Nhân Tình Của Chồng Là Người Yêu Cũ - Chương 4
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
315


Nhân Tình Của Chồng Là Người Yêu Cũ


Chương 4


Các chị biết không? Em thực sự Gần như bị trầm cảm trong thời gian đó, có ai hiểu được cái cảm giác mà lúc nào cũng lo lắng người đàn ông của mình có tình cảm với người phụ nữ khác. Người đàn ông mà mình hết mực yêu thương hết mực trân trọng lại bắt đầu muốn trân trọng người phụ nữ khác mà không phải là mình…

Cái cảm giác ấy nó đau đớn đến mức khiến con người ta cảm tưởng như không thể nào có thể vượt qua được, ấy vậy mà em người phụ nữ bầu hơn 4 tháng phải vượt qua nó, Vì em không muốn con mình mất bố….

Em ngốc lắm phải không? nhưng mà các chị à, em tuyệt đối sẽ không để cho con nyc đó nó được hả dạ đâu. Nhất định em sẽ tìm hiểu xem chúng nó liên lạc với nhau bằng cách nào.

Hôm ấy em đang theo dõi bằng ứng dụng jenny kia thì đột nhiên mất tín hiệu. Mấy ngày hôm trước em theo dõi có vài tiếng thôi, nhưng hôm nay em quyết tâm mở theo dõi cả ngày, thì đột nhiên mất tín hiệu như thế. Lẽ nào lão ta nghi ngờ nên đã tắt mạng để em khỏi phải theo dõi…

Thôi được rồi, cách này không được thì dùng cách khác, ứng dụng không thể theo dõi thì sẽ tìm người theo dõi.

Trừ khi không làm thôi, chứ một khi đã làm thì có trời mới giấu được cho chúng mày nhé..

Em đã định đi tìm thám tử để điều tra rồi thì hôm đấy đang định đi ra ngoài thì nhà có một vị khách. Khách nhìn thấy chủ nhà còn đéo thèm chào mà ngang nhiên bước thẳng vào trong.

Chân cũng dài đấy, mặt cũng xinh đấy. da trắng, tướng thi lả lướt mỗi tội không có não.

– này cô, cô bị câm à???

Cô ta nhìn em hất hàm kênh kiệu xong mỉa mai.

– tôi cứ tưởng anh Nam lấy người như thế nào. Thấy cô cũng thường thôi.

Ôi đm con cờ hó này, em đã bắt đầu nhận ra nó là ai rồi đấy. Nhưng em vẫn hỏi.

– Cô là ai, đến nhà người khác thì ít nhất cũng phải có một chút ít khắc Lịch sự chứ. Cô đi ra ngoài mà để quên não ở nhà à, hay vốn dĩ cô bị mắc bệnh bẩm sinh không có não.

Nghe em Nói như thế thì cô ta tức giận lắm, Cô ta tháo cái kính mát trên mặt xuống rồi lườm em.

– Cô có biết tôi là ai không???

– Cô là ai Tôi không cần biết. Điều tôi muốn biết bây giờ là cô đến đây làm gì??

– tôi chỉ là bạn của anh Nam, tôi đến đây để thăm anh ấy thôi…

– Còn tôi chính là vợ của anh ấy. Và nơi mà cô đang đứng chính là nhà của tôi. Cô ít nhất thì cũng phải nên hiểu phép tắc lịch sự khi bước chân vào nhà người khác chứ…

Thoáng qua một chút nào nhiên rồi cô ta lại nói với em.

– xin lỗi, tôi đã quá bất cẩn rồi. Mong cô thông cảm..

– cô có thể nói cho tôi biết anh Nam đi đến khi nào thì sẽ về không???

– chồng tôi đi làm đến tối mới về…

– À thì ra là vậy vậy thì tôi xin phép về trước, rảnh tôi sẽ quay lại…

Mày đi hay ở thì liên quan gì đến bà, chẳng qua là bà chưa có bằng chứng tôi chứ nếu bà mà có bằng chứng thì bà không Túm tóc mày dộng xuống đất bà không làm người.

Cũng may là nó thái độ ngay từ lần đầu tiên gặp mặt để em đỡ phải diễn kịch cùng nó chứ nếu mà nó tỏ ra ngoan hiền rồi cứ chị chị em em suốt ngày tới đây thì chắc có lẽ em xé xác nó ra mất…

Rồi em cũng đóng cửa đi luôn, em muốn tìm thám tử để theo dõi xem nó là ai, công việc như thế nào để còn biết đường mà liệu tính…

Lấy chồng rồi lại còn mất công phải lo giữ chồng nữa chứ, lơi ra là lũ hồ ly này nó trộm ngay…

Em Qua lời giới thiệu của con bạn thì tìm đến công ty thám tử của anh này. Anh ấy là thám tử thứ tư thôi chứ cũng không phải công ty nổi tiếng gì nhưng nghe nói là làm việc rất có trách nhiệm.

Em vừa bước chân vào trong thì thứ mà đầu tiên em nhìn thấy đó chính là nụ cười hết sức thân thiện của anh ta. Thám tử mà đẹp trai kinh khủng ấy, Nhìn giống kiểu nam thần trong ngôn tình…

– chào cô…

Giọng nói cũng khá là dễ nghe, con người như này thì người ta có thể dễ dàng truyền đạt được câu chuyện mà người ta muốn nói một cách thấu tình Đạt lý nhất…

– chào anh, tôi đến đây có chuyện muốn nhờ anh.

– thì cô cứ vào trong đi, chúng ta vừa uống nước vừa nói chuyện…

Em vừa ngồi bảo ghế thì bắt đầu câu chuyện ngay. Em lấy điện thoại ra đưa ảnh của con hồ ly kia cho anh ta rồi nói.

– Tôi muốn anh điều tra giúp tôi tất cả mọi thông tin cá nhân của cô ta, cô ta đi với ai làm gì anh cũng phải chụp ảnh lại gửi cho tôi..

– được…

Anh ta lấy cái điện thoại của em rồi mang đến máy in ảnh của anh ta, làm khá chuyên nghiệp.

Sau khi in xong bức ảnh thì anh ta đặt bức ảnh vào trong túi áo rồi trả lại chiếc điện thoại cho em.

– anh không hỏi là tôi điều tra cô ấy làm gì à???

Anh ta vừa cười vừa nói.

– tôi chỉ cần biết là sau khi làm xong việc thì cô sẽ trả thù lao cho tôi thôi, còn những chuyện liên quan đến khách hàng tôi không quan tâm…

Cái này đúng là những lời nói mà em muốn nghe. Nếu Lỡ không may mà thuê phải thằng thám tử nhiều chuyện thì thực sự cũng không biết mọi thứ sẽ đi về đâu nữa…

Rời khỏi công ty em liền đi về nhà. Sau khi em nghi ngờ lão chồng em đã biết em theo dõi lão nên khi tới đây em đã tắt luôn mạng 3g để đề phòng lão theo dõi ngược lại em. Gặp phải một vấn đề gì đó thì mới khiến cho mình có thể có những suy nghĩ sâu xa hơn được.

Trước khi em bước ra ngoài em còn nhìn trước Ngó sau rất cẩn thận xem có ai đi theo em theo dõi hay không. Khi không thấy bất cứ một ai em mới yên tâm trở về nhà…

Đến chiều Thì có điện thoại của anh thám tử này gọi tới.

– alo tôi nghe.

– điện thoại của vợ anh hết tiền, cô ấy nhờ anh gọi điện cho em nói là chiều em qua đón cô ấy đi cà phê…

Lúc đầu thì em ngạc nhiên lắm chẳng hiểu là anh ta đang nói gì. Nhưng mà ngay sau đó em đã nhận ra anh đang dùng Ám Hiệu để nhắc nhở em tới công ty gặp anh ta nói chuyện.. Em trả lời.

– Vâng em biết rồi. Cảm ơn anh ạ.

Vậy là mọi Thông tin của cô ta đều đã có, tranh thủ lúc lão chồng chưa đi làm về em ngay lập tức đi ra ngoài đến gặp anh ta…

Trước Mặt em là những bức ảnh mà anh ta chụp được. Cô ta gặp gỡ rất nhiều người Nhưng trong số những người đó không có lão chồng em. Nhưng em không thể nào cảm thấy yên tâm được bởi vì thời gian chỉ có mấy tiếng có lẽ họ còn chưa kịp gặp nhau…

Theo như những thông tin mà anh ta thu thập được thì cô ta là nhân viên tài chính của một công ty bất động sản. Đã nộp đơn ly hôn lên tòa chờ ngày tòa sử. Cô Ta có một đứa con trai 5 tuổi và hiện tại đang cùng con trai sống một mình ở một căn nhà trung cư.

Qua tất cả những gì mà em nhìn thấy thì được biết kinh tế của cô ta thực sự là khá ổn. Em tự nhìn lại bản thân mình mà cảm thấy tự ti vô cùng.

Thực ra thì không phải là em không có tiền, nhưng số tiền đó không phải là quá nhiều để em có thể nuôi con mình tốt nhất khi không cần chồng.

Trước đây khi yêu lão mấy năm thì em cũng có để dành ra được hơn 100 triệu, nhưng cứ nghĩ tới cái số tiền ít ỏi ấy thì làm sao có thể mua được nhà? Làm sao có thể nuôi được con. Cứ nghĩ như thế là em lại có động lực giữ chồng, Giữ bố cho con mình…

Cô ta cho dù có sang chảnh đến mức nào đi chăng nữa thì cũng chỉ là người yêu cũ, em mới là vợ chính thức và không có bất cứ lý do gì khiến cho em phải sợ hãi khi đứng trước cô ta cả…

Người phụ nữ mạnh mẽ đó chính là khi vấp ngã thì phải biết tự đứng dậy, khi người khác có ý định cướp mất đồ của mình thì phải giành giật lấy, không được vì bất cứ lý do gì mà nhường cho họ.

– cô có cần tìm hiểu thêm thông tin gì không???

– anh giúp tôi điều tra tất cả các mối quan hệ của cô ta. Tôi muốn biết cô ta quê ở đâu, bố mẹ cô ta là ai,và làm công việc gì? Tất cả những gì liên quan đến cô ta anh cứ điều tra hết, kể cả bạn bè của cô ta anh cũng điều tra hết cho tôi.

– được, nhưng tôi có điều muốn nói trước, đó chính là chi phí cũng không phải rẻ đâu nhé…

– bao nhiêu thì anh cứ ghi vào hóa đơn, Tôi không quan tâm mấy chuyện đó…

Nói chuyện với anh ta xong thì tôi quay trở về nhà để chuẩn bị bữa tối cho chồng. Mọi chuyện vẫn hết sức bình thường bởi vì tôi đang cố gắng nhẫn nhịn, lúc ăn cơm tôi mới nói chuyện với chồng…

– tài khoản của anh còn nhiều tiền không???

– có, nhưng em hỏi chuyện đó để làm gì???

– Anh chuyển vào tài khoản của em 100 triệu có được không????

– gì cơ??? Em lấy nhiều tiền như thế để làm gì???

– số tiền đó chính là số tiền để dành em sinh con. Em đã suy nghĩ kỹ rồi, công việc thì lúc lên lúc xuống, lúc có tiền lúc không có tiền. Nếu như chúng ta không chuẩn bị trước thì sau này khi sinh con lỡ không có tiền thì biết làm như thế nào???

Em nói Như vậy chắc chắn lão cảm thấy có lý nên đã gật đầu. Vậy là em đã có thêm một số tiền để phòng thân cho hai mẹ con sau này, cuộc sống mà đâu biết trước điều gì sẽ xảy ra.

Em cũng không biết là Em đã làm gì sai mà những tai ương lại đổ xuống đầu em như vậy. Cũng chẳng biết mình đã làm gì sai mà phải gồng mình lên tháng chịu những bất hạnh…

Người Yêu Cũ, người yêu cũ của chồng thực sự là một loại rất hãm.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN