Nhà Ai Cầu Nhỏ Nước Chảy
Chương 63: Thiếu
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hội chùa ở Khang huyện thuộc về một tháng có một lần, đến ngày có hội chùa kia, làm buôn bán chung quanh Khang huyện đều bày gian hàng ở nơi được chỉ định. Hôm nay Phong Nhất Phàm không đi tiệm gạo, mà mang theo hai đệ đệ và Diệp Tiểu Kiều đi hội chùa mới mở, dựa theo cách nói của Tam Định, đại ca chính là đặc biệt bỏ tiền.
“Chúng ta đi dạo một vòng trước, đặt chỗ ở Nghênh Tân lầu rồi, buổi trưa chúng ta cũng không về nhà ăn cơm, đến thẳng bên đó ăn đi.” Phong Nhất Phàm cười cười nói với mấy đệ đệ muội muội.
Song Bình và Tam Định thật cao hứng, Diệp Tiểu Kiều nói: “Đại biểu ca, có phải có hẹn với người ta không.”
Phong Nhất Phàm cười nói: “Tiểu Kiều, sao biết vậy?”
Không phải Diệp Tiểu Kiều cảm thấy đại biểu ca hẹp hòi, mà nhìn thấy đại biểu ca hôm nay khó có được ra ngoài đi dạo phố với ba oa tử bọn họ, hơn nữa còn đặt chỗ ở tửu lâu như Nghênh Tân lâu, mà lại còn đặt chỗ trước, vả lại hội chùa nha, vốn chính là ăn ăn uống uống ở mấy quầy ăn vặt, như vậy mới có ý tứ, nhưng đại biểu ca thế mà lại đặt tửu lâu, vậy chính là có người hẹn trước với ca ấy, mà người này đoán chừng quen ăn tửu lâu, hoặc không hợp quầy ăn vặt, cho nên Nhất Phàm biểu ca phải đặt tửu lâu mới đúng quy cách. Diệp Tiểu Kiều mới nghĩ như vậy.
Nhưng mà Diệp Tiểu Kiều cũng không muốn nói những suy đoán này ra, nói rằng: “Đoán thôi, bây giờ nói rõ đã đoán đúng.”
Phong Nhất Phàm cũng không nghiên cứu đến cùng tiểu Kiều nha đầu này vì sao đoán được, ngược lại hào hứng bừng bừng dẫn theo ba oa tử, đi dạo quanh các loại gian hàng.
Song Bình tuổi lớn hơn một chút, chính là nhìn đến mức quá nhiều, mua ít, mà Tam Định lại không giống vậy, nhìn thứ gì cũng thấy được, nhìn thứ gì cũng muốn mua, cho nên không được bao lâu, đồ trên tay hắn liền đầy, Song Bình nói: “Lại muốn đồ, cũng không cầm cho.” Đều là đồ chơi của tiểu oa nhi tử, quả nhiên vẫn là nhóc con.
Tam Định lại một chút cũng không để ý, dù sao đại ca khẳng định sẽ không mặc kệ hắn.
“Tiểu Kiều, thích gì, biểu ca mua cho.” Phong Nhất Phàm thấy Diệp Tiểu Kiều chỉ nhìn không mua, nghĩ tới có phải sợ hắn tốn tiền không, nói vậy.
Mà Diệp Tiểu Kiều trực tiếp coi lần hội chùa này thành đi dạo phố, đi dạo phố nha, chính là hưởng thụ quá trình đi dạo, không nhất định phải mua, đây chính là niềm vui thú ở chỗ đó.
Diệp Tiểu Kiều nói: “Đại biểu ca, khi muốn mua sẽ kêu mua cho, sẽ không tiết kiệm tiền cho.”
Phong Nhất Phàm nghe cười không ngừng, suy nghĩ một chút, cho ba oa tử này mỗi đứa mười mấy văn tự cầm, để cho bọn chúng tự nghĩ muốn mua gì liền mua.
Đợi mọi người đều thắng lợi trở về, liền đi Nghênh Tân lâu ở giữa hội chùa, có thể nói việc làm ăn của Nghênh Tân lâu người ta tốt đi, vị trí địa lý tốt đến không xong, lại một tháng có hội chùa một lần, nhiều người ghê gớm, không lo không có ai ăn cơm.
Chờ mấy người Diệp Tiểu Kiều bọn họ đi lên, Phong Nhất Phàm liền mang bọn họ đi một phòng bao, trong phòng bao này rất yên tĩnh, nhưng đẩy cửa sổ ra liền có thể nhìn thấy đường phố bên ngoài, muôn màu cuộc sống bên ngoài đều nhìn thấy được. Bởi vì còn phải chờ khách chưa tới, cho nên mấy người Diệp Tiểu Kiều liền đẩy cửa sổ ra, nhìn náo nhiệt phía dưới.
“Nếu đến buổi tối tiết nguyên tiêu đến đây thì hay, đến lúc đó phía dưới còn có múa thuyền rồng, múa sư tử, bên ngoài khắp nơi đều sáng.” Trước kia Tam Định đã tới mấy lần, ấn tượng sâu với chuyện này, “Có phải không, nhị ca?”
Song Bình rất thành thật gật đầu một cái: “Tiểu Kiều, vào tiết Đoan Ngọ, bên này cũng náo nhiệt, đến lúc đó cùng tới đây đi.”
Diệp Tiểu Kiều nói: “Được, chỉ cần nương đồng ý.”
Phong Nhất Phàm nghe xong cười nói: “Vào tiết Đoan Ngọ, tốt nhất đi lên bờ sông Truân nhìn đua thuyền rồng, năm nay nếu rảnh rỗi, chúng ta có thể đi sớm xem một chút.”
Bên Khang huyện luồng chảy phát triển, đặc biệt là sông Truân kia, nuôi sống dân chúng chung quanh Khang huyện, mà Huyện lệnh Khang huyện cũng thuận theo ý dân, tiết Đoan Ngọ hàng năm đều sẽ tổ chức đua thuyền rồng.
“Thật sao? Đại ca, đừng lừa gạt.” Song Bình và Tam Định vui trở lại rồi, có thể đi xem đua thuyền rồng một chút, đây chính là công việc tốt. Trước kia bọn họ muốn đi còn không có cơ hội đấy.
Phong Nhất Phàm cười nói: “Đại ca nói lời giữ lời!”
Tiểu nhị đã tới, cũng có mấy người đi theo phía sau, Diệp Tiểu Kiều vừa nhìn ra ngoài, thì ra quả nhiên là Tề công tử, nhưng lần này không phải một mình, sau lưng còn đi theo mấy tiểu oa nhi tử, Phong Nhất Phàm vội vàng tiến lên thi lễ, nói: “Tề công tử đã tới!”
Tề công tử gật đầu một cái, đang định giới thiệu người phía sau, không ngờ đột nhiên có một nam oa tử xong tới, nói với tiểu Kiều: “Tiểu Kiều, thì ra ở đây hả.”
Người nói chuyện không phải ai khác, chính là cháu nội bảo bối Trương Mạnh của Trương địa chủ. Sao Trương Mạnh lại ở cùng một chỗ với Tề công tử đây?
Thì ra một khuê nữ của Trương địa chủ không gả cho ai khác, chính là Huyện úy Khang huyện, trong Huyện nha này, bình thường Huyện thái gia đều do bên trên phái xuống, Huyện úy như vậy tương đương với chức vụ trưởng phòng bảo vệ trị an đều do người địa phương đảm đương, nhà Trương địa chủ và nhà Huyện úy cũng coi như môn đăng hộ đối, cho nên liền kết thông gia.
Chỗ gia quyến Huyện úy ở và chỗ Huyện thái gia ở chia ra, đều ở phía sau Huyện nha Khang huyện, Trương Mạnh được cô hắn dẫn đến chỗ Huyện lệnh phu nhân chơi, liền chơi chung một chỗ với hài tử của Huyện thái gia, còn Tề công tử, vốn từ quan hệ lễ tiết,
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!