Nhà Cung Cấp Cẩu Lương - Chương 15: Một diễn viên
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
152


Nhà Cung Cấp Cẩu Lương


Chương 15: Một diễn viên


“C

on, con gái? Cô lừa gạt tôi, sao mà có thể…” Sắc mặt của Nhớ lại hương vị the mát của kẹo bạc hà trở nên kích động. Cô ta vừa nói vừa lắc đầu, cực kỳ giống nhân vật nữ chính trong kịch Quỳnh Dao, thậm chí Bạch Niệm Niệm còn tự cho rằng trong một giây tiếp theo thì cô ta sẽ che lỗ tai lại nói “Đừng, đừng, tôi không nghe, tôi3không nghe, cô vô tình cô hung ác cô cố tình gây rối“…

Bạch Niệm Niệm cảm thấy buồn bực gửi một đoạn chat voice cho Triệu Tiểu Dã. Nhớ lại hương vị the mát của kẹo bạc hà thấy động tác của cô, vội giơ đôi tay bé nhỏ ra, lên tiếng ngăn cản: “Không, không được!”

Bạch Niệm Niệm dằn xuống nói: “Cô bạn này, Bạch Ngọc Kinh trên trời nói, cô ấy chưa từng2nghe thấy tên của cô, mà tôi cũng không. Cho nên, nguyên nhân thực sự là Không quên tình đầu đúng không? Nếu như cô còn không chịu nói thì tôi chỉ có thể buộc cô PK với tôi thôi.”

Nhớ lại hương vị the mát của kẹo bạc hà phá hoại hai lần, Bạch Niệm Niệm chỉ cần tìm một người chơi Thần nông thay mặt cô PK thì đã có thể khiến cho kẻ0đầu sỏ này nhận được hai bài học rồi. Nói không chừng còn có thể khiến cô ta bị tụt cấp nữa ấy chứ. Nhưng Bạch Niệm Niệm không hề muốn thô lỗ như vậy, cô chỉ muốn cô ta nói sự thật ra, để cô hiểu được chuyện gì đang xảy ra thôi.

“Tôi không muốn PK…” Khuôn mặt nhỏ nhắn của Nhớ lại hương vị the mát của kẹo bạc hà chỉ lớn bằng0bàn tay, đang sung huyết đỏ bừng, vừa nói vừa rơi nước mắt, “Thật sự là tôi không biết cô ấy là con gái… Nếu không thì… tôi cũng sẽ không… Tôi đến tìm cô là vì… A, Không quên tình đầu?”

Bạch Niệm Niệm quay đầu lại, Không quên tình đầu đang đi về phía bên này, có thể nhìn ra được là anh ấy lại tới đây tìm mua nguyên liệu nấu ăn của3cô, cô liền cảm thấy khó xử.

Nhớ lại hương vị the mát của kẹo bạc hà vốn định lau nước mắt, nâng cánh tay lên giữa chừng lại dừng lại, bụm lại trước ngực. Chờ Không quên tình đầu đến gần, cô ta mới ngẩng đầu lên, để lộ ra một khuôn mặt nhỏ xinh đẹp chảy nước mắt như hoa lê dính hạt mưa, vừa nhìn mà đã thấy thương rồi. Một chuỗi động tác này khiến cho Bạch Niệm Niệm được dịp mở rộng tầm mắt, cô rất muốn tặng cho cô ta một pho tượng vàng Oscar.

“Sao quần áo của cô lại ướt nhem vậy, bị rơi xuống nước hả… Bạc hà? Cô cũng ở đây… Kìa?” Không quên tình đầu thấy nước mắt của Nhớ lại hương vị the mát của kẹo bạc hà, còn chưa nói dứt câu mà đã sững sờ rồi.

Bỗng nhiên Bạch Niệm Niệm lại thấy ngực như bị nghẹn lại.

Cô nhìn sắc mặt của Không quên tình đầu, dường như anh ấy không biết chuyện gì cả. Mà cô lại rất không muốn bị một cô gái chẳng hiểu từ đâu ra nói mình làm cách nào “quyến rũ” anh ấy ngay trước mặt anh ấy. Nhưng mà nếu như không nói rõ ràng thì chẳng phải cô không thể giải thích được chuyện “ngồi hai thuyền”, “ngoại tình” hay sao?

