Nhà Có Chính Thê - Chương 13: Đánh người phải đánh vào mặt
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
96


Nhà Có Chính Thê


Chương 13: Đánh người phải đánh vào mặt


“Hắc hắc, quả thật đáng sợ!”, một người lên tiếng đáp lại, giọng cười có chút thô bỉ, “Nhưng nói thật, lúc mang cậu ta trở vào, tao nhân cơ hội sờ eo cậu ta một chút, tuyệt đối đủ nhỏ đủ căng, cảm giác thật không tệ, so với những người trong hội tốt hơn nhiều, mặt mũi cũng được, mắt to thật dọa người, môi thì giống như bôi son vậy, y như phụ nữ! Ha Ha, khẳng định mùi vị không tệ!”

Quách Tĩnh Tĩnh nằm dưới đất tức giận đến nỗi mặt đỏ bừng. Khốn kiếp! Môi cậu thế nào?! Cậu đây anh tuấn mê người, thân cao một mét bảy lăm! Ở trong thôn cậu cao lớn thứ nhất thứ nhì đấy! Con mắt to thì thế nào?! Mắt to thì phạm pháp sao? Mẹ kiếp, còn nói có tư vị gì! Tư vị gì? Mẹ nó cậu là mâm thức ăn sao! Tư vị, tư vị cả nhà mày!

“Tam Oa tử, mày lúc nào cũng có hứng thú với đàn ông sao? Đường tổng chơi mày cũng chơi? Mày có mệnh đó sao? Đàn bà chơi còn không nổi nữa mà đòi chơi đàn ông! Xùy!”

“Mày thì biết cái gì! Đàn ông so với đàn bà đỡ hơn nhiều lắm, không cần đeo bao, chỗ đó lại chặt, mấu chốt là xong chuyện cũng không cần chịu trách nhiệm, an toàn đỡ lo lại còn có thể thỏa mãn. Tao trước kia làm gì biết tới, theo chúng mày lăn lộn, giờ theo Đường tổng, chậc chậc, tao coi như tìm đúng người…”

Lúc này mà không hiểu thì Quách Tĩnh Tĩnh chính là ngu đần. Được, nguyên lai không phải coi cậu là thức ăn mà là xem cậu như phụ nữ. Đàn ông cùng đàn ông…Tới trường cảnh sát lâu như vậy, một đám đại nam nhân ở chung với nhau, ai dám đánh chủ ý lên cậu cơ chứ? Tên khốn này thật sự là muốn tìm chết mà! Cậu thay đổi ý định rồi, cậu phải đem cái tên Tam Oa tử này đánh cho cả làng cũng không nhận ra!

Quách Tĩnh Tĩnh thông suốt mở mắt ra, đáy mắt thoáng qua có tia máu, vừa định thôi giả bộ ngủ mà đứng dậy đánh cho hai tên kia một trận, cửa phòng lần nữa bị đẩy ra, Quách Tĩnh Tĩnh nghe tiếng bước chân biết được có không ít người tới, ít nhất bốn năm tên, cộng thêm trong phòng hai tên, song quyền nan địch tứ thủ (hai nắm đấm không thể đấu được với bốn tay), trước tiên vẫn là im lặng theo dõi.

Vì vậy cậu lại lần nữa nhắm mắt giả bộ ngủ.

Lần này tiến vào không ai khác chính là Đường Đại Nghiệp, sau lưng còn mang bốn vệ sĩ. Đường Đại Nghiệp hút thuốc, lách thân thể mập mạp đi vào cửa, mắt liếc người nằm trên đất hỏi: “Tại sao còn chưa tỉnh?”

Tam Oa tử vừa bị gọi, cúi người nói: “Thưa Đường tổng, có lẽ cho liều lớn một chút, cậu ta ngủ như heo!”

“Hừ!”, Đường Đại Nghiệp hừ lạnh một tiếng, “Cậu ta ngủ thật thoải mái. Ngươi đi, lấy cho tao một xô nước dội cho cậu ta tỉnh lại. Lão tử đối với đùa chết người không có hứng thú.”

“Dạ!”

Quách Tĩnh Tĩnh vừa nghe nói muốn dội nước mình, nghĩ tới một hồi cả thân ướt như chuột lột, dù sao chính chủ cũng tới rồi, trước khi bị hất nước thì trước tự tỉnh luôn. Kết quả lần này kĩ thuật diễn không phát huy được, một người lảo đảo chạy từ ngoài vào, mặt đầy kinh hoàng nói với Đường Đại Nghiệp: “Đường Tổng…chạy…chạy!”

“Cái gì chạy? Nói tiếng người!”, Đường Đại Nghiệp quát.

“Chính là đứa trẻ ngài muốn bọn em mang tới tầng ba…Y bất ngờ giở trò, chạy!”

“Cái gì!”, Đường Đại Nghiệp gào lên một tiếng, có vẻ tức giận không nhẹ. Gã đập vào đầu người đàn ông, “Tao nuôi mày làm cái gì không biết, một chút chuyện nhỏ cũng không làm xong! Còn đứng đó làm gì! Còn không mau bắt người trở về!! Lão tử tốn bao nhiêu công sức mới bắt được tiểu tử Hạ gia kia, lúc mấu chốt chúng mày lại làm hỏng chuyện của tao!! Còn không mau đi tìm!!”

“Đường tổng, người trong phòng…”

“Chờ một hồi nữa tới xử lí cậu ta, trước tiên đi bắt người. Mày, ở lại coi chừng! Người chết mà còn không trông được, cẩn thận tao phế bỏ mày!”

“Dạ..Dạ.”

Đường Đại Nghiệp đem người vội vã rời đi, để lại Tam Oa tử vừa mới chạy đi lấy nước. Tam Oa tử đem thùng nước đặt xuống đất, thở hổn hển nói: “Mệt chết ta, sớm biết không dùng được, ta cũng không cần chạy khắp nơi mệt muốn chết để tìm thùng nước!”

Quách Tĩnh Tĩnh đang hôn mê dứt khoát mở mắt ra, trong mắt lóe lên ánh sáng. Rất tốt, giọng nói này cậu nhớ, vừa nói cậu mùi vị tốt..Trong phòng hình như còn mỗi mình tên đó…Như vậy,lúc báo thù đã tới!

Tam Oa tử vừa mới xoay người đóng cửa lại, quay đầu thấy sau lưng là một người đàn ông cao lớn, do đứng quá gần nên còn chưa kịp thấy rõ mặt, một người nọ hướng dạ dày của Tam Oa tử mà hung hăng tung một đấm. Tam Oa tử vừa định kêu, một đống giấy vệ sinh bị nhét vào mồm, trên giấy dường như còn có mùi thối thối… (=))))

Tiếp theo đó đối với Tam Oa tử mà nói chính là địa ngục trần gian, người ta nói đại nhân không đánh mặt, người này thế mà cứ đặc biệt đánh vào mặt…..

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN