Phần I: Nhà Xuyên Không Lần 1. Chương 1: Thuê Nhà.
C cup, không, là D cup, có khi còn lớn hơn nữa.
Trước mặt Nam Phong lúc này là một cô gái với khuôn mặt vô cùng xinh đẹp, mắt phượng mày ngài, đôi môi hồng phớt căng mọng, sống mũi cao, thẳng tắp, cùng với mái tóc đen dài óng mượt được buộc gọn gàng theo kiểu tóc đuôi gà. Đây đích thị là một mỹ nữ Á Đông điển hình.
Mỹ nữ với thân hình của một thiếu nữ trưởng thành vô cùng gợi cảm, tuy rằng bên ngoài nàng được bao phủ bởi một chiếc áo khoác đen mỏng nhưng bên trong vẫn không thể che giấu đi được đường cong chữ “S” gợi cảm trên cơ thể.
Nàng giống như những mỹ nhân mà hắn hay thường xem trên những tạp chí tuổi teen như Playboy, Maxim…, những tạp chí được hắn mất công tìm tòi và sưu tầm trên các website trực tuyến bên nước ngoài.
Nam Phong nuốt một miếng nước bọt đến “Ực” một phát, cảm giác này thật kỳ lạ, nó không hề giống như khi hắn xem hình mỹ nữ trên những tờ tạp chí tuổi teen. Cái cảm giác lần đầu được một cô gái, đặc biệt lại là một mỹ nữ đang kề sát mặt khiến cho hắn vô cùng bối rối và thẹn thùng
Đây giống như là một trạch nam hay thường thẩm du tư tưởng, khi lần đầu được tiếp súc với gái đẹp, lại còn kề sát đến như vậy.
Đợi một chút, tình huống này có vẻ không ổn, mỹ nữ mặc dù nhìn hắn với nụ cười hút hồn nhưng hắn lại không thể tập trung được vào điều đó, vì hiện giờ mỹ nữ này đang kề một con dao quân đội sáng loáng ngay trước cổ của hắn.
“Cái gì xảy ra thế này? Có ai nói cho tôi biết được không?”
—Trở lại ba ngày trước—
Xin giới thiệu một chút, mình tên là Vũ Nam Phong, năm nay vừa tròn 18 cái xuân xanh, là một thanh niên bình thường đến nỗi không thể bình thường hơn được nữa, cũng sinh hoạt và học hành như bao người khác. Nhưng hiện tại tôi đang có một chuyện vô cùng đáng mừng, đó chính là cuối cùng thì tôi cũng thi đỗ vào trường đại học Hàng Hải – Hải Phòng.
Mặc dù, cũng rất vui khi được đỗ vào một trường có tiếng tăm tại Hải Phòng, thế nhưng đó không phải là niềm vui lớn nhất của tôi vào lúc này. Vào ngày hôm nay, sẽ có một sự kiện vô cùng quan trọng và đáng nhớ đánh dấu cho cột mốc chính trong cuộc đời của tôi.
Cũng như bao thanh niên thuộc tầng lớp gia đình gia giáo và gia trưởng khác, thì từ bé đến lớn hầu như mọi việc của tôi đều được bố mẹ quyết định tất cả, từ việc học hành, sinh hoạt, hay cho đến việc mua sắm cá nhân, thì đều là một tay của bố mẹ tôi sắp đặt. Thế nên, cùng với số tiện dành dụm được từ bé đến lớn, tôi đã làm ra một quyết định vô cùng quan trọng. Đó chính là thuê phòng trọ ở riêng.
Mặc dù, nhà tôi ở cũng không quá xa so với trường đh Hàng Hải, nói đúng hơn là rất gần, cùng với việc phản đối gay gắt đến từ mẹ của tôi, nhưng cũng không thể làm tôi thay đổi được quyết định của mình.
Mẹ tôi trước khi tôi tìm hiểu thuê nhà đã nói với bố tôi rằng: “Được vài ba bữa là nó chán ngay đấy mà.” Điều đó là một điều khá là xúc phạm đến con tim trạch nam yếu đuối của tôi, thế nên tôi nhất định phải khiến bố mẹ thay đổi cái nhìn khác về mình.
“Giá nhà thuê bây giờ khá là cao, tìm một phòng trọ một người tầm hơn triệu là rất khó”. Nam Phong vừa lẩm bẩm vừa vò đầu vứt tóc khi phải căng não suy nghĩ “Chẳng lẽ lại phải từ bỏ và chịu thua như mẹ nói?”
Cũng phải thôi giá nhà đất tại Hải Phòng bây giờ đang tăng mạnh, thế nên giá phòng trọ cũng tăng theo. Một phòng trọ tầm 34 – 35 m2 ở ngoài trung tâm thì giá thuê một tháng cũng phải từ 2tr5 – 3tr, muốn ở một người thì vô cùng khó, thế nên sinh viên thường hay góp chung vốn lại để ở chung chứ hiếm khi có ai ra ở riêng.
Đang đau đầu suy nghĩ thì hắn nhìn thấy một quảng cáo thuê nhà giá rẻ trên mạng với giá 1tr5 một tháng nhưng phải trả trước bốn tháng.
“Ơ Rê Ca, tìm thấy rồi! Có 1tr5 một tháng, khá là hời, mặc dù phải trả trước tận bốn tháng nhưng với số tiền tích kiệm của mình thì vẫn có thể chi trả được.” Nam Phong vô cùng vui sướng khi tìm thấy địa chỉ thuê nhà giá rẻ trên fb, hắn nhanh chóng ib lại cho chủ web và chờ đợi.
[TING]
Cuối cùng thì chủ web fb có tên Mai Hoàng cũng ib lại với hắn và nhắn tin muốn được gặp trực tiếp để dễ thương lượng.
Đóng laptop lại, Nam Phong quyết định ngủ một giấc trước khi đi gặp chủ của nhà trọ này.
Có thể bạn đang chán nhưng câu chuyện xuyên việt hay bá đạo hay xem Thợ Săn Rời Núi đảm bảo bạn se ko hối hận
C cup, không, là D cup, có khi còn lớn hơn nữa.
Trước mặt Nam Phong lúc này là một cô gái với khuôn mặt vô cùng xinh đẹp, mắt phượng mày ngài, đôi môi hồng phớt căng mọng, sống mũi cao, thẳng tắp, cùng với mái tóc đen dài óng mượt được buộc gọn gàng theo kiểu tóc đuôi gà. Đây đích thị là một mỹ nữ Á Đông điển hình.
Mỹ nữ với thân hình của một thiếu nữ trưởng thành vô cùng gợi cảm, tuy rằng bên ngoài nàng được bao phủ bởi một chiếc áo khoác đen mỏng nhưng bên trong vẫn không thể che giấu đi được đường cong chữ “S” gợi cảm trên cơ thể.
Nàng giống như những mỹ nhân mà hắn hay thường xem trên những tạp chí tuổi teen như Playboy, Maxim…, những tạp chí được hắn mất công tìm tòi và sưu tầm trên các website trực tuyến bên nước ngoài.
Nam Phong nuốt một miếng nước bọt đến “Ực” một phát, cảm giác này thật kỳ lạ, nó không hề giống như khi hắn xem hình mỹ nữ trên những tờ tạp chí tuổi teen. Cái cảm giác lần đầu được một cô gái, đặc biệt lại là một mỹ nữ đang kề sát mặt khiến cho hắn vô cùng bối rối và thẹn thùng
Đây giống như là một trạch nam hay thường thẩm du tư tưởng, khi lần đầu được tiếp súc với gái đẹp, lại còn kề sát đến như vậy.
Đợi một chút, tình huống này có vẻ không ổn, mỹ nữ mặc dù nhìn hắn với nụ cười hút hồn nhưng hắn lại không thể tập trung được vào điều đó, vì hiện giờ mỹ nữ này đang kề một con dao quân đội sáng loáng ngay trước cổ của hắn.
“Cái gì xảy ra thế này? Có ai nói cho tôi biết được không?”
—Trở lại ba ngày trước—
Xin giới thiệu một chút, mình tên là Vũ Nam Phong, năm nay vừa tròn 18 cái xuân xanh, là một thanh niên bình thường đến nỗi không thể bình thường hơn được nữa, cũng sinh hoạt và học hành như bao người khác. Nhưng hiện tại tôi đang có một chuyện vô cùng đáng mừng, đó chính là cuối cùng thì tôi cũng thi đỗ vào trường đại học Hàng Hải – Hải Phòng.
Mặc dù, cũng rất vui khi được đỗ vào một trường có tiếng tăm tại Hải Phòng, thế nhưng đó không phải là niềm vui lớn nhất của tôi vào lúc này. Vào ngày hôm nay, sẽ có một sự kiện vô cùng quan trọng và đáng nhớ đánh dấu cho cột mốc chính trong cuộc đời của tôi.
Cũng như bao thanh niên thuộc tầng lớp gia đình gia giáo và gia trưởng khác, thì từ bé đến lớn hầu như mọi việc của tôi đều được bố mẹ quyết định tất cả, từ việc học hành, sinh hoạt, hay cho đến việc mua sắm cá nhân, thì đều là một tay của bố mẹ tôi sắp đặt. Thế nên, cùng với số tiện dành dụm được từ bé đến lớn, tôi đã làm ra một quyết định vô cùng quan trọng. Đó chính là thuê phòng trọ ở riêng.
Mặc dù, nhà tôi ở cũng không quá xa so với trường đh Hàng Hải, nói đúng hơn là rất gần, cùng với việc phản đối gay gắt đến từ mẹ của tôi, nhưng cũng không thể làm tôi thay đổi được quyết định của mình.
Mẹ tôi trước khi tôi tìm hiểu thuê nhà đã nói với bố tôi rằng: “Được vài ba bữa là nó chán ngay đấy mà.” Điều đó là một điều khá là xúc phạm đến con tim trạch nam yếu đuối của tôi, thế nên tôi nhất định phải khiến bố mẹ thay đổi cái nhìn khác về mình.
“Giá nhà thuê bây giờ khá là cao, tìm một phòng trọ một người tầm hơn triệu là rất khó”. Nam Phong vừa lẩm bẩm vừa vò đầu vứt tóc khi phải căng não suy nghĩ “Chẳng lẽ lại phải từ bỏ và chịu thua như mẹ nói?”
Cũng phải thôi giá nhà đất tại Hải Phòng bây giờ đang tăng mạnh, thế nên giá phòng trọ cũng tăng theo. Một phòng trọ tầm 34 – 35 m2 ở ngoài trung tâm thì giá thuê một tháng cũng phải từ 2tr5 – 3tr, muốn ở một người thì vô cùng khó, thế nên sinh viên thường hay góp chung vốn lại để ở chung chứ hiếm khi có ai ra ở riêng.
Đang đau đầu suy nghĩ thì hắn nhìn thấy một quảng cáo thuê nhà giá rẻ trên mạng với giá 1tr5 một tháng nhưng phải trả trước bốn tháng.
“Ơ Rê Ca, tìm thấy rồi! Có 1tr5 một tháng, khá là hời, mặc dù phải trả trước tận bốn tháng nhưng với số tiền tích kiệm của mình thì vẫn có thể chi trả được.” Nam Phong vô cùng vui sướng khi tìm thấy địa chỉ thuê nhà giá rẻ trên fb, hắn nhanh chóng ib lại cho chủ web và chờ đợi.
[TING]
Cuối cùng thì chủ web fb có tên Mai Hoàng cũng ib lại với hắn và nhắn tin muốn được gặp trực tiếp để dễ thương lượng.
Đóng laptop lại, Nam Phong quyết định ngủ một giấc trước khi đi gặp chủ của nhà trọ này.
Có thể bạn đang chán nhưng câu chuyện xuyên việt hay bá đạo hay xem Thợ Săn Rời Núi đảm bảo bạn se ko hối hận
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!