Nhân Vật Phản Diện Biến Thành Bạch Nguyệt Quang - Chương 208
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
61


Nhân Vật Phản Diện Biến Thành Bạch Nguyệt Quang


Chương 208


Tầng tiềm thức này khác hoàn toàn so với các thế giới trước đó. Nó rất nhỏ, nhỏ đến mức chỉ bằng một ngôi nhà, thời điểm Đỗ Yến tiến vào vẫn thấy vô cùng bỡ ngỡ.

Bây giờ cậu đang lơ lửng phía trên mộng cảnh. Sau khi trải qua vài thế giới không thể tự quyết định thân phận thì cảm giác này lại khiến cậu khá bứt rứt.

Thế nhưng tình huống hiện tại đã thay đổi, Đỗ Yến chẳng thể nhập mộng.

Tiểu Bát giải thích: “Tầng tiềm thức không giống các tầng mộng cảnh thông thường. Trừ phi chủ nhân giấc mộng muốn cậu xuất hiện nếu không chúng ta chỉ có thể đứng xem.”

Đỗ Yến đáp: “Ý mày là tầng tiềm thức rất nhạy cảm, không thể manh động chứ gì?”

Tiểu Bát gật đầu: “Ừ, tôi từng đọc nhiều hồ sơ ghi chép về tầng tiềm thức. Chủ nhân giấc mộng không thể nhìn thấy và cảm nhận được cậu nhưng nếu rơi vào trường hợp đặc biệt, có khả năng cậu sẽ tiếp xúc với đối phương.”

“Đặt Thiệu Lăng Hằng vào trường hợp sau sẽ thích hợp hơn.”

Đỗ Yến đặc biệt có kinh nghiệm với các giấc mơ của Thiệu Lăng Hằng. Thế giới nội tâm của ngài ảnh đế cực kỳ phong phú, vĩnh viễn chẳng theo lẽ thường.

Tình hình bây giờ khá hơn rất nhiều so với trước đây. Đỗ Yến có thể tự do hành động, đồng thời không bị biến thành sinh vật kỳ quái gì. Cho dù trên lưng bỗng mọc ra đôi cánh cũng chẳng hề hấn là bao.

Sau khi tiến vào tầng tiềm thức, ảnh hưởng đến từ huyết mạch Bá Kỳ đã bộc lộ hoàn toàn thông qua đôi cánh kia.

Tiểu Bát nói nguyên hình của thần thú Bá Kỳ là một con chim khổng lồ với bộ lông màu vàng đen, mỏ chim và móng vuốt như dát vàng.

Nó vô cùng ước ao dáng vẻ oai phong lẫm liệt của nguyên hình Bá Kỳ nhưng Đỗ Yến lại mừng thầm, may mà trên người cậu chỉ mọc thêm một đôi cánh.

Nếu như tòi ra mỏ chim hoặc móng vuốt thì nếu Thiệu Lăng Hằng mà nhìn thấy chắc sẽ biến tầng tiềm thức thành ác mộng mất.

Tiểu Bát trình bày hết các vấn đề cần chú ý xong, Đỗ Yến bèn bay thẳng vào nhà.

Khi chưa bị chủ nhân giấc mộng phát hiện, Đỗ Yến sẽ thuộc cùng chiều không gian với tầng tiềm thức. Cậu có thể đi đến bất cứ chỗ nào mà mình muốn nhưng không có thực thể.

Đỗ Yến dạo quanh căn nhà sau đó phát hiện một người chẳng biết có phải Thiệu Lăng Hằng hay không.

Sở dĩ cậu chưa chắc chắn bởi lẽ nằm trên giường là một cậu bé khoảng hai ba tuổi.

Song bên trong căn nhà ngoại trừ đứa nhỏ này thì những người khác đều không phải Thiệu Lăng Hằng. Đỗ Yến đứng bên giường, nhìn khuôn mặt phúng phính của bé con, làm thế nào cũng chẳng nhìn ra nửa phần bóng dáng của ảnh đế.

Bây giờ đã là nửa đêm, bé con nằm trên giường trẻ em, bên cạnh là cha mẹ đang nằm tại giường người lớn.

Đỗ Yến nhìn kỹ một chút, phát hiện góc cạnh khuôn mặt mẹ Thiệu Lăng Hằng sắc sảo hơn so với người Hoa Hạ.

Lẽ nào mẹ Thiệu Lăng Hằng là con lai?

Ngay khi Đỗ Yến đang mải suy nghĩ, bên cạnh đứa nhỏ bỗng xuất hiện một cái bóng mờ, bầu không khí kỳ lạ bắt đầu bao phủ khắp căn phòng.

Đỗ Yến khẽ nhíu mày, ngửi được mùi vị thơm ngọt hấp dẫn mà con người chẳng tài nào phát hiện.

Là mùi của ác mộng.

Cậu quay đầu về phía bé con thì mọi thứ đã khôi phục như cũ, trên giường chỉ là một đứa trẻ bình thường mà thôi.

“A —— “

Đôi nam nữ trên giường lớn chợt phát ra âm thanh đau đớn. Đỗ Yến nhìn sang thấy họ nhíu chặt mày, con ngươi bên dưới cặp mắt nhắm nghiền bắt đầu chuyển động chứng tỏ đang mơ rất sâu.

Bọn họ phản ứng càng dữ dội Đỗ Yến càng ngửi được mùi hương nồng hơn. Dòng máu chảy trong cơ thể cậu bắt đầu dao động, thúc giục cậu mau đi thưởng thức những ác mộng kia.

Đỗ Yến định tới quan sát tình huống của hai người họ nhưng bỗng nhận ra sắc mặt mình hồng hào hẳn lên, như thể vừa ăn no xong.

Đây là cái gì? Ăn ác mộng ư? Không đúng.

Nghĩ đến đây, Đỗ Yến bèn đi thẳng sang phòng bên cạnh.

Lúc dò đường, cậu biết sát vách là hai vợ chồng già, nhìn bề ngoài có vẻ như là ông bà của Thiệu Lăng Hằng.

Đúng như dự đoán, tình huống bên đó cũng tương tự.

Đỗ Yến chạy khắp nơi bao gồm cả phòng bảo mẫu. Tất cả đều đang bị vây hãm trong ác mộng.

Nếu như chỉ mình ba mẹ và ông bà Thiệu Lăng Hằng gặp rắc rối thì có thể coi là trùng hợp nhưng cả nhà ngoại trừ hắn thì quá bất thường.

Hết thảy đều liên quan đến huyết mạch của Thiệu Lăng Hằng. Song Đỗ Yến không ngờ hắn lại thức tỉnh từ khi còn nhỏ.

Sau đó đã xảy ra chuyện gì mới có thể khiến Thiệu Lăng Hằng biến thành một người thường xuyên bị ác mộng quấn thân lúc bọn họ gặp nhau?

Đỗ Yến bảo Tiểu Bát so sánh với các trường hợp tương tự khác. Hiện tại cậu cũng chẳng làm gì được, chỉ có thể đứng bên cạnh quan sát bé con Thiệu Lăng Hằng mà thôi.

Mấy ngày tiếp theo, trạng thái của cả gia đình không hề khá hơn chút nào, hàng đêm đều bị ác mộng quấy nhiễu. Tuy lúc tỉnh dậy chưa chắc đã nhớ mình vừa mơ thấy gì nhưng tâm trạng tiêu cực, sợ hãi hay hối hận xảy ra trong mơ cũng gây ảnh hưởng rất lớn.

Cuối cùng cha mẹ Thiệu Lăng Hằng mời bác sĩ tâm lý về vì tưởng người nhà mình gặp áp lực quá lớn, thế nhưng vẫn không khám ra vấn đề nào hết.

Bọn họ bèn dẫn người nhà đến bệnh viện kiểm tra sức khoẻ, kết quả cho thấy thân thể hoàn toàn khỏe mạnh.

Cảm xúc của mọi người đều căng thẳng đến cực hạn, thậm chí trong đám người hầu bắt đầu truyền ra lời đồn trong nhà có ma.

Mãi đến tận năm ngày sau, ông bà ngoại Thiệu Lăng Hằng