Nhân Thú Loạn
Chương 20 - Chương 20
Khi Cassius mang thân thể ướt đẫm trở lại sơn động của mình, lại phát hiện Trovey đã biến mất. Quét mắt nhìn quanh, Cassius tức giận gầm lên, thanh âm vang vọng toàn bộ sơn cốc.
Chết tiệt, ta lo lắng cho an nguy của cậu ta, vậy mà không ngờ cậu ta lại chạy trốn!
Đang muốn xoay người đuổi theo ‘người vợ bỏ trốn’, lại nghe thấy trong góc sơn động phát ra một thanh âm rất nhỏ.
“Cas… Cassius?” Một tiếng nói lí nhí truyền tới từ sau bãi cỏ nơi góc tối, chất giọng run rẩy mà khàn khàn cực kỳ khó nghe, nhưng Cassius lại cảm thấy nó giống như thiên âm vậy.
“Trovey?” Nhẹ nhàng đi tới chỗ cái bóng cuộn tròn nhỏ bé vừa cất tiếng kia, Cassius nhẹ giọng gọi.
“Hu hu hu…” Bé con không nói gì, chỉ thấp giọng nức nở.
Nhìn thấy cậu vẫn còn đây, Cassius không hiểu sao lại cảm thấy an tâm. Giũ giũ bọt nước trên người, Cassius rất nhanh đã gột sạch bộ lông. Lớp da ướt sũng chẳng mấy chốc đã trở nên khô ráo ấm áp, Cassius chậm rãi đến gần Trovey, nằm xuống bên cạnh cậu.
“Đừng sợ, có ta ở đây rồi…” Tưởng Trovey chỉ đơn thuần là sợ mưa to, Cassius dịu dàng nằm sát bên cậu, một lần lại một lần khẽ liếm cái gáy tinh tế nhẵn mịn của Trovey không biết chán, tựa như trước kia mẹ hắn từng làm với hắn vậy. Cassius không hề cảm thấy việc an ủi âu yếm người vợ nhỏ này có cái gì không đúng, hắn cứ tự nhiên như vậy muốn sủng nịch bé con đang cuộn mình trong góc kia, tuy rằng loại cảm giác này hắn chưa từng được thể nghiệm trên bất cứ con cái nào khác.
Tiếp xúc gần gũi với Trovey, Cassius dần dần phát hiện người vợ nhỏ của mình cũng không phải bởi vì sợ hãi mà run rẩy. Da tay của cậu lạnh buốt, sắc mặt trắng bệch, toàn thân không ngừng run run, tiếng rên rỉ nhỏ bé đầy thống khổ đứt quãng lách ra khỏi bờ môi đang mím chặt, sau đó bị mưa to cùng tiếng sấm hoàn toàn lấn át.
“Trovey, em làm sao vậy?” Cassius có chút nôn nóng vờn quanh người Trovey, càng không ngừng dùng cái mũi khẽ cọ lên thân thể cậu: “Em… thấy khó chịu sao?”
Trovey thần trí mơ hồ nhìn Cassius càng ngày càng sốt ruột, chỉ là miệng cứ run rẩy không nói nổi thành lời. Hồi mới 7 tuổi, Trovey từng vì muốn thi gan với mấy đứa nhỏ cùng thôn, một mình trèo lên vách núi phía sau làng, lại không cẩn thận trượt chân ngã xuống, khiến xương cốt toàn thân vỡ nát hơn phân nửa, cũng là khi đó được Hắc Kim đi ngang qua cứu lên. Trải qua nhiều cách cứu trị, vết thương mặc dù đã khỏi, nhưng vẫn để lại di chứng, chỉ cần gặp ngày mưa, toàn thân sẽ đau nhức tựa như bị ngàn vạn con kiến gặm cắn vậy.
Lúc ở nhà, mẹ Trovey luôn dùng rượu thuốc bôi lên khắp người cậu, giúp cậu lưu thông máu. Cùng sử dụng áo lông thật dày bọc lấy toàn thân cậu, không chừa một chút khe hở. Sau lại theo Hắc Kim vào sống trong rừng, mỗi khi trời muốn đổ mưa, Hắc Kim đều tìm về những khóm cây bông thật dày trải ra trong sơn động, sau đó rúc vào người Trovey giúp cậu duy trì hơi ấm, nhưng Cassius lại hoàn toàn không biết đến thương tật này của vợ, nên chỉ có thể đứng một bên lo lắng suông.
Thống khổ như đang bị bầy kiến róc xương, Trovey cơ hồ đã hỏng mất… Cố gắng nhích tới gần thân thể Cassius tìm kiếm hơi ấm, nhưng khí ẩm còn vương lại trên da lông khiến thân thể cậu càng thêm khó chịu.
“Trovey… Em làm sao vậy? Em thấy khó chịu ở chỗ nào?? Mau nói với ta a…” Cassius vội vàng kề sát vào thân thể cậu, lại bị Trovey lấy tay đẩy ra.
“Không… Thật là khó chịu…” Thanh âm lẩm bẩm run rẩy của Trovey bị tiếng sấm đột nhiên vang lên hoàn toàn bao phủ, đã không còn ý thức về xung quanh, chỉ cảm nhận được Cassius vừa bị cự tuyệt bắt đầu bực tức. Khắc chế cơn giận của mình, bỏ mặc Trovey tại đó, xoay người đi vào phía sâu trong sơn động, tìm chỗ nằm thoải mái trên bãi cỏ, Cassius tuy rằng mất hứng vì bị chính vợ mình từ chối, nhưng đồng thời hắn cũng biết rõ, thân thể mảnh khảnh kia, căn bản không thể chịu nổi cơn phát tiết tức giận của mình.
Đã không còn cảm giác ẩm ướt, nhưng đồng thời cũng mất đi hơi ấm… Trovey thống khổ cuộn mình ở trong góc, cậu vẫn kiên trì không cùng Cassius ngủ trên một bãi cỏ, tuy rằng bãi cỏ kia trông có mềm mại ấm áp thế nào đi chăng nữa. Trái tim cậu vẫn luôn hướng về Hắc Kim, chỉ là thân thể lại bị con đực khác chiếm lấy, mâu thuẫn cùng thống khổ khiến cậu không biết làm gì để chứng minh rõ sự lựa chọn của mình.
Tuy rằng chỉ có mấy tuần ở chung, nhưng Cassius đã vô cùng hiểu biết tính cách quật cường của Trovey rồi, biết cậu cho dù có lạnh đến đâu cũng sẽ không lại đây ngủ cùng hắn, nếu là như thường ngày, Cassius cũng sẽ chiều theo cậu, chỉ là trận mưa to đầu thu này làm nhiệt độ thời tiết hạ thấp rất nhiều, vốn định ở lại sơn động khác không về, đem bãi cỏ tặng cho Trovey ngủ. Thế nhưng vẫn nhịn không được lo lắng mà trở lại xem xem…
Những hạt mưa rơi bên ngoài đã dần ngớt bớt, tiếng rên rỉ nho nhỏ xuyên qua màn khí ướt lạnh, đánh vào thần kinh mẫn cảm của Cassius đang nằm chợp mắt ở một bên, thở dài, Cassius quyết định vứt bỏ tư thái kiêu hãnh của bậc vương giả, đem Trovey tha tới ‘giường’ mình.
Vất vả một hồi, lúc đưa được thân thể xụi lơ của Trovey đặt lên bãi cỏ, Cassius mới phát hiện cậu đã rơi vào trạng thái bán hôn mê, thần trí có chút không tỉnh táo.
Dán lên gương mặt nhỏ nhắn của Trovey, Cassius lo âu tỉ mỉ quan sát đến từng phản ứng của cậu, đối với sự cự tuyệt vừa rồi, Cassius vẫn là cảm thấy rất mất mặt, cẩn thận khống chế thân thể cho tốt, không để mình tới quá gần.
Lâm vào trạng thái mơ hồ, Trovey chỉ cảm thấy một luồng hơi ấm dễ chịu đang tồn tại ngay nơi mà xúc giác của mình có thể chạm tới… Là Hắc Kim sao? Không thể ức chế vội đưa tay tìm kiếm ấm áp cùng âu yếm, tiếng rên rỉ truyền ra từ cửa miệng trở nên mềm mại đáng yêu vô cùng.
“Lại đây ôm ta… Ta lạnh quá, khó chịu quá…”
Lần đầu tiên chứng kiến Trovey hiển lộ ra mị thái mê người đến thế, Cassius kinh ngạc vì nhân nhi dưới thân còn có bộ dáng chủ động quyến rũ như vậy, nhất thời thất thần.
“Nhanh lên a…” Bị cơn đau nhức thấu xương quấy nhiễu, Trovey vội vàng khát cầu một cái ôm ấm áp, không kiên nhẫn vươn tay, kéo đầu ‘Hắc Kim’ xuống, nhẹ nhàng hôn hôn lên mi tâm của hắn, Trovey khoan khoái thở dài một hơi, hiển nhiên vô cùng thỏa mãn đối với chiếc ‘lò sưởi’ trong ngực.
Được Trovey ôm vào lòng, Cassius quyết định không cô phụ ‘ý tốt’ của người vợ mới cưới, nhanh chóng chồm lên người cậu, dùng bụng ra sức cọ vào hạ thể Trovey.
Mặc dù có bộ da lông ấm áp bao trùm, nhưng Trovey vẫn bị cơn đau đớn thấm vào xương cốt tra tấn, một chút cũng không phát giác ra điều gì khác thường, chỉ biết thuận theo sự tiến công của đối phương, chậm rãi mở ra đôi chân dài nhỏ, trần truồng nằm ngửa dưới thân con hùng thú đang bừng bừng tính dục mà không hề tự biết.
“A! ! ! ! ! ! ! ! ! !” Một tiếng kêu thảm thiết thê lương truyền ra từ sâu trong yết hầu Trovey, hạ thân bị vật cực đại khó mà dung nạp đâm vào, Trovey đau đến mãnh liệt run rẩy một trận, nhưng khi nhức buốt qua đi, Trovey lại phát hiện cảm giác chua xót khắp toàn thân đã bị cơn đau phía dưới che lấp, tựa như người lúc đang cực độ khó chịu sẽ tự gõ vào đầu, dùng dao tự cứa vào tay vậy, Trovey lập tức trở nên khát vọng loại đau đớn này, trông mong nó có thể hóa giải nỗi thống khổ không cách nào hình dung trên thể xác.
Hai chân cuồng loạn quắp lấy vòng eo cường tráng đang đè phủ lên người mình, ngón tay bấu thật sâu vào lớp lông dày của Cassius: “Dùng sức… Làm đau ta! Ta muốn đau hơn nữa!”
Có được sự cho phép, Cassius phóng túng cho cực đại của mình đấu đá lung tung trong cơ thể Trovey, mà Trovey cũng phối hợp nâng lên cái mông non mềm, thuận tiện cho dã thú trên người dễ dàng trừu sáp.
Cassius phát cuồng mà co rút thân thể, cái mông cùng chân sau run lên vì hưng phấn, mang theo dương cụ tiêm nhọn do còn chưa trướng đại đến cực hạn, vẫn miễn cưỡng có thể tiến vào thân thể chật hẹp của Trovey, chỉ là theo cường độ ra vào ngày càng tăng, hùng vật căng đầy hưng phấn của Cassius bắt đầu phồng lên trong cơ thể cậu, chậm rãi chiếm cứ hết không gian có thể trong hoa khang bé nhỏ.
“Tốt!… Rất… đau…” Trovey ngửa đầu khàn gọi: “Chính là như vậy… Làm đau ta… A ư ư… Kim!”
“!” Đắm chìm trong khoái cảm tràn đầy, Cassius bị tiếng tê hảm của Trovey làm bừng tỉnh, cơn tức bốc lên, gầm thét cắn xuống bả vai cậu: “Nhìn xem ta là ai! Ta là Cassius… Trượng phu của em! Ta không cho phép em lúc đang cùng ta giao phối còn nghĩ đến những con đực khác!”
Sự công kích đột ngột khiến Trovey hé mở cặp mắt sương mù, chờ khi thấy rõ con hắc báo đang xâm phạm mình trước mắt không phải Hắc Kim mà là Cassius, Trovey mới bừng tỉnh từ trong mông muội. Nhớ tới mới vừa rồi còn vô sỉ cầu hoan dưới thân Cassius, Trovey cảm thấy xấu hổ đến mức muốn giết chết chính mình! Kêu khóc muốn thoát khỏi vòng tay của Cassius, lại chỉ phí công mà càng tác động đến nơi hạ thể đau đớn.
Dục vọng phấn chấn giương cao không chút nào chịu buông tha cho thân thể mềm mại của Trovey, vẫn như cũ không ngừng căng lớn, mạnh xoay một trăm tám mươi độ, Cassius thô lỗ đem thân mình Trovey chỉnh thành kiểu thú giao, hai chân trước không hề lưu tình đè lại thân thể đang muốn đào thoát, Cassius bắt đầu chậm rãi chuyển động vật thẳng cứng của mình. So với Hắc Kim mà nói, Cassius đương nhiên là tình trường cao thủ, nó biết rõ như thế nào làm cho con cái chìm vào khoái cảm không thể tự thoát, hắn nhất định phải dùng phương thức của hắn che phủ toàn bộ dấu vết của Hắc Kim trên thân thể Trovey!
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!