Mặc dù rất khó xử nhưng Bạch Niệm Niệm vẫn nói với Không quên tình đầu: “À, anh đến đúng lúc lắm, cô ấy…”

“Khoan đã!” Nhớ lại hương vị the mát của kẹo bạc hà vội cắt đứt lời nói của Bạch Niệm Niệm, hấp tấp lau nước mắt, “cười gượng” với Không quên tình đầu nói: “Mới vừa rồi có chút hiểu lầm, nhưng đã giải thích rõ ràng rồi, phiền anh Tình đầu chờ một chút, em nói mấy câu với chị gái này rồi sẽ đi ngay.”

Nói xong, cô ta nháy mắt với Bạch Niệm Niệm, nhưng mà Bạch Niệm Niệm lại làm như không thấy diễn xuất của cô ta, cho nên cô ta đành phải kéo lấy tay của Bạch Niệm Niệm đi mấy bước tới bên cạnh, khuôn mặt vẫn còn nước mắt, lộ ra sắc mặt cầu xin: “Tôi bồi thường thiệt hại cho cô, một lát nữa sẽ gửi tin nhắn trò chuyện riêng giải thích với cô được không? Tôi biết là tôi sai, nhưng mà, tôi bị người khác lợi dụng…”

Hình như cô ta không dám đối mặt với Không quên tình đầu, mà Bạch Niệm Niệm đưa lưng về phía Không quên tình đầu, cũng vừa lúc chặn lại ánh mắt của hắn.

“Gì?” Khuôn mặt Bạch Niệm Niệm tràn ngập hoang mang, “Bị người khác lợi dụng? Bị ai lợi dụng?”

Cô chỉ là một nhân vật nhỏ bé mới vừa chuyển chức nghiệp không bao lâu, rốt cuộc đã làm cái gì mới chọc tới kẻ thuê mướn, không phải, kẻ “lợi dụng” để đối phó cô? Bạch Niệm Niệm càng khó hiểu: Là do tư thế tiến vào trò chơi không đúng? Hay là người chơi trò chơi là giả?

“Thật, những lời tôi nói đều là sự thật, tôi nhất định sẽ giải thích với cô, cô mau chọn “Lấy lại thiệt hại” đi, tôi sẽ gửi tiền cho cô, cô muốn bao nhiêu tiền tôi cũng cho cô, xin cô đó.” Mặc dù Nhớ lại hương vị the mát của kẹo bạc hà đang rất gấp gáp, nhưng cô ta vẫn nắm vững được nhịp điệu lời kịch, thậm chí còn lắc cánh tay của Bạch Niệm Niệm nữa chứ. Bạch Niệm Niệm giật mình vội rút tay ra, thầm nổi da gà đầy người.

“Vậy thì… được rồi,“ Bạch Niệm Niệm gắng gượng đồng ý, lại nhìn Nhớ lại hương vị the mát của kẹo bạc hà một cách cảnh giác, “Cô nhớ gửi tin cho tôi đó.”

Nhớ lại hương vị the mát của kẹo bạc hà ngập ngừng rồi đồng ý, khuôn mặt tràn ngập xoắn xuýt, gật gật đầu.

Bạch Niệm Niệm tìm tin tức vừa nãy của hệ thống, điền tổng số tiền hai lần thiệt hại, rồi lựa chọn “Lấy lại thiệt hại”, nhưng Nhớ lại hương vị the mát của kẹo bạc hà lại từ chối.

“Sao vậy?” Bạch Niệm Niệm hỏi.

“Bên tôi… có hai thẻ vàng lận,“ Nhớ lại hương vị the mát của kẹo bạc hà nói lắp bắp, “Cho nên chia ra trả hai lần đi.”

