Nhà Trọ Mỹ Nữ Của Ta
Nam nhân kia quá quen thuộc
Từ trên xe Ferrari xuống một nam một nữ, chính là Hạ Tình cùng Diệp Hướng Dương.
Hạ Tình dường như cũng say, tuy đứng thẳng là không có vấn đề gì, nhưng khi đi tới, thân thể vẫn còn có chút bất ổn, phảng phất thời khắc đều muốn ngã sấp xuống.
Diệp Hướng Dương có một chút do dự.
Hắn nghĩ tiến lên nâng Hạ Tình, nhưng lại sợ bị Hạ Tình hiểu lầm thừa dịp say sàm sở nàng.
Đi qua ba năm này tiếp xúc, Diệp Hướng Dương cũng có chút hiểu rõ Hạ Tình.
Nội tâm Hạ Tình vô cùng bảo thủ, khi chưa có chính thức xác lập quan hệ yêu đương, sẽ không tiếp nhận cùng nam nhân tiếp xúc da thịt.
Ngay tại lúc hắn do dự, một chiếc xe taxi ở phụ cận đột nhiên mở cửa.
Trên xe đi xuống một thanh niên lấy xu thế không kịp bưng mà nâng thân thể của Hạ Tình.
Diệp Hướng Dương ngẩn người, ánh mắt của hắn rơi xuống cái tay đặt trên eo thon của Hạ Tình, cái này, rất tức a.
Bất quá, không đợi hắn mở miệng, Đào Bảo đã cười mỉm nói:
-Diệp tổng, vô cùng cảm tạ ngươi đem Hạ Tình nhà chúng ta trả lại, nhiệm vụ hộ hoa ngươi đã hoàn thành, mời về. Sự tình đem Hạ Tình đưa vào phòng, liền giao cho ta.
Trong lời nói Đào Bảo có vài từ mẫn cảm, thí dụ như Hạ Tình nhà chúng ta, thí dụ như đem Hạ Tình đưa vào phòng. Tuy biểu đạt những cái này cũng không có vấn đề gì, nhưng Diệp Hướng Dương nghe xong cũng là khó chịu a.
Mà chuyện để cho Diệp Hướng Dương thật buồn bực, chính là Đào Bảo ôm eo thon Hạ Tình, dường như Hạ Tình cũng không có có phản ứng gì.
-Hạ Tình, ngươi cũng thật là. Cho dù say, cũng không đến mức trễ như vậy a!
Lúc này, tài xế xe taxi đuổi theo:
-Tiên sinh, ngài tiền xe.
-Chờ một chút, ta về nhà lấy cho ngươi.
-Không được, bây giờ ngươi phải đưa cho ta.
Lái xe cũng rất cứng nhắc, trực tiếp ngăn lại Đào Bảo, cũng dễ hiểu, ai bảo thời thế bây giờ lừa đảo nhiều như vậy đâu.
Đào Bảo đau đầu.
Lúc này, một hồi gió lạnh thổi qua, Hạ Tình hơi có chút thanh tỉnh.
Nàng vuốt ve tay của Đào Bảo, sau đó nhìn lái xe thản nhiên nói:
-Bao nhiêu tiền?
-Tám mươi tám khối.
Hạ Tình mở ra ví đầm, tay lấy ra một tấm Mao gia gia màu đỏ đưa cho lái xe:
-Không cần thối.
Lái xe tiếp nhận tiền, xoay người liền rời đi.
Hạ Tình thì vẫy vẫy tay Diệp Hướng Dương, sau đó một người lung la lung lay tiến vào tiểu khu.
Đào Bảo thăm thẳm thở dài, cũng đi theo Hạ Tình tiến vào tiểu khu.
Hắn lẳng lặng đi theo sau Hạ Tình.
Thời điểm đi nhanh đến cửa nhà trọ, Hạ Tình không có lưu ý dưới chân, đạp phải rễ cây.
Dưới tình huống bình thường, lấy phản ứng Hạ Tình, tuyệt đối có thể trong chớp mắt đứng thẳng.
Nhưng bây giờ Hạ Tình có chút say, không có phản ứng như bình thường, thân thể thẳng tắp ngã xuống đất.
Hạ Tình ý thức được va chạm không thể tránh né, theo phản xạ có điều kiện nhắm mắt lại, đồng thời phát ra một tiếng thét lên.
Bất quá, nàng cũng không có ngã xuống, mà là kịp thời được người đón đỡ.
Hạ Tình nhắm hai mắt đều biết là ai.
Nàng đã quá quen thuộc người nam nhân kia.
Lúc này, Tô Noãn Noãn nghe được Hạ Tình thét lên cũng nhanh chóng chạy ra, thấy một màn trước mắt này, ngẩn người một lúc.
Sau đó, phản ứng kịp, Tô Noãn Noãn cầm trong tay cây chổi hùng hổ chạy tới:
-Đào Bảo, ngươi mặt người dạ thú, nhanh buông Hạ Tình ra!
Đào Bảo khóe miệng giật giật, đem Hạ Tình đỡ thẳng, buông lỏng tay ra.
Hạ Tình thì vẻ mặt ủy khuất đi đến Tô Noãn Noãn, một phát ôm lấy Tô Noãn Noãn, cái gì cũng không nói.
Tô Noãn Noãn một bên vỗ nhẹ Hạ Tình phía sau lưng, một bên thản nhiên nói:
-Hạ Tình, không khóc. Thù này, Noãn Noãn thay ngươi báo!
Hạ Tình mãnh liệt gật đầu.
Đào Bảo: …
-Nữ nhân rất không lương tâm a!
Trên mặt Bảo ca đều nhanh đen thành các-bon.
-Đào Bảo! Này là lần đầu tiên, cũng là một lần cuối cùng, nếu ngươi lại nổi lòng muốn XXX Hạ Tình, cũng đừng trách ta không khách khí!
Tô Noãn Noãn trừng mắt nói.
-Không đúng, Noãn Noãn, không phải ngươi nói muốn báo thù cho ta sao?
Hạ Tình mặt hơi đen.
-Ai, Hạ Tình, ngươi có chỗ không biết. Đông Hải chúng ta lại xuất hiện một tên biến thái, chuyên môn dùng a- xít sun-phu-rit giội mặt nữ thành phần tri thức xinh đẹp. Cho đến tận bây giờ, đã có mười người bị hại.
-Ta cũng nghe nói qua việc này, nhưng cùng Đào Bảo có quan hệ gì?
Tô Noãn Noãn nghiêm túc nói:
-Lưu lại Đào Bảo làm tấm chắn a, nếu có người hướng về phía chúng ta giội a- xít sun-phu-rit, chúng ta liền đem Đào Bảo đẩy đi ra. Dù sao da mặt của Đào Bảo dày, a- xít sun-phu-rit đều không làm gì được.
Đào Bảo: …
-Ai, một đám nữ nhân không có lương tâm, không muốn cùng các ngươi nói nhảm, ta đi ngủ.
Nói xong, Đào Bảo liền đi vào phòng.
-Họ Đào, đừng quên trả tiền ta.
Một hồi sợ bóng sợ gió đi qua, Hạ Tình cũng đã thanh tỉnh không sai biệt lắm.
Đào Bảo nhếch miệng cười cười:
-Đòi tiền không có, bằng không thì, ta lấy thân báo đáp?
-Tìm tỷ ngươi lấy thân báo đáp đi!
Hạ Tình phẫn nộ.
Đào Bảo mặt sạm lại a:
-Không đúng, lôi tỷ của ta ra là có chuyện gì?
Hạ Tình cũng ý thức được bản thân nói lỡ lời, cái đầu dài uốn éo, bày ra một bộ ta biết sai rồi, thế nhưng ta chính là không xin lỗi, thái độ rất khinh người a.
Đào Bảo khóe miệng giật giật.
Không nói gì, thẳng lên lầu.
Tô Noãn Noãn thì mặt mũi tràn đầy bát quái nói:
-Ai, Hạ Tình, có phải Diệp Hướng Dương đưa ngươi về hay không?
-Ân.
Hạ Tình gật gật đầu.
-Vậy hai người các ngươi có hôn hay không?
Hạ Tình trợn trắng mắt:
-Ngươi cho rằng ai cũng là ngươi a, hôn cuồng ma.
-Uy, Hạ Tình đồng chí, ngươi đây là vũ nhục nhân cách Noãn em gái sao? Hiện tại ta liền bạn trai cũng không có nói qua, cùng với ai hôn môi a.
-Hả?
Hạ Tình đồng tử co rụt lại:
-Không có yêu đương qua?
Tô Noãn Noãn kịp phản ứng lại, bình tĩnh nói:
-Có cái gì kỳ quái đâu? Ta cùng chồng trước là ra mắt mà quen nhau, không có nói chuyện yêu thương, trực tiếp liền kết hôn.
Nàng dừng một chút, nhìn nhìn Hạ Tình, lại nói:
-Hạ Tình, ngươi không phải là đang hoài nghi ta làm giả chứng nhận ly hôn? Ta van ngươi! Ta là hạng người như vậy sao? Mỗi tháng dành mấy ngàn khối của mình đi an bài cái thân phận giả?
Noãn em gái nói năng rất đại khí nghiêm nghị, ngôn từ chính nghĩa.
-Ách, Noãn Noãn, ta không có nghĩ như vậy, ngươi quá kích động.
-Không, ngươi chính là đang hoài nghi ta làm giả!
Tô Noãn Noãn nuốt nước miếng, lại nói:
-Bằng không thì, chúng ta đều đem chồng trước mỗi người gọi tới, đối chất!
Hạ Tình toát mồ hôi:
-Được, là ta sai rồi. Ta chân thành xin lỗi Noãn em gái.
Tô Noãn Noãn lúc này mới nhếch miệng cười cười:
-Được, ta tiếp nhận lời xin lỗi của ngươi, cũng tha thứ ngươi.
Dừng một chút, Tô Noãn Noãn lại nói:
-Bất quá, nói đi, ngươi làm sao cùng Đào Bảo đồng thời trở về? Ngươi không có mời Diệp Hướng Dương đi vào ngồi một chút? Còn có, Đào Bảo thiếu nợ ngươi tiền là chuyện gì xảy ra?
Tô Noãn Noãn đặt câu hỏi liên hồi.
Hạ Tình thở dài, không muốn nói nói:
-Khi Diệp Hướng Dương đưa ta trở về, tài xế xe taxi đang đuổi theo Đào Bảo muốn tiền xe nha. Ta thấy hắn đáng thương, liền giúp hắn thanh toán tiền xe. Đến mức Diệp Hướng Dương, tại sao phải mời hắn vào?
Tô Noãn Noãn biểu tình khinh bỉ nhìn nhìn Hạ Tình:
-Ngươi là thiếu phụ ly hôn làm sao lượng tình thương thấp như vậy?
Hạ Tình: …
Tô Noãn Noãn lại nói:
-Trải qua quan sát của ta, Diệp Hướng Dương người này thoạt nhìn như chủ động, nhưng kỳ thật là nam nhân vô cùng bị động, nếu ngươi không mở miệng mời mời hắn vào, e rằng cả đời hắn cũng sẽ không chủ động đưa ra đề nghị đi gian phòng ngươi ngồi một chút.
Tô Noãn Noãn thở dài:
-Hạ Tình, ta thật là sốt ruột thay các ngươi a. Ngươi nói, các ngươi trai tài gái sắc, tình đầu ý hợp, đến cùng đang xoắn xuýt cái gì? Vì sao không thoải mái cùng một chỗ đâu này? A, hẳn là, ngươi thật sự nghĩ lựa chọn cái người lính bạn học kia?
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!