Nhân Lộ Thành Thần
Chương 19: Họa thủy đông dẫn
Lâm Vũ suốt thời gian qua một mực theo dõi nhất cử nhất động của Hàn gia, không để Lâm Vũ chờ lâu, một ngày sau đó Hàn gia liền hành động. Lâm Vũ nhìn trộm tên hạ dược được cử đi, sau đó không do dự rời Hàn gia.
Lâm Vũ không phải đến Hùng gia tố cáo, giúp Hùng gia bắt tặc mà hắn đến phủ thành chủ. Với thân thủ của hắn, Lâm Vũ dễ dàng nẻn vào nơi đây, vẫn như cũ dùng mãng huyết độc tán thả vào nguồn nước.
Trong đêm tối,một tiếng ngựa hí đau đớn vang lên phá vỡ yên tĩnh, quan binh rất nhanh chạy tới chuồng ngựa nhưng chỉ thấy một bóng đen vút đi trong màn đêm. “ Đuổi theo”
Quan binh rất nhanh phản ứng đuổi theo Lâm Vũ, động tĩnh vô cùng lớn khiến người dân đều thức dậy ra ngoài đường cái xem náo nhiệt.
Còn Lâm Vũ hắn đang chạy trốn, hắn không chạy về Hàn gia, có kẻ ngốc mới làm vậy, mà hắn chạy đến Hùng gia.
Không chút do dự khi quan binh đuổi tới nơi, Lâm Vũ liền lẻn vào Hùng gia, sau đó bỏ đi ngụy trang lẫn vào đám đông, biến thành một người bình thường. Không thể không nói không có linh căn cũng tốt vô cùng, hắn có thể dễ dàng qua mắt người đời. Mọi người đều cho rằng tên tặc đó là một tu sĩ vì hắn vận dụmg linh lực trong cơ thể để chạy trốn. Nhưng ai có thể ngờ được rằng thật ra hắn cùng người bình thường không có gì khác biệt, đều không có linh căn.
Không để Lâm Vũ đợi bao lâu, trên dưới Hùng gia đèn đuốc sáng trưng, khắp nơi đều ồn ào hô bắt tặc, bên ngoài Hùng gia quan binh đã bao vây tứ phía.
Hàn tiểu cẩu đang dùng hết tốc lực chạy khỏi Hùng gia, đằng sau hắn là một đám người đang đằng đằng sát khí đuổi theo hắn. Mọi việc đáng lẽ diễn ra vô cùng suôn sẻ, sau khi hạ độc thành công hắn liền lập tức rút lui, nhưng bỗng nhiên trên dưới Hùng gia đèn đuốc sáng trưng, khắp nơi đều ầm ầm hô bắt tặc. Thế là rất nhanh hắn bị phát hiện, không chút do dự hắn liền bỏ chạy thục mạng.
Khi vừa mới chạy ra khỏi Hùng gia, Hàn Tiểu Cẩu rất nhanh tuyệt vọng,phía trước hắn quan binh đã bao vây khắp nơi, phía sau hắn người Hùng gia đang đuổi tới.
“ Bên này”
Bỗng Hàn Tiểu Cẩu nghe được một âm thanh quen thuộc, quay đầu về bên trái đã thấy Hàn quản sự vẩy tay ra hiệu cho hắn chạy đến. Hàn Tiểu Cẩu trong lòng mừng rỡ, chỉ cần chạy về phía Hàn quản sự,hắn liền có hi vọng sống.
Dùng hết tốc lực mà cả đời hắn có được,Hàn Tiểu Cẩu mừng rỡ chạy đến chỗ Hàn quản sự, nhưng rất nhanh Hàn Tiểu Cẩu thấy mặt mũi hiền lành đang mỉn cười Hàn Quản sự bỗng trở lên dữ tợn.
“ cẩu tặc to gan chịu chết đi”
Hàn Tiểu Cẩu còn không kịp hiểu chuyện gì xảy ra, Hàn quản sự đã một kiếm chém bay đầu hắn.
Lâm Vũ nhìn tất cả sự việc diễn ra trong tầm mắt, sau khi mọi việc đã kết thúc Lâm Vũ không do dự liền lặng lẽ rời đi.
Ngày thứ hai, cả Ô Quy thành liền náo nhiệt hẳn lên, mọi người dân trong thành đều truyền tai nhau vụ việc xảy ra hôm qua, ai cũng nói chiêu họa thủy đông dẫn Hàn gia dùng thật độc ác, không chỉ đầu độc ngựa Hùng gia, vậy mà còn đầu độc cả ngựa phủ thành chủ sau đó giá họa cho Hùng gia. Hàn gia, gia chủ Hàn Bá quả là kẻ độc ác,tâm ngoan thủ lạt làm việc không từ thủ đoạn. Thậm chí ngay cả mọi người trên dưới Hàn gia cũng đều khen gia chủ anh minh thần võ, trí dũng song toàn, Hàn gia trên dưới ai lấy đều phấn khởi hừng hực khí thế.
Lâm Vũ đã sớm tính trước những việc này, bây giờ Lâm Vũ đang ngồi phơi nắng trong tay cầm chiếc quạt lông gà phe phẩy vô cùng thoải mái, bên dưới hắn,Hắc Cẩu chính là đang say sưa gặm xương gà ngon lành.
Mục đích của Lâm Vũ xem như đã đạt được, hắn chính là muốn nhóm lên đốm lửa nhỏ gây xích mích giữa ba thế lớn nhất Ô Quy thành. Tuy đây chỉ là một đốm lửa nhỏ không đáng kể nhưng đừng quên rằng một ngọn lửa lớn luôn bắt đầu từ những đốm lửa nhỏ. Sự việc hôm qua hắn đã tính toán rất kỹ càng,cho dù Hàn Tiểu Cẩu có hạ độc thành công hay không thành công, dù có bị giết hay bị bắt sống kết quả đều không thay đổi. Cái hắn cần chỉ là Hàn Tiểu Cẩu bước vào Hùng gia mà thôi. Kế hoạch sẽ không bao giờ đi kịp thực tại nhưng Lâm Vũ biết cách để dù thực tại có diễn biến ra sao, cục diện đều không thay đổi. Nhưng Lâm Vũ biết kế hoạch của hắn không thể lừa được gia chủ của hai nhà Hàn gia,Hùng gia và kể cả thành chủ cũng vậy. Bọn hắn chắc chắn sẽ biết việc này không bình thường, biết việc này là do có người cố ý gây nên hãm hại bọn hắn,nên nhớ rằng một người sống tám mươi tuổi đều thành tinh, vậy trong cái thế giới này những người sống hàng nghìn tuổi sẽ như thế nào, chưa nói đến trí tuệ của những lão quái vật sống hàng vạn năm, nói dùng trí tuệ hai đời để lừa những lão quái vật đó đều là nói nhảm, ngươi sống coi như hai đời tối đa được hơn hai trăm tuổi, ngươi đòi có thể thông minh hơn những lão quái vật đã sống hàng vạn năm sao, nói nhảm. Nhưng Lâm Vũ không hề lo lắng cho dù bọn hắn có phát hiện ra kế hoạch của hắn, cục diện vẫn không có gì thay đổi, vẫn phải đi theo những gì hắn tính toán. Tại vì sao, trên đời này luôn có những thứ không bao giờ thay đổi. Miệng lưỡi thế gian chính là một trong số đó. Cả Ô Quy thành đều cho rằng là Hàn gia làm, mọi người trong Hàn gia đều nói gia chủ anh minh thần võ. Trên dưới Hùng gia đều mắng chửi Hàn gia hèn hạ vô sỉ, quan phủ dù không nói lời nào nhưng im lặng là ngầm đồng ý. Cho dù ngươi có sống tỉ năm, ngươi có thể thay đổi miệng lưỡi thế gian sao, chuyện đó là không thể. Chính vì vậy mới nói miệng lưỡi thế gian vô cùng đáng sợ có thể nói trắng thành đen, nói sai thành đúng không ai có thể thay đổi được.
Đúng như Lâm Vũ dữ liệu, gia chủ Hàn gia Hàn Bá. Gia chủ Hùng gia, Hùng Đại Lực và cả thành chủ Mộc Bất Quy đều đang bí mật tụ họp thảo luận với nhau.
Hàn Bá là người lên tiếng trước “ chắc các vị ngồi ở đây đều biết việc này không bình thường, việc này chắc chắn có kẻ ở phía sau gây lên”
Mộc Bất Quy cũng lên tiếng “ Đúng vậy,việc này đúng như Hàn gia chủ nói có kẻ ở phía sau gây lên tất cả”
Hùng Đại Lực cả người như một con gấu, lớn tiếng mắng “ nói nhảm,ai chẳng biết là có kẻ phía sau gây lên nhưng bây giờ điều quan trọng phải làm thế nào”
Không khí trầm mặc, một lúc sau Mộc Ô Quy mở miệng nói “ xung đột xảy ra là điều không thể tránh khỏi, cho nên điều chúng ta cần làm bây giờ là hạn chế xung đột lớn nhất có thể,sau đó là ôm cây đợi thỏ”
Hàn Bá cũng đồng ý nói “ Mộc thành chủ nói không sai, ta nghĩ kẻ gây nên chuyện này chắc chắn sẽ còn ra tay lần nữa, chuyện của chúng ta cần làm chính là ôm cây đợi thỏ, chỉ cần hắn lộ ra ánh sáng, chúng ta liền hợp lực ra tay tiêu diệt hắn. Tới lúc đó ta hi vọng các vị không hành động thiếu suy nghĩ.” Vừa nói vừa nhìn về phía gia chủ Hùng gia.
Hùng Đại Lực không ngốc,đây là gia chủ Hàn Gia đang cảnh cáo hắn “ Ngươi yên tâm, ta không muốn bị kẻ khác lợi dụng,hơn nữa Hàn gia ngươi có quan phủ chống lưng, ở Ô Quy thành vững như tường đồng vách sắt, không một ai ở Ô Quy thành này có khả năng lật đổ Hàn gia của ngươi được”.
Hàn Bá thoải mái cười lớn, Hùng Đại Lực nói không sai, ở Ô Quy thành Hàn gia chính là bá chủ, là chúa tể, không ai có thể lật đổ hắn được, đây là điều hắn vô cùng tự tin.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!