Lúc người chơi đang phá hoại đồ của người khác, hệ thống cũng sẽ gửi cảnh cáo, ngoài ra còn gửi số tiền ước chừng phải bồi thường tới tin cảnh cáo cho người chơi đang bị cảnh cáo, tục xưng là “Gửi cảnh cáo“. Nếu như người chơi chẳng ngó ngàng tới, thì thẻ vàng sẽ treo trên tài liệu cá nhân của người đó mãi, tích lũy càng nhiều sẽ thăng cấp thành thẻ đỏ, giống như tên màu đỏ trong game chiến đấu vậy, đến lúc nào đánh PK thua thì sẽ bị mất càng nhiều kinh nghiệm, tiền vàng cùng trang bị hơn.

Vừa được cô ta nhắc nhở như thế, Bạch Niệm Niệm mới nhớ tới còn một vụ nữa, cho nên buộc lòng phải sửa đổi số tiền lại, để cô ta bồi thường số tiền này trước. Nhớ lại hương vị the mát của kẹo bạc hà nhìn số tiền mới liền bĩu môi, giống như bị ép buộc mà ấn “Xác nhận” trả tiền, còn lẩm bẩm trong miệng, tựa như một người vợ nhỏ vậy. Bạch Niệm Niệm nghi hoặc nhìn cô ta, vểnh tai lên nghe, mới nghe rõ là đang bất mãn với số tiền mà Bạch Niệm Niệm đưa ra cao hơn số tiền mà hệ thống nhắc nhở.

Bạch Niệm Niệm chẳng biết nói gì nữa, thầm nghĩ, không phải đưa giá cao hơn hệ thống là chuyện bình thường thôi sao. Nguyên liệu nấu ăn do tự người chơi trồng trọt vốn là có chất lượng tốt cùng giá cả cao hơn tự nhiên sinh trưởng của hệ thống rồi. Nếu không như vậy thì những người chơi Thần nông phải chơi như thế nào đây? Bản thân cô gái Nhớ lại hương vị the mát của kẹo bạc hà này cũng là một người chơi Thần nông, chắc chắn cô ta cũng phải biết giá cả đó chứ.

Từ cách xử sự của cô ta thì có thể thấy được tuổi tác chưa lớn lắm, Bạch Niệm Niệm không muốn so đo với một người bạn nhỏ, cho nên cô vờ như không nghe thấy được, cũng chẳng nói thêm gì cả. Cô mở thẻ vàng cảnh cáo lúc trước ra, lại điền số tiền vào, sau đó lựa chọn “Lấy lại thiệt hại“.

“Này, cô quá đáng quá đi, giá cả lần này cao quá vậy? Mặc dù tôi rất yếu đuối, nhưng mà cô cũng không thể nhân cơ hội này ức hiếp tôi được. Tôi nói cô muốn bao nhiêu thì tôi sẽ cho bấy nhiêu, nhưng mà cô đòi hỏi nhiều quá rồi đấy…”

Hai hàng chân mày mảnh khảnh của Nhớ lại hương vị the mát của kẹo bạc hà nhíu lại, khuôn mặt cô ta tràn ngập khinh thường, nét mặt kia giống như Bạch Niệm Niệm không phải là chủ nợ của cô ta, mà là một kẻ ăn mày không biết xấu hổ vậy.

Bạch Niệm Niệm:??? Sao cô lại đổi sắc mặt nhanh như vậy? Mặc dù cô vẫn là con nít, nhưng cô cũng đâu có ngốc, cô phải hiểu thiết lập chức nghiệp cùng kiến thức chung của trò chơi chứ. Diễn xuất xong rồi lại giả ngu không phải là một đứa bé ngoan đâu.

Cô hít một hơi thật sâu, nói lời thấm thía: “Cô em, cô đang mặc đồng phục của chức nghiệp Thần nông, vậy thì hẳn là phải biết những thứ mà tôi trồng rồi chứ? Bình thường bọn họ bán bao nhiêu tiền cô cũng biết chứ? Sắp đến cuộc thi đấu Thần bếp rồi, bọn họ còn sẽ tăng giá lên bao nhiêu nữa? Tôi nghĩ cô phải hiểu rõ những thứ này hơn một Thần thực như tôi, chắc cũng biết giá cả mà tôi đưa cho cô là giá cả bình thường, là giá lúc chưa tăng. Chỉ như vậy mà đã ngại đắt, cô đang chọc cười tôi đó hả?”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN