bộ lạc tăng cường sản xuất chế tạo đồ gốm. chưng cất nước cũng tích cực làm việc, hiện tại bộ lạc đã chưng cất được một vại nước lớn, đủ cho đám người sử dụng ăn uống trong một ngày.
Nhóm người Orc và A’khim cũng đã thu gom được nhiều vật liệu đá bắt đầu xây tường rào dã chiến, xung quanh khu đóng trại cũng được dọn cỏ sạch sẽ, tọa ra một khoảng trống lớn, thuận tiện cho việc quan sát tình hình, cũng như là phòng tránh thú dữ đột ngột tập kích.
Ngay khi bữa ăn trưa kết thúc, Minh Vũ cho tập trung mọi người lại đồng thời công bố ra một thông báo quái gỡ, đó chính là bắt buộc mọi người phải thu gom nước tiểu, khi mắc tiểu phải đi vào một cái nồi lới chỉ định.
Yêu cầu quái gỡ này, làm cho nhiều người khó hiểu, thậm chí là hoang mang.
“ Thủ lĩnh! Chúng ta có nước! không cần phải uống nước tiểu!” Chok là người đầu tiên phản ứng kịch liệt nhất.
Quả thật như lời Chok nói, mấy cái bộ lạc sống ở đồng cỏ này, một khi thiếu nước, bọn họ ngay cả nước tiểu cũng phải uống, Chok cũng đã từng uống nước tiểu, mùi vị đó cực kỳ kinh khủng, hắn cũng không muốn nhớ lại chuyện kinh hãi trước kia.
“ Nếu ngươi thích thì ngươi cứ uống!” Minh Vũ lạnh mặt nhìn Chok, khiên cho tên kia run lên cả người không dám hó hé cho dù là một câu.
“ Vũ! chẳng lẽ ngươi muốn uống thứ nước đó!” chỉ có Melly là không sợ Minh Vũ tiếp tục gặng hỏi.
“ Làm lửa màu xanh!”
“ Thủ Lĩnh! Không được à! Thủ lĩnh! Đó là lửa của tà thần! không được! chúng ta sẽ chết! tà thần sẽ trừng phạt tất cả chúng ta!” Chok là người đầu tiên hét lên cang ngăn. Lúc này hầu như dưới khố của hắn đã ướt sũng một bãi, không còn một bộ dáng của một chiến binh hoang dại vùng đồng cỏ cả.
“ Tà Thần!” lại một đám người lại đồng thanh hét lớn lên. Đường như hai từ tà thần kia chính là điều cấm kỵ tại cái thời đại này.
Theo bọn họ quan niệm, Tà Thần chính là thần linh của cái ác, là vị thần lấy đi sinh mạng của bất kỳ ai dám bất kính với thần linh, kẽ nào kinh nhờn thần linh, sẽ bị Tà Thần hành quyết.
Không chỉ riêng những bộ lạc ở vùng đồng cỏ có quan niệm như thế, mà những bộ lạc ở vùng núi hay bất kỳ đâu cũng suy nghĩ như thế.
Tất cả những thứ bọn họ có được đều không phải do bọn họ làm ra, tất cả đều do thần linh ban tặng, thần linh thương xót sẽ cho bọn họ thức ăn, đi săn sẽ có được nhiều thú, hái lượm được nhiều hoa quả hơn. Mùa đông sẽ không bị chết.
Thế nhưng với một người hiện đại như Minh Vũ, vấn đề thần linh dường như không còn sâu sắc như thời kỳ mới sơ khai hoặc cổ đại nữa.
Không làm mà đòi muốn có ăn thì chỉ có cạp đất mà ăn thôi. không làm mà suốt ngày cầu nguyện thần linh thì cũng thế thôi, đợi chết đói lên thiên đàn hít nhang mà sống.
Tất cả những người xung quanh, trừ những thành viên bộ lạc Đá Lớn như Orc và Klu thì toàn bộ trở nên hoang mang và lo sợ.
Đối với Klu và Orc mà nói, trong thời gian gần đây, bọn họ đã trải qua nhiều thứ kinh khủng hơn cả Tà Thần rồi, giữa đường ranh giới sinh tử sống và chết, bọn họ đã quái chai sờn.
Trong nội tâm bọn họ luôn mặt định, cho dù là Tà Thần đi chăng nữa, thì khi gặp phải Thủ Lĩnh của bọn họ cũng phải thất bại, cũng phải chết mà thôi.
Cảm nhận được sự hoang mang và lo sợ của những tộc nhân kia, Minh Vũ cũng nhận ra đây là lúc giải thích cho tộc nhân mình hiểu biết.
“ Các ngươi nói cho ta biết lửa có màu gì?”
“ Màu Cam? không phải màu vàng!” Kori nói đầu tiên.
“ đúng! Lửa là màu vàng!”
“ Không phải! lửa màu cam!”
Mấy cái tộc nhân bắt đầu tranh luận, dường như chỉ trong vòng 2 phút bọn họ dường như đã quên đi sự sợ hãi ban nãy.
“ Vũ! ngươi nói xem! Lửa màu gì? là Cam hay Vàng?” Melly lộ ra bộ mặt tò mò muốn nhận được trả lời xác thực nhất từ Minh Vũ.
“ lửa có rất nhiều màu, không nhất thiết là màu vàng hay cam!”
“ tùy theo chất liệu đốt khác nhau mà lửa cháy màu cũng sẽ khác nhau!”
“ sử dụng củi khô lửa cháy sẽ có màu cam. Sử dụng lá cây khô lửa sẽ có màu vàng. Còn dùng than sẽ có màu đỏ hồng!”
“ Lửa màu xanh lá cũng như thế!”
“ Không Thủ lỉnh! Lửa màu xanh lơ lững trên cây! Nó là của tà thần!” Chok vẫn ngoan cố tin vào mắt mình. Nỗi hoảng sợ đến từ bên trong linh hồn không thể nào dễ dàng xóa bỏ cho cho được.
“ đó chính là nguyên nhân tại sao ta bảo các ngươi thu thập nước tiểu!”
“ cái thứ lửa màu xanh lá cây chính là do phophos cháy mà tạo thành!”
“ Phospho! Là cái gì?” một đám người mắt tròn xoe lên.
“ Phospho là một chất có nhiều trong xương và nước tiểu, ngay cả trong phân cũng có một ít!”
“ Chok! Ta hỏi ngươi có phải tại chỗ các ngươi nhìn thấy có nhiều xương phải không?” Minh Vũ nhìn chằm chằm Chok.
Chok ngợ ra một chút rồi trả lời
“ Đúng! Chỗ có là một bãi xương cá sấu lớn! nó bị chìm dưới bùn, Mumu là người phát hiện ra xương Cá Sấu, hắn ta muốn lấy xương về làm vũ khí! Lúc đó ta nghe mọi người nói là phát hiện xương cá sấu lớn!” Chok nhớ lại.
Nghe chok xác định như thế, mọi người bắt đầu có mấy phần tin với lời giải thích của Minh Vũ.
“ nhưng tại sao Mumu khi nhìn thấy lửa xanh lại chết! hắn chết cực kỳ đau đớn, giống như ai đó đã giết chặt lấy cổ hắn, hắn thở không được! không ngừng ho.!”
Chok vẫn tiếp tục ngoan cố.
Minh Vũ cũng không có tức giận, đó là điều hiển nhiên, con người chuyện gì không thể giải thích được, như thế sẽ quy cho thần linh làm ra.
“ đó cũng là do phospho. Phospho có trong xương, nhưng xương lạibị chôn dưới bùn, phospho thoát ra không có bay ra ngoài mà bị bùn cản lại, tích tụ bên dưới bùn. Do tên Mumu lôi xương từ trong bùn ra, đồng thời cũng giải thoát phospho trong bùn. Phospho rất độc, sẽ độc chết người!” Minh Vũ cố gắng dùng những từ ngữ dễ hiểu nhất để giải thích.
Hắn biết bên dưới lớp bùn không những có khí phospho trắng, mà còn có nhiều thứ khác dẫn đến việc ngạc thở, mất ý thức tạm thời dẫn đến tử vong.
Nhưng đây là một vấn đề chuyên sâu phải học qua cơ sở hóa học cũng như và kiến thức về thường thức mới có thể hiểu được vất đề.
Mọi người tiếp tục bán tính bán nghi.
“ Orc! Mau lấy nước tiểu tới đây! Ta sẽ tạo lửa xanh cho mọi người xem!” Minh Vũ lúc này cũng chẳng buồn giải thích nữa, hắn sẽ lấy hành động để chứng minh.
Orc ngay ngô, trực tiếp vạch khố ra tự xử tại chỗ, chưa đầy 2 phút đã có một nồi nước tiểu nóng hổi, bốc ra mùi khai khai.
“ đem cái kia đun sôi lên!” Minh Vũ ra lệnh.
Rất nhanh nồi nước tiểu được khô cạn dưới ánh mắt của mọi người, bên trong nồi nước cạn dần. dần dần hiện ra một hợp chất sền sệt màu trắng đục.
Khi phát hiện chất lỏng bên trong dần cô đặc lại, Minh Vũ ngay lập tức nhắc xuống bếp lửa. hắn không để cho khô cạn lại, bởi vì phospho là một phi kim rất dể cháy, ngay tại nhiệt độ thường, chúng cũng có thể tự bốc cháy.
“ Đây là Phospho! Thứ mà khi cháy tạo ra ngon lửa màu xanh.!” Nói đoạn Minh Vũ trực tiếp cho mấy khối than đang nóng cháy từ bên trong bếp lò cho vào nồi đất.
Nhất thời bên trong phát ra những tiếng xèo xèo, khói trắng bốc lên nghi ngút, cũng như là có một chút tia lửa màu xanh phát ra, tuy không có thật sự rõ ràng, thế nhưng vẫn có thể nhận diện nó là màu xanh.
“ là lửa màu xanh! Thật sự là màu xanh!” mấy cái tộc nhân hô lên thành tiếng.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!