Nguyệt Long Thiên
Chương 26: Trò chuyện với mọi người 1
Hắn bình tĩnh nói:
– Ta nào có giấu gì trong đó chứ, là nơi đó hơi lộn xộn mà thôi, ta không muốn người khác thấy ta bày biện lung tung, nên không cho ai vào đấy chỉ có vậy mà thôi.
Lãnh Phiêu lại nói:
– Chỉ vậy thôi sao?.
Hắn thản nhiên đáp:
– Đúng vậy.
Sao khi nói xong hắn nghe thấy có tiếng gõ cữa từ phía bên ngoài, hắn từ từ đứng dậy hướng về phía của cánh cửa phòng đi đến, sau khi đến cửa hắn để tay lên và đẩy ra hai bên, hiện ra trước mắt hắn đầu tiên không ai khác ngoài Diệp Thiên Tuyết, cùng đám thiên tài mỹ nữ đi theo phía sau, sau khi nhìn lướt qua tất cả hắn đưa ra hiệu mời mọi người vào phòng, sau khi tất cả vào phòng hắn định đóng của lại thì tên tiểu nhị cũng vừa mang rượu đến.
Tên tiểu nhị nói:
– Lâu Chủ, rượu của ngài.
Hắn gật đầu đáp:
– Ừm, đưa đây để ta tự mang vào, còn người cũng hết việc rồi lui xuống đi.
Tiểu nhị đáp:
– Vâng, Lâu Chủ, thuộc hạ cáo lui.
Hắn gật đầu rồi quay trở lại chỗ của mình sau đến chiếc bàn kia hắn để bình rượu lên rồi đi lấy bình nước trắng được nấu để pha trà còn đang được đun trên lò lửa đỏ đến sau đó hắn cầm lấy bình rượu để trên bàn mở nấp ra và đổ vào ấm nước nóng trước sự ngơ ngác của mọi người.
Sau khi pha rượu vào nước thì hắn ngồi xuồng và nói:
– Mọi người đừng thấy lạ, loại rượu này rất mạnh uống vào nguyên chất không cẩn thận có thể kinh mạch đứt đoạn linh khí ngược dòng bạo thể tử vong, nên ta phải pha ra như thế uống cho an toàn thôi.
Thanh Dung hỏi:
– Này biểu ca huynh nói đợi mọi người đến đây rốt cục là có chuyện gì thế?.
Hắn cười nhẹ từ từ nói:
– Chỉ là muốn hỏi Thiên Tuyết cô nương chút chuyện mà thôi.
Diệp Thiên Tuyết tỏ vẻ ngạc nhiên hỏi:
– Không biết Nguyệt Long huynh định hỏi tiểu muội chuyện gì sao?.
Hắn cười nói:
– Ca ca cô Diệp Tử Minh vẫn khỏe nhỉ?.
Diệp Thiên Tuyết bất ngờ trước câu hỏi của hắn không trả lời mà hỏi ngược lại hắn:
– Nguyệt Long huynh có quen biết với gia huynh sao?.
Hắn cười nói:
– Vậy tên đó thật sự không nói với cô rồi, thôi vậy cũng tốt sao này có thể nhờ vả hắn thêm một chút.
Diệp Thiên Tuyết kích động hỏi lại lần nữa:
– Nguyệt Long huynh có quan hệ như thế nào với gia huynh, và hiện tại huynh ấy đang ở đâu huynh có thể nói cho ta biết hay không, huynh muốn ta làm bất cứ chuyện gì cũng được hiện tại cả gia tộc ta đang rất lo cho huynh ấy, mong huynh có thể nói ra để chúng ta có thể yên tâm.
Hắn cười lắc đầu:
– Không cần thiết phải như vậy, ta hiện tại cũng chỉ có thể cho cô biết là hắn vẫn binh an mà thôi, còn chuyện khác ta không thể tiết lộ thành thật xin lỗi Thiên Tuyết cô nương.
Diệp Thiên Tuyết thất thần nói:
– Không sao biết được huynh ấy bình an là tốt rồi, Nguyệt Long huynh không cần phải xin lỗi, huynh không nói là có lý do của huynh ta cũng không làm khó, nếu có gặp ca ca ta thì bảo với huynh ấy là Diệp Gia luôn chờ huynh ấy về.
Hắn gật đầu đáp:
– Ừm, cô hiểu là tốt rồi, còn chuyện đó nếu gặp hắn ta sẽ nhắn giúp cô.
Diệp Thiên Tuyết gật đầu:
– Vậy xin đa tạ Nguyệt Long huynh trước vậy.
Hắn chậm rãi đáp:
– Không có gì là chuyện nên làm thôi, tiện đây ta cũng trả lời luôn câu hỏi của cô, ca ca cô là người đi theo ta từ ba năm trước nói ngắn gọn thì là cận vệ của ta, vậy thôi.
Diệp Thiên Tuyết cười gượng đáp:
– Ra vậy, trước giờ huynh ấy chưa nói với ta làn nào về chuyện này.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!