Nguyên Thủy Thời Đại
Chương 184: Bắt ngựa
Cả một vùng đồng cỏ yên tĩnh hôm nay đã trở thành một bãi chiến trường tàn khốc, khói đen bốc lên tứ phía, các chủng động vật cuồng loạn mà chạy, âm thanh vó ngựa phi vũ cộp cộp cộp phát lên đinh đương.
Ngựa với đặc tính có thể nhìn với một góc cực rộng hơn nữa vô cùng chuẩn xác. Đó chính ưu điểm cũng là nhược điểm mà Minh Vũ lợi dụng để dồn bầy ngựa vào bẫy.
Vì bọn chúng có thể nhìn từ khoảng các xa, nên việc bố trí quân mai phụ dù dọa trở nên rất dễ dàng phạm vi phải nói là bao quát nhiều điểm trọng yếu, nhưng lại vô cùng hiệu qủa.
Cả hai rượt đuổi nhau quãng đường chừng 2 km. tốc độ phải nó là cực kỳ kịch liệt, ngựa không hổ là xe đua thời cổ đại, tốc độ của nó có thể lên đến 70 km. tốc độ hầu như muốn gấp đôi tốc độ của mấy con trâu trong tay Minh Vũ.
Tuy vậy tốc độ không phải là có thể giải quyết được tất cả. thử hỏi tại sao con người từ lúc hình thành ban đầu chỉ là một chủng loại yếu kém nhất, kẻ thù khắp nơi, mà giờ này con người chính là loài vật thống trị thế giời này. Tất cả chỉ gói gọn trong hai từ là “ Trí Khôn!”
Minh Vũ đã dày công bố trí, đâu đâu cũng có người của bộ lạc, đốt lửa, múa cờ, thậm chí là hò hét gào rú.
“ Vũ! có được không?” Melly ngồi phía sau Minh Vũ có chút lo lắng hỏi.
Đến bây giờ nàng cũng không rõ ràng cho lắm tại sao Minh Vũ lại muốn bắt mấy con thú kia cho mấy. nếu nà muốn ăn thịt thì chỉ cần một mũi tên là xong chuyện. ấy vậy mà lần này Minh Vũ đã huy động tất cả lực lượng mà bộ lạc có lúc này để săn bắt bầy ngựa kia.
“ Được! không được cũng phải được! bầy ngựa kia! Phải bắt sống! ta có ngựa! ta có tất cả!” Minh Vũ giọng điệu cực kỳ khẳng định và cứng rắn.
Bầy ngựa vừa băng qua một trảng cỏ cực lớn, nơi đó phía sau trãng cỏ chính là nơi bố trí cạm bẩy của bộ lạc, cũng như đại bộ phận nhân thủ cũng đã mai phục tại đó.
“ Hý!” một tiếng hý cực dài vang lên. Con ngựa đầu đàn dường như đã phát hiện ra điều gì đó bất thường. nen nó hý vang một tiếng lanh lãnh cả trời đất.
Minh Vũ thấy vậy tưởng chừng không ổn, hắn cho rằng con ngựa đầu đàn kia đã phát hiện ra cảm bẩy của hắn mà thay đổi phương hướng, như vậy bao nhiêu cố gắng mấy ngày nay của bộ lạc sẽ tan thành mây khói.
Không! Rất may cho hắn, con ngựa đầu đàn kia, tuy hý vang ý như là cảnh báo cho bầy ngựa là có nguy hiểm. thế nhưng bầy ngựa vẫn tiếp tục chạy, nhưng lần này đội hình bọn chúng đã có một chút đội hình đội ngũ, chứ không có rồi loại như trước.
Con ngựa cái to lớn kia hiển nhiên là vị trí dẫn đầu. chạy theo sau nó là những con ngựa đực to khỏe hung hãn.
Chúng di chuyển theo hình thoi, những con to khỏe làm tường thịt ở bên ngoài, ở bị trí trung tâm chính là những con cái đang mang thai và con non.
