Nhà Trọ Mỹ Nữ Của Ta
Nữ đầu bếp.
-Ngồi ở đại sảnh chờ một lát, ta đi làm cho ngươi tô mì. Tối đa cũng chỉ có thể giúp ngươi thả năm miếng thịt bò a, ta cũng liền làm năm miếng thịt bò nha.
Bách Hợp mỉm cười nói.
Đào Bảo hai tay hợp nhất:
-Đa tạ Bách Hợp tỷ, ngài đại ân đại đức, tiểu sinh chỉ có thể lấy thân báo đáp.
Bách Hợp trợn trắng mắt, cười cười nói:
-Không cần. Được rồi, đừng ba hoa, an tĩnh chút. Nếu như bị lãnh đạo đi ngang qua phát hiện phòng ăn đã đóng cửa mà bên trong còn có người, hai chúng ta liền chờ bị khai trừ a. Đầu năm nay, kinh tế tiêu điều như vậy, ta cũng không muốn thất nghiệp.
-OK.
Sau đó Bách Hợp liền đi phòng bếp.
Đào Bảo ở tiền sảnh ngây ngốc nhàm chán, liền lén lút cũng chạy tới phòng bếp.
Bách Hợp đang kéo mì, nàng cũng không có thay đổi y phục đầu bếp, mà là trực tiếp ở bên hông buộc lại một cái tạp dề.
Nhưng chính một cái thông tục thường thấy tạp dề như vậy lại để cho đại não Đào Bảo động mở.
-Đào Bảo, nhìn được không?
Bách Hợp cũng không có xoay người, cũng đã nhận ra Đào Bảo, thuận miệng nói.
Đào Bảo gật gật đầu:
-Ân, đẹp mắt. Ta thoáng cái nghĩ tới JAV trứ danh phim nhựa -nữ đầu bếp-.
-A…, ta có thể so sánh -nữ đầu bếp- sao? Nhân vật nữ chính bên trong ăn mặc nhiều.
Bách Hợp cười cười nói.
Đào Bảo ngược lại là thoáng kinh ngạc:
-Bách Hợp tỷ cũng xem qua -nữ đầu bếp-, đây chính là XXX phim nhựa a.
Bách Hợp cười cười:
-Ta cũng không phải tiên tử không ăn khói lửa nhân gian.
-Ta cho rằng Bách Hợp tỷ tuyệt đối sẽ không xem loại tiểu điện ảnh này.
Đào Bảo nói.
Bách Hợp quay mặt, nhìn về phía nồi, sau đó cười cười nói:
-Làm sao? Thất vọng rồi?
-Hoàn toàn tương phản.
Bách Hợp cười cười:
-Được rồi, đừng ba hoa, không sai biệt lắm cũng sắp chín rồi, đi ra bên ngoài chờ.
-Được.
Đại khái mấy phút sau, Bách Hợp bưng một tô mì thịt bò nóng hổi đưa tới trước mặt Đào Bảo.
Đào Bảo hít sâu một cái, vẻ mặt say mê:
-Thơm quá!
Bách Hợp cười cười:
-Đúng thế, bếp trưởng tên tuổi cũng không phải là dọa người.
-Không đúng, ta không phải nói mùi hương tô mì, ta đang nói mùi hương cơ thể Bách Hợp tỷ.
Đào Bảo nói.
Bách Hợp trợn trắng mắt:
-Công tác hôn thác thật sự là thích hợp ngươi, miệng lưỡi trơn tru. Thành thật khai báo, tổng cộng tai họa nhiều hay ít cô nương sao?
Đào Bảo một bên ăn như hổ đói, vừa nói:
-Hai cái.
-Hai cái? Đừng gạt người.
Bách Hợp căn bản không tin.
-Thật sự, vợ trước cùng bạn gái trước, a, nếu như tính luôn búp bê bạn gái, tổng cộng bốn cái.
Bách Hợp: . . .
Bách Hợp ở đối diện Đào Bảo ngồi xuống, mỉm cười nhìn Đào Bảo ăn cơm, cũng không nói chuyện.
Qua thoáng chốc, Đào Bảo ngẩng đầu nhìn Bách Hợp liếc một cái, trừng mắt nhìn, nói:
-Bách Hợp tỷ, vì cái gì ngươi đối với ta tốt như vậy?
Bách Hợp không nói chuyện, chỉ là vẻ mặt ảm đạm xuống.
Nàng từ trong túi tiền lấy ra một điếu thuốc lá ngậm lên miệng, thời điểm chuẩn bị châm lửa, thấy trong phòng ăn có biển báo ghi ‘Cấm hút thuốc lá’, cuối cùng cũng đem điếu thuốc cùng bật lửa bỏ lại vô túi.
-Bởi vì, ngươi rất giống đệ đệ của ta.
Bách Hợp thản nhiên nói.
-Bách Hợp tỷ đệ đệ?
Đào Bảo ngẩn người.
Bách Hợp gật gật đầu.
-Vậy hắn. . .
-Chết rồi.
Bách Hợp thản nhiên nói:
-Ba năm trước đây, sự cố nổ hạt nhân, để cứu ta, chết rồi.
-A, xin bớt đau buồn đi.
Đào Bảo dừng một chút, lại nói:
-Bách Hợp tỷ, ba năm trước đây, thời điểm sự cố nổ hạt nhân, ngươi cũng ở Mĩ Quốc sao?
-. . .
Bách Hợp thoáng kinh ngạc:
-Đào Bảo, chẳng lẽ ngươi cũng ở đó?
Đào Bảo gật gật đầu, hắn hơi trầm ngâm, lại nói:
-Bách Hợp tỷ, thân thể ngươi có cái gì khác thường không?
-Về quốc, hàng năm ta đều đi kiểm tra sức khoẻ, tạm thời không có phát hiện cái gì khác thường.
Bách Hợp dừng một chút, lại nói:
-Đào Bảo, thân thể ngươi có khác thường sao?
-Ha ha ha, làm sao có thể?
Đào Bảo đơn giản thu xếp lại tâm tình, sau đó lại nói:
-Ta là sợ hãi lưu lại cái di chứng gì, bức xạ hạt nhân lại không giống điện tử phóng xạ, là sẽ chết người.
Bách Hợp gật gật đầu:
-Hẳn là nên cẩn thận. Đúng rồi, vừa vặn, Chủ nhật, ta lại đi kiểm tra sức khoẻ. Nếu không, ngươi cũng cùng đi a.
Đào Bảo lại càng hoảng sợ, nhanh chóng nói:
-Chủ nhật ta có việc.
-A, như vậy.
Bách Hợp cười cười, lại nói:
-Được rồi, ăn nhanh lên, ta muốn tan việc, buổi tối còn có hẹn nha.
-Hẹn hò?
Bách Hợp cười cười:
-Bí mật.
-Ách, được rồi.
Đào Bảo ăn như hổ đói, cơm nước xong xuôi, sau đó cùng Bách Hợp rời đi nhà ăn.
Vừa trở lại phòng tiếp khách, Đào Bảo liền thấy được một cái người ‘Quen thuộc’.
Diệp Băng Vũ!
Đào Bảo bạo mồ hôi.
-Nữ nhân này thật sự bề bộn nhiều việc sao? Bận rộn, mỗi ngày đều hướng sở Hôn Giới chạy là thể loại gì?
Thấy Đào Bảo và Bách Hợp cùng đi ra, Diệp Băng Vũ sắc mặt càng lạnh hơn.
-Đào Bảo, qua.
Diệp Băng Vũ lạnh lùng mở miệng nói.
-Không đúng, Diệp tiểu thư, ngươi cũng không phải lãnh đạo ta, ngươi muốn ta đi qua, ta liền đi qua a.-
Đào Bảo quyết đoán cự tuyệt.
Bảo Ca mặc dù là tầm thường, không sai.
Nhưng cha ta từ nhỏ đã giáo dục ta, tuyệt đối không khuất phục phục trước sắc đẹp!
-Ai.
Lúc này, Bách Hợp đột nhiên thở dài.
-Bách Hợp tỷ, làm sao vậy?
-Thật xin lỗi.
Bách Hợp đột nhiên nói.
-Ôi chao!
Bách Hợp lại nói:
-Kỳ thật, ta với vị nữ khách hàng này là bạn thời đại học, nhưng quan hệ cũng không phải là quá tốt. Thấy ngươi cùng với ta, rất không thoải mái a.
Đào Bảo ngược lại là có một số ngoài ý muốn:
-Ta nghe nói, vị Diệp Băng Vũ tiểu thư này chính là du học sinh Hoa kiều, đại học Massachusetts Institute Of Technology cao tài sinh. Hả?
Đào Bảo khóe miệng hóa đá:
-Bách Hợp tỷ, không lẽ ngươi cũng tốt nghiệp đại học Massachusetts Institute Of Technology a?
-Làm sao? Không giống sao?
-Không đúng, ta cũng cảm giác được khí chất Bách Hợp tỷ rất tốt. Thế nhưng, cao tài sinh Massachusetts Institute Of Technology tại sao phải làm đầu bếp?
Bách Hợp trầm mặc, không có trả lời.
Đào Bảo cũng không có hỏi tới.
Bách Hợp thu xếp lại tâm tình, cười cười:
-Ngươi đi ứng phó khách hàng của ngươi a, ta phải đi.
Nói xong, Bách Hợp trực tiếp đi ra cửa.
Thời điểm lướt qua Diệp Băng Vũ, Đào Bảo rõ ràng cảm giác được giữa hai người ‘Sát khí’ Long Tranh Hổ Đấu.
Hai người ai cũng không nói chuyện, cứ như vậy đi lướt qua.
Sau khi Bách Hợp rời đi, Diệp Băng Vũ đã đi tới, thản nhiên nói:
-Thái độ phục vụ của Sở Hôn Giới chính là cái loại này sao?
Đào Bảo thở dài.
-Diệp Tiểu Thư, ta cảm thấy khả năng cao là ngươi tìm lộn người. Ngươi hẳn là đi nghành tư vấn tình yêu và hôn nhân. Chúng ta có cố vấn chuyên nghiệp tình yêu, mỗi ngày 24 tiếng đồng hồ, thiếp thân phục vụ, theo gọi theo đến.
-Cũng chính là, tại sở Hôn Giới các ngươi, chỉ có nghành cố vấn tình yêu và hôn nhân mới có thể cung cấp 24 tiếng đồng hồ phục vụ, đúng không?
Diệp Băng Vũ thản nhiên nói.
-Không sai.
Đào Bảo giơ ngón tay cái lên:
-Cố vấn tình yêu của chúng ta siêu chuyên nghiệp! Bất kỳ vấn đề tình yêu và hôn nhân nào, đều có thể giúp ngươi giải quyết.
Diệp Băng Vũ gật gật đầu, sau đó gọi một cú điện thoại:
-Triệu tổng, đem Đào Bảo điều đến bộ nghành cố vấn tình yêu và hôn nhân.
-Được, Diệp tổng.
Trong điện thoại truyền đến thanh âm của một nam nhân.
Chính là Triệu Viễn, bộ phận quản lý nhân sự Bách Hợp Sở Hôn Giới.
Đào Bảo: . . .
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!