Nhân Vật Hắc Hóa Trong Nội Dung Kịch Bản
Chương 3: Nam Thần Bệnh Kiều Đột Kích (2)
Đối với Đồng An An hai ngày này không có đi nhìn Từ Tử Duy chơi bóng rổ,nữ sinh cột tóc hai bên Viên Lỵ cùng nữ sinh tóc ngắn Chu Mộng Dao hai người xem không hiểu Đồng An An đây là thế nào, vụng trộm suy tư chẳng lẽ Đồng An An đã biết Hoa khôi lớp bên cạnh cùng Từ Tử Duy thổ lộ? Cho nên bị đả kích quá lớn, nên hai ngày này cả người đều tản ra khí tức người lạ chớ tới gần.
Hai người suy nghĩ có nên hay không an ủi một chút, mặc dù cùng là tình địch, nhưng lại đối mặt với tình địch có gia cấp cao hơn mới là một sự nguy hiểm, không phải có câu địch, nhân của địch nhân đều là bạn sao.
Cố Thiên Ngôn hai ngày này đều đang làm gì đây?
Cô chỉ là đối với Tô Mạch âm thầm thầm quan sát phát hiện ra Tô Mạch thật sự rất được hoan nghênh, ngẫu nhiên đi trên đường cũng có người thổ lộ, Thời điểm này gửi một phong thư tình thì quá muộn, dưới đáy bàn Tô Mạch đã chất thành đống một số thư tình.
Hệ Thống lên tiếng đề nghị:” Kí chủ muốn gởi một phong thư tình sao?”
Cố Thiên Ngôn mắt to tròn hắc bạch phân minh sâu kín nhìn qua bóng lưng Tô Mạch nơi xa xa:”Có thể.”
Đồng An An không có ở trọ ở kí túc xá của trường, bởi vì nhà nàng ở phụ cận trường cao trung.
Tối hôm đó, Cố Thiên Ngôn ngồi ở trên ghế trước mặt là máy tính đặt ở trên bàn một mẩu giấy cùng cây bút ngón tay trên ngón tay gõ gõ trên mặt phím.
Hệ thống một mực trầm mặc nhìn kí chủ trên mặt lục xoáy thư tỏ tình nhịn không được mở miệng:” Kí chủ, nếu người đem những câu trên mạng trích ra ghi xuống, chỉ sợ Tô Mạch vừa liếc mắt liền nhận ra đây là câu từ trên mạng, kí chủ nên xuất ra tâm ý bản thân viết ra, chân thành thường thường có thể đánh động người khác.”
Cố Thiên Ngôn dừng một chút, sau đó yên lặng đem máy tính đóng lại, mặt không thay đổi nhìn chằm chằm tờ giấy kia, không biết suy nghĩ cái gì. Qua thêm vài phút đồng hồ nàng bắt đầu động bút, viết lên hai chữ ‘Tô Mạch’ hai chữ này, chữ viết rất xinh đẹp, ẩn chứa một loại khí tức tuấn tú , nàng biểu lộ rất nghiêm túc, phảng phất đây là một sự kiện rất cần đối đãi sự tình nghiêm nghị , chỉ là . . .!
“Kí chủ, ta cảm thấy trực tiếp gọi là Tô Mạch có chút lạnh nhạt, có đôi khi xưng hô tương đối thân thiết có thể gia tăng độ hảo cảm.”
Cố Thiên Ngôn mở miệng hỏi: “Hắn chẳng lẽ không gọi là Tô Mạch?”
Hệ thống trầm mặc.
Cố Thiên Ngôn nghĩ nghĩ, cuối cùng tiếp nhận ý kiến của hệ thống , tại đằng sau tên Tô Mạch thêm hai chữ: Ngươi tốt
Nửa giờ trôi qua, cuối cùng đem thư tình viết xong Cố Thiên Ngôn có chút buồn ngủ, nàng liền giật mình, tuy nói tại trong khi làm nhiệm vụ chứng thích ngủ của nàng sẽ không phát tác, nhưng nàng cũng rất rõ ràng còn chưa có hoàn toàn thích nghi đúng giời đúng giấc đi ngủ.
Mà xem hết nội dung thư tình hệ thống nghẹn họng lẳng lặng không muốn ra tiếng.
Tô Mạch mỗi ngày đều sẽ thu đến rất nhiều thư tình, ngẫu nhiên sẽ chỉ rút ra mấy phong cầm ra xem một chút, không dài nội dung không dài không ngắn vừa vặn, không chỉ có như thế, còn muốn cho nó tại trong một đống thư tình bên trong trổ hết tài năng, để cho Tô Mạch chú ý tới nó. Nghĩ tới đây Cố Thiên Ngôn từ trong ngăn kéo xuất ra một cái cọ màu xanh lá , đem cả tấm phong thư đều thoa lên màu sắc , chẳng được bao lâu một tấm phong thư xanh mơn mởn mới mẻ xuất hiện. Đối với kí chủ muốn lấy thư tình phương thức đặc biệt hấp dẫn Tô Mạch chú ý, hệ thống là có thể lý giải, chỉ là . . .
“Kí chủ, tại sao là màu xanh lá?”
Cố Thiên Ngôn bình tĩnh trả lời: “Trong muôn hoa một chút xanh.”
[…]Hệ thống lặng yên.
Có được hào quang nam thần Tô Mạch từ tiểu học đến cao trung thu vào đủ loại thư tình, lại chưa từng có gặp qua loại thư có đặc sắc nhưng vậy, hắn dùng cánh tay nâng lên tựa như một tác phẩm đêu khắc tỉ mỉ bàn tay nâng lên kẹp lấy một phong thư tình? Bắt mắt nhất.
Đứng ở bên cạnh bạn tốt Lưu Thiệu Triết lập tức ôm bụng cười phá lên:”ha ha ha—đây là thư đe dọa….không được ta cười trước một lát, ngươi tranh thủ một chút mở ra xem đi….hahaha…”
Tô Mạch khóe miệng ý vị không rõ ngậm lấy vẻ mỉm cười, khuôn mặt tinh xảo thoạt nhìn rất nhu hòa, ngón tay thon dài đem phong thư mở ra, đem tờ giấy bên trong kia mở ra. Lưu Thiệu Triết đưa đầu tiến tới, đem nội dung trên trang giấy đọc ra tiếng: “Tô Mạch, ngươi tốt. Phốc……, bộ dáng chững chạc đàng hoàng.Lần thứ nhất trông thấy cậu, tôi liền không cách nào dùng ngôn ngữ miêu tả khí chất cùng mỹ mạo của cậu làm cho mê đảo, xin hỏi cậu có thể cùng tôi kết giao sao?. Mời lựa chọn đáp án phía dưới.”
A: Nguyện ý
B: Yes, Ido
C: Ta lựa chọn bên trên một đáp án
D: Ở trên đều có thể
Mời Tô Mạch đồng học thận trọng đưa ra lựa chọn, vô luận cậu chọn cái nào tôi đều sẽ rất vui vẻ.
—— cao nhị Ban [5] Đồng An An
Đọc xong đoạn thư thổ lộ Lưu Thiệu Triết đã nhanh cười đến đau sốc hông, “Thật có ý tứ, tớ nghỉ cái người gọi là Đồng An An kia nhất định là một nữ sinh biết đùa đặt biệt hoạt bát.”
Mon: Chỉ muốn nói ~ hãy học theo cách Ngôn tỷ mà tỏ tình crush ~ bảo đảm bách phát bách trúng😂
Mon:E hẹm thật ra còn một đều nữa tuyển Editor làm chung ༎ຶ‿༎ຶ một mình ta lết biết khi nào xông¯_༼ ಥ ‿ ಥ ༽_/¯ bản CV khá để hiểu chon nên nhào dô╰(⸝⸝⸝´꒳`⸝⸝⸝)╯
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!