Việc duy chuyển này cực kỳ lợi hại, có thể tăng tốc độ duy chuyển của bầy đàn cao thêm một phần. những nguyên lý này được vận dụng nhiều trong đua xe đạp thời hiện đại.
Người xem đua xe đạp chủ yếu cho rằng đua xe đạp chiến thắng đó chính là do có sức khỏe mạnh, sức bền các thứ. Nhưng đó chỉ là một phần mà thôi, phần quan trọng đó là chiến lược, bọn họ vận dùng quy tắc này để cho những người chỉ định trong đội có được vị trí tốt nhất, giảm thiểu tiêu hai thể lực ở đầu trận và giửa trận. cho đến cuối trận người kia mới bức phá mà về đích.
Hàng đầu chính là vị trí đứng mũi chịu sào chịu lực cản lớn nhất từ sức gió thổi, lực cản không khí. Nhưng những con phía sau sẽ chịu áp lực ít hơn. Thậm chí những con chạy ở vị trí trung tâm còn được hưởng lợi khá nhiều vì chịu tác động của dòng khí lưu đẩy lên từ phía sau.
Dường như chỉ trong chốc lát khi bầy ngựa di chuyển theo đội hình, tốc độ của chúng tăng lên cơ hồ là gấp 1.5 lần.
Bọn chúng nhanh chóng cách xa nhóm người Minh Vũ phía sau một đoạn thật dài. Chí ít cũng có 6 – 700 mét.
Minh Vũ biến sắc, tuy vậy hắn cũng đánh ra một tiếng thở nhẹ. Bầy ngựa chạy với tốc độ cao như thế như thế quá tính sẽ cực kỳ mạnh mẽ, một khi chúng muốn dừng lại một cách đột ngột sẽ cực kỳ khó khăn, thận chí là sẽ có hiện tường đè ép. Tất nhiên đó cũng là điều Minh Vũ mong muốn nhất.
“ Cộp! cộp! cộp! cộp!” tiếng vó ngựa vang ầm ầm.
Bầy ngựa lấy khí thế sấm sét muốn thoát khỏi vòng vây. Thế nhưng bọn chúng chỉ duy trì khoảng cách thêm 200. Thì con ngựa đầu đàn lại bị hụt chân cắm đầu xuống dưới.
Liên tiếp mấy con ngựa hàng đầu cũng cùng chung kết quả, một mực cắm đầu xuống lộn vài vòng dưới hố đất sâu.
“ Hý!!!!!!!” tiến ngựa hý gào thét lên. Biến cố quá bất ngờ nhất thởi quá nữa số ngựa trong đội hình bị lọt xuống hố bẫy.
Cơ hồ cũng gần như trong tíc tắc. ẩn dưới lớp cỏ khô, có khoảng 30 tộc nhân bộ lạc xông ra khỏi nơi ẩn nấp dùng dây thòng lọng nhắm hướng đầu cổ bầy ngựa mà ném tới.
Nhất thời trận hình bầy ngựa loạn thành một bầy, có xu hướng chạy loạn tứ tán.
Nhưng bọn chúng đã lọt ổ phục kích. Hố được đào theo hình chử U chỉ có một lối ra duy nhất. nhưng lối ra đó đã bị nhóm người Minh Vũ chặn lại cốc khẩu. không còn khả năng trốn thoát, bầy ngựa lúc này đã là ba ba trong hũ, muốn bắt thế nào thì bắt.
“ Rống Rống! Rống!” tộc nhân bộ lạc cuồng rống xông lên, thế nhưng vũ khí trên tay đều vứt hết xuống đất, chỉ tay không và dây thừng mà xông tới. mục đích đương nhiên không phải là sát hại giết thịt mà là bắt sống thuần hóa.
Gần 200 con người bao vây lấy bầy ngựa, để tiện cho việc bắt giử Minh Vũ ra lệnh cho tộc nhân lùa toàn bộ đám ngựa xuống dưới hố. bên dưới hố chính là một lớn bùn dày, sẽ ngăn cản tốc độ dị chuyển cũng như tiêu hao thể lực bầy ngựa. như thế sẽ dễ dàng bắt giữa cũng như thuần hóa chúng.
Lúc này đồng cỏ đã loạn thành một bầy, lửa khó đã bốc lên tứ phía, vùng đồng cỏ đại đại họa ngập đầu, diện tích cháy để lên tới con số cơ hồ Minh Vũ cũng không thể toán ra. Nhưng hắn lúc này cũng chẳng có thể quan tâm rồi. trời sinh voi sinh cỏ. cơ chế cháy đồng hoang cũng là chuyện bình thường. dù sao đi chăng nữa đây cũng là thời đại nguyên thủy. phải sống tốt cái đã rồi hãy còn tính đến chuyện bao đồng bảo vệ này nọ.
“ Thủ Lĩnh! Chúng ta nên làm sao?” A’Khim chợt chạy tới hỏi Minh Vũ. lúc này lửa cũng đang cháy lan về phía này, nếu không giải quyết cho tốt lửa sẽ thiêu hết bọn họ.
“ không sao! Ngươi còn nhớ các ngươi dọn cỏ trồng khoai hay không?” Minh Vũ không có trả lời mà trực tiếp hỏi lại.
A’Khim chợt nhớ ra, lúc trước, trước khi trồng khoai, hắn đã từng được Minh Vũ cho chỉ huy một đám lớn người dọn cỏ quanh bìa rừng, sau đó đốt cỏ trên đồng cỏ lớn. chỉ cần dòn ra đất trống lửa sẽ không cháy đến.
“ Ah! Có! Ta nhớ!” A’Khim dường như phát hiện ra chân trời mới liền vui vẻ nói.
“ vậy ngươi còn đi hỏi ta làm gì!” Minh Vũ có chút phát quạo. ngay sau đó cùng Melly rời đi.
Tuy hắn lộ ra bộ mặt khó chịu, thế nhưng trong lòng lại âm thầm vui vẻ, đơn giản là bộ lạc xuất hiện một số thành viên có một chút tư duy, nếu đào tạo tốt sẽ là một bộ phận đắc lực quản lý bộ lạc phát triển.
Lần này hắn đi đến chổ Klu, Klu được giao nhiệm vụ canh chừng thật tốt con ngựa cái đầu đàn kia.
Ngựa là động vật rất thông minh, cơ hồ chúng có thể hiểu được tiếng người đồng thời cực kỳ trung thành.
Ngựa là động vật con đầu đàn chủ đạo, một khi con đầu đàn thuần phục thì cả bầy sẽ thuần phục theo, một khi con đầu đàn có chuyện cả bầy cũng có xu hướng muốn đi theo.
Vì thế Minh Vũ đương nhiên sẽ chú trọng con ngựa cái này rồi.
ờ khoảng cách gần Minh Vũ có thể quan sát kỹ con ngựa này. Nó có thân hình cực kỳ to khỏe, ít nhất là thuộc giống ngựa đồng cỏ khỏe mạnh chạy tốt. chứ không phải kiểu giống như loại ngựa châu á lùn tịt chạy chậm bụng bự như bụng cóc.
Tuy thân hình nó quá nữa bị ngập trong bùn lầy chỉ để một một phần lưng cùng chiếc cổ. nhưng Minh Vũ có thể khẳng định con ngựa này chiều cao từ đầu đến chân ít nhất 2 mét.
Toàn thân là một màu đen tuyền tông màu mạnh mẽ quý phái. Đôi mắt to tròn luôn nhìn chòng chọc đám người phía trên, miệng nó không ngừng pháp ra những âm thành hừ hừ cực kỳ phẫn nộ.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!