Nhân Lộ Thành Thần - Chương 2: Kế hoạch
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
214


Nhân Lộ Thành Thần


Chương 2: Kế hoạch


Đã ba tháng trôi qua kể từ lúc hắn đến nam cảnh.

Hiện tại Lâm Vũ đang bị nô dịch ở mỏ Hắc Thạch, công việc của hắn là đào quáng,đào quáng và đào quáng, đào quáng cho đến chết.

Mỏ Hắc Thạch nằm ở phía bắc thành Tiêu Lâm khoảng cách hơn 30 dặm,ở đây sản xuất các loại khoáng thạch bình thường cho quân dụng như tinh sắt, địa đồng, hàn thiết. Thi thoảng cũng sẽ có một số khoáng thạch hiếm nhưng điều Lâm Vũ quan tâm lúc này là mạng sống của hắn.

Ba tháng qua cuộc sống của hắn vô cùng thê thảm, mỗi ngày hắn phải dậy sớm hơn gà ngủ muộn hơn chó, lương thực hắn ăn thì không phải dùng cho người, thậm chí cả chó cũng không bằng, không chỉ vậy mỗi ngày hắn phải chịu vô số trận đánh đập rã man.

Còn vì sao, chỉ cần nghĩ sẽ rõ. Hắn chỉ có thể sống ít nhất ba tháng nhiều nhất một năm, nếu không làm gì hắn sẽ chết. Từ lúc tới đây Lâm Vũ đã biết kẻ hãm hại mình sẽ không bỏ qua cho hắn.

Đã là vua một nước không có kẻ ngu mà vua một nước ở đại vận thế giới thì càng như vậy. Hoàng Minh Tín cũng là vua của Hoàng Minh Đại Triều sẽ không lập tức giết hắn mà sẽ từng bước trừ khử những thân tín, bè đảng của phủ tể tướng, thừa cơ hội củng cố quyền uy, ổn định lòng dân tạo uy thế với bá quan văn võ.

Theo Lâm Vũ tính toán nhanh nhất ba tháng,chậm nhất một năm khi Hoàng Minh Tín làm xong những việc này tức tử kỳ của hắn sẽ đến. Vì lẽ đó, Lâm Vũ quyết không ngồi yên chờ chết.

Tuy bây giờ, Lâm Vũ là phế nhân nhưng không có nghĩa Hắn không thể tu luyện. Linh căn của hắn bị hủy không thể tu luyện linh khí nhưng hắn có thể tu luyện nhục thân. Chỉ là độ khó muốn gấp trăm lần mà thôi.

Ba tháng qua,hắn ngày đêm luyện tập dưỡng thể quyết. Đây là môn công pháp luyện thể phổ biến toàn bộ đại vận thế giới không ai không biết.

Tại vì sao? Đơn giản bởi vì đây là một môn luyện thể mà đến người bình thường cũng có thể tu luyện.

Theo nguyên lý tu luyện bình thường,thì linh khí sẽ được dung nạp vào cơ thể tồn chữ tại linh căn hình thành linh lực,linh căn càng tốt thì linh lực càng tinh thuần, dung lượng càng nhiều uy lực càng mạnh.

Còn người bình thường không có linh căn,đưa linh khí vào cơ thể không có chỗ chứa thì linh khí sẽ thoát ra một cách vô ích.

Nhưng với môn dưỡng thể quyết này nguyên lí hoạt động của nó vô cùng đơn giản. Đó là liên tục đưa linh khí vào cơ thể kết hợp với việc luyện tập chính xác hơn là tự gây thương tích cho bản thân.

Nếu cơ thể bình thường khỏe mạnh thì thì linh khí sẽ thoát đi một cách vô ích, nhưng nếu bản thân bị thương lại là chuyện khác.Linh khí khi đi qua các nơi bị thương, một phần linh khí sẽ giữ lại giúp vết thương chóng lành, tái tạo nhục thân làm cho cơ thể trở lên cứng rắn, mạnh khỏe hơn trước. Tuy vậy tiến bộ là vô cùng nhỏ bé, đòi hỏi thương tích càng ngày càng nghiêm trọng không cẩn thận sẽ mất mạng. Vì thế môn công pháp này tuy nổi tiếng nhưng không ai luyện nó.

Nhưng Lâm Vũ hắn không phải người bình thường, là một tên xuyên việt giả kết hợp với kiến thức y học kiếp trước hắn đả cải biến môn công pháp này.

Tuy linh căn hắn mất nhưng ngộ tính vẫn còn đó. Không hiểu do hắn xuyên việt hay linh hồn hắn mạnh mẽ mà ngộ tính của hắn vô cùng tốt,không phải thổi khi nói hắn là đệ nhất thiên tài của Hoàng Minh Đại Triều.

Dựa vào kiến thức y học kiếp trước, hắn không chỉ đưa linh khí qua cơ bắp thớ thịt mà Lâm Vũ còn đưa linh khí qua một trăm linh tám đầu kinh mạch, lục phủ ngũ tạng, xương cốt làn da thậm chí mọi giác quan đều được hắn cường hóa.

Tuy bây giờ hắn trông gầy gòm da bọc xương, cả người lúc nào cũng như sắp chết.Kỳ thật bây giờ chỉ với nhục thân hắn đã có thể đánh ngang tay với luyện khí trung kỳ. Nếu luyện khí hậu kỳ hắn cũng có tự tin chạy trốn. Còn về làm sao làm bản thân bị thương hắn còn phải cảm ơn những tên binh lính nơi đây. Đặc biệt là trưởng quản Phàm Côn mỗi ngày đánh hắn thừa sống thiếu chết.

Ba ngày đã qua đi,kế hoạch chạy chốn của Lâm Vũ đã hoàn tất, cũng không có gì phức tạp.

Lâm Vũ dùng các loại độc mà hắn kiếm được cộng thêm máu yêu thú.Đôi khi trong quặng mỏ sẽ có một số yêu thú xuất hiện việc hắn có máu yêu thú cũng là điều bình thường.

Lâm Vũ không ngu ngốc sẽ tin loại độc hắn làm ra có thể đầu độc được những tên giám sát và trưởng quản nơi đây. Làm bọn hắn trúng độc còn khó, huống chi độc chết đó hoàn toàn là mơ tưởng hão huyền.

Đối với tu sĩ mà nói máu yêu thú vào cơ thể không là gì,nhưng với người bình thường lại là chuyện khác. Từ một số loại độc hắn tìm thấy kết hợp với máu yêu thú khi người bình thường ăn vào chắc chắn sẽ hóa điên tấn công,tự sát hay gầm rú điên loạn là điều không thể tránh khỏi.

Nhân cơ hội đó Lâm Vũ sẽ chạy trốn.

Cái gì làm vậy là độc ác, là không bằng cầm thú. Hắn Lâm Vũ mạng mình còn sắp mất thì hắn còn quan tâm điều gì nữa.

Với thân thủ của hắn. Lâm Vũ dễ dàng xâm nhập vào nguồn nước các nô dịch dùng để hạ độc, hắn không lo lắng có người phát hiện, vì sao ư?

Ở đây chỉ toàn nô dịch,tội phạm,kẻ ác ai thèm quan tâm bọn hắn sống chết. Kể cả có phát hiện nguồn nước bất thường thì ai quan tâm, đã làm nô dịch ở đây, chỉ có đường chết ai còn quan tâm đến chuyện khác nữa.

Hả tại sao hắn có thực lực lại không tự mình chạy trốn “ haha…Lâm Vũ hắn nhục thân mới so được với luyện khí trung kỳ mà giám sát ở đây đều là luyện khí hậu kỳ, trưởng quản Phàm Côn càng là luyện khí đại viên mãn, hắn có thể chạy sao”

Cái gì? vì cái gì không tu luyện thật tốt vượt qua hết thảy quyét ngang nơi đây đường đường chính chính đi ra “ Lâm Vũ hắn không điên,đây cũng không phải tiểu thuyết vô địch văn, não tàn.Lâm Vũ hắn đã suy nghĩ kỹ càng, thời gian của hắn ít nhất chỉ có ba tháng an toàn,sau ba tháng ai biết hắn sẽ chết lúc nào. Hôm nay,ngày mai hắn không dám cược. Mà ba tháng đã trôi qua được ba ngày, hắn không thể đặt cược mạng nhỏ của mình,hắn chờ đợi ba tháng chẳng qua là để củng cố thực lực bản thân.Hắn phải hành động”

Điều bây giờ hắn cần làm là đợi đến trưa, khi đó toàn bộ nô dịch ở đây đều phát điên do độc hắn làm ra. Nhân cơ hội đó hắn sẽ chạy trốn.

Đang lúc Lâm Vũ suy nghĩ miên man thì một âm thanh hắn đã quên từ lâu xuất hiện bên tai hắn:

“ Đinh chúc mừng kí chủ suy nghĩ chu toàn,vượt qua nghịch cảnh.Hệ thống khen thưởng kí chủ duệ kim thạch một viên”

Lâm Vũ sững sờ, nói thật sau nhiều chuyện xảy ra, Lâm Vũ đã quên mất mình còn có cái cẩu hệ thống. Đây đều là cẩu hệ thống ban tặng cho hắn.

Lâm Vũ hắn phẫn nộ,điên cuồng nhưng rất nhanh hắn dùng lý trí để đè ép cảm xúc điên cuồng bên trong lại.

Nhìn một viên khoáng thạch phát ra ánh sáng vàng nhạt, thi thoảng lấp lánh ánh sáng, xung quanh linh khí lượn lờ, Lâm Vũ rất nhanh xác định đây là duệ kim thạch.

Duệ kim thạch đối với người có kim linh căn cũng được xem là chí bảo, giúp họ luyện ra được một loại duệ kim chi khí sắc bén vô cùng. Nếu dùng duệ kim thạch làm tài liệu có thể luyện chế ra thượng phẩm pháp bảo.

Pháp bảo được chia thành hạ phẩm pháp bảo, trung phẩm pháp bảo, thượng phẩm pháp bảo, linh phẩm pháp bảo, thần vật,thánh vật.

Duệ kim thạch có thể luyện chế thượng phẩm pháp bảo giá trị có thể nói vô cùng to lớn.

Cầm trong tay viên duệ kim thạch Lâm Vũ rất nhanh ổn định cảm xúc lâm vào khổ tư “ cẩu hệ thống sẽ không thể nào hảo tâm tặng đồ tốt cho hắn được, nhưng vì sao?”

Lâm Vũ sau một lúc suy nghĩ bỗng nhiên mồ hôi lạnh chảy thấm đẫm lưng hắn, Lâm Vũ rất nhanh điên cuồng nghĩ đến

“ Mỏ khoáng thạch bên trong đáng sợ nhất là gì,đương nhiên là yêu thú.Trong số các yêu thú đó nổi tiếng nhất không thể không kể đến thiết đầu xà, bản thân cường hãn vô cùng, lại thêm lọc độc rất khó đối phó.”

Nếu muốn đánh giết thiết đầu xà,bình thường phải dùng đến một đội ngũ sáu người luyện khí kỳ đại viên mãn mới được.

Mà món ăn ưa thích của thiết đầu xà là khoáng thạch hiếm,chúng còn đặc biệt mẫn cảm với khoáng thạch.

Nếu đúng như Lâm Vũ suy đoán,viên duệ kim thạch trong tay hắn chẳng khác nào ánh trăng sáng trong đêm tối.

Hắn chắc chắn sẽ chết, hắn không thể chạy khỏi thiết đầu xà, tốc độ của nó quá nhanh so với hắn.

Lâm Vũ hắn muốn vứt bỏ duệ kim thạch nhưng rất nhanh hắn tuyệt vọng

“ Đinh,đây là hệ thống tặng phẩm nếu kí chủ vứt bỏ phải chịu trừng phạt liệt dương vĩnh cửu, không cách nào chữa khỏi.”

Lâm Vũ nhịn không được mắng tục “cẩu hệ thống,ngươi còn cho người khác sống không hả….”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN