Nhà Hàng Dị Giới Của Ông Bố Bỉm Sữa
Chương 88: Cháu có thể dạy ông cách đánh bại các bạn nhỏ khác
Những vị khách đang vây xem vốn đang đợi xem cảnh tượng Crassus dễ dàng đón lấy quả cầu lửa của Amy, nào ngờ lại thấy ông ta ôm bộ râu bị thiêu trụi, chật vật bỏ chạy về phía cửa, mùi cháy sém thoang thoảng đâu đây, bầu không khí bỗng trở nên lúng túng hẳn.
“Hầy, chắc ông Râu Bạc chỉ đấu với toàn trẻ con thật rồi.” Amy thu tay về, nói với vẻ bất đắc dĩ pha lẫn chút sầu đời già dặn, vẫy tay với Vịt Con Xấu Xí, định tiếp tục chơi với mèo quýt nhà mình.
Vịt Con Xấu Xí vốn đã chạy biến đến rìa bên kia quầy, sau khi xác nhận quả cầu lửa trên tay cô nhóc đã biến mất mới lon ton chạy qua, tìm một vị trí thoải mái trong lòng cô nhóc.
Mấy vị khách vốn bối rối trước tình cảnh này đều không nhịn được phì cười, không biết pháp sư Puja bị đốt cháy râu kia lát nữa có nổi giận hay không, với thân phận của ông ta, nếu ông ta thật sự nổi trận lôi đình, e rằng nhà hàng McGonagall & Amy này sẽ không trụ được.
“Quả nhiên không thể xem thường được, dù có là pháp sư cấp mười nhưng chỉ cần sơ hở một chút cũng vẫn có thể trúng chiêu như thường.” Sargeras vừa ý gật gù. Chỉ cần nhìn thấy người khác đạp lên vết xe đổ của mình, tâm trạng quả nhiên cân bằng hơn rất nhiều, nhất là khi người đó có thực lực mạnh hơn mình không ít.
McGonagall ngoảnh đầu nhìn về phía cửa, mày khẽ nhíu lại. Crassus là người yêu cầu Amy ra tay, từ hôm qua đã ôm ý đồ muốn thăm dò năng khiếu của Amy, do đó, gã cũng không lo ông ta sẽ nổi giận.
Điều gã lo lắng chính là ông ta thật sự nhìn trúng năng khiếu của Amy, sau này ngày nào cũng đến nhà hàng mặt dày mày dạn. Tuy bây giờ chuyện đã thành ra như vậy, nhưng bất kể có ra sao, gã tuyệt đối không nhượng bộ cho ông ta đưa Amy đến Lorde.
Crassus tông cửa lao ra ngoài, chỉ tay vào bộ râu, khẩn cấp tạo ra một quả cầu nước để tưới lên đó, lúc này ngọn lửa màu xanh tím đang có xu hướng lan dần lên trên mới được dập tắt.
Nước rơi ào ào đầy đất, cuốn theo một ít râu đã bị thiêu thành tro, một ít vụn râu cháy còn rơi lả tả lên nền áo pháp sư trắng tinh, khiến ông ta trông vô cùng chật vật.
Nhưng Crassus vốn nên nổi giận lúc này lại tràn đầy vui sướng, thậm chí không kìm được ngước mặt lên trời cười như điên. Nhìn dáng vẻ hơi điên cuồng của ông ta, thực khách trong nhà hàng đều rối rít thu lại nụ cười, thấp thỏm nhìn về phía cửa.
Vị pháp sư già này không phải bị thiêu cháy râu đến điên rồi chứ, cơn giận của một pháp sư cấp tám trở lên có khả năng san bằng cả nhà hàng này đấy, nhưng trông ông ta lúc này lại có vẻ không được bình tĩnh cho lắm.
“Chắc ông Râu Bạc điên rồi, sớm biết vậy đã không đốt râu của ông ấy, cũng không biết có thể mọc lại không nữa.” Amy nhìn về phía cửa, thầm cảm thấy rối rắm, nếu râu ông ấy không thể mọc lại được thì phải đặt một biệt danh mới cho ông ấy rồi.
Tiếng cười quái lạ của Crassus không kéo dài quá lâu, vì ông ta nhanh chóng nhận ra mình có vẻ hơi thất thố, vội vàng thu lại nụ cười, điều chỉnh lại nét mặt, muốn vuốt râu nhưng lại chỉ sờ hụt vào không khí.
Ông ta cúi đầu nhìn, bộ râu vốn dài hai mươi mấy centimet, giờ chỉ còn lại không đến một nửa, phần bên dưới còn bị cháy đen, trông thật thê thảm.
Bộ râu này ông ta đã nuôi hơn mấy mươi năm, hằng ngày đều chăm sóc rất kĩ càng, yêu cầu rất khắt khe về độ dài của từng sợi râu. Bình thường, chỉ rụng một sợi thôi ông ta cũng đã đau lòng một lúc lâu, giờ lại thành ra thế này.
Nếu là người khác làm, cho dù có là một con rồng thì hôm nay ông ta cũng quyết phải dùng gậy pháp sư gõ cho đầu nó thủng ba lỗ mới thôi.
Nhưng bây giờ, người gây ra chuyện này lại là Amy, còn do chính bản thân ông ta khăng khăng yêu cầu cô nhóc ném cầu lửa, một mực đảm bảo tuyệt đối dẽ không có chuyện gì.
Với dáng vẻ bây giờ, đúng là ông ta đã tự đào hố chôn mình, dù lòng ấm ức khôn tả, nhưng lại không cách nào cãi lại được.
“Bỏ đi, so đo với học trò cưng của mình làm gì. Với năng khiếu này của cô nhóc, cho dù sau này chỉ biết mỗi thuật Hỏa Cầu thôi, cô nhóc cũng có thể phát huy đến trình độ cao nhất. Không cần tìm nữa, chính là cô nhóc này rồi.” Crassus nhanh chóng điều chỉnh lại tâm trạng của bản thân.
Nhớ lại quả cầu lửa chứa sức mạnh thuần khiết ban nãy, tim ông ta vẫn không kìm được đập nhanh thình thịch. Ông ta tốn hơn nửa năm, lặn lội từ Lorde đến đây, cũng đã gặp qua rất nhiều thiên tài, nhưng luôn cảm thấy những người đó không xuất sắc như ông ta tưởng. Thế nhưng, chỉ trong khoảnh khắc Amy phóng quả cầu lửa ra, ông ta biết, rốt cuộc mình đã tìm được một học trò thích hợp rồi.
Crassus lại nở nụ cười, vẫy tay vài cái, làm phép vệ sinh sạch sẽ bụi bẩn trên người mình, áo choàng pháp sư nhanh chóng khôi phục như mới, chỉ riêng bộ râu bị cháy tạm thời không thể khôi phục lại được. Xong xuôi hết mọi việc, ông ta đẩy cửa trở vào nhà hàng.
“Lão già này quý bộ râu hơn cả mạng mình, bây giờ bộ râu không còn nhưng vẫn còn cười được, xem ra năng khiếu của cô nhóc kia tốt hơn mình tưởng nhiều. Mình cũng phải hành động ngay thôi, nếu không để lão già kia đoạt trước thì không hay chút nào. Dù sao thì học trò giành về vẫn tốt hơn học trò do mình tự đi tìm nhiều, lão già kia chưa nhìn lầm người bao giờ.” Trước cửa tiệm nước thuốc phép thuật, Julian thấy Crassus đang quay trở vào nhà hàng, kẽ lẩm bẩm rồi quay vào cửa tiệm của mình.
Các khách hàng còn đang lo Crassus sẽ tức giận ra tay đánh trả, hoặc ít ra cũng nổi trận lôi đình đùng đùng vào tìm người hỏi tội. Nào ngờ, tuy bị mất nửa bộ râu nhưng ông ta vẫn tươi cười không ngớt bước vào. Ai nấy đều ngẩn ra, ông ta định giở trò gì vậy?
“Không cần nói gì đâu, ông Nửa Bộ Râu, cháu nghĩ mình có thể dạy ông cách đánh bại các bạn nhỏ khác đấy. Nếu ông thật sự muốn học, cháu có thể thu học phí rẻ một chút cho ông.” Thấy Crassus quay lại chỗ ngồi, Amy không đợi ông ta lên tiếng đã nghiêm nghị nói.
“Phụt…” Sargeras ngồi cạnh cửa ra vào, định lấy bình nước mang theo bên mình ra uống một ngụm, nghe thấy thế lập tức phun hết nước ra bàn. Lần này hắn thật sự không thể nhịn nổi nữa, bật cười ha hả.
Một pháp sư cấp mười lại bị cô nhóc bốn tuổi giảng đạo, lại còn ngỏ ý muốn dạy ông ta cách đánh bại các bạn nhỏ khác nữa cơ. Người này vốn là một đại pháp sư có thể dùng thuật Hỏa Cầu đánh đuổi một con rồng đấy! Suốt năm mươi năm du lịch khắp đại lục Nolan, nhưng đây là lần đầu tiên hắn nghe được chuyện buồn cười đến vậy.
Cả nhà hàng bỗng chốc yên lặng như tờ, ai nấy đều nhìn chằm chằm Sargeras. Hai vị khách ngồi bên cạnh hắn lại nhích ra thêm một khoảng nữa, tựa như muốn cách hắn xa một chút.
Tuy nghe những lời như một bà cụ non của Amy, họ cũng muốn cười lắm, nhưng trước mặt vị pháp sự Puja của đế quốc, lý trí mách bảo họ không thể thẳng thừng cười nhạo ông ta, nếu không có thể sẽ phải lãnh một quả cầu lửa ngay lập tức.
Ở đế quốc Loss có quy định, đối với những kẻ xúc phạm pháp sư Puja, pháp sư có thể tự mình xử phạt ngay tại chỗ. Sau khi điều tra, nếu thấy tình huống xử phạt hợp lý, pháp sư sẽ không bị truy cứu trách nhiệm.
Thành Chaos tuy không chịu sự kiểm soát của pháp lệnh đế quốc Loss, nhưng trước đây cũng đã từng xảy ra học viện hợp các chủng tộc khác xúc phạm pháp sư Puja rồi bị giết ngay tại chỗ. Thời điểm đó, phía đế quốc Loss đã phản ứng rất kiên quyết, trở thành chỗ dựa vững chắc cho pháp sư Puja kia, giúp người đó an toàn rời khỏi thành Chaos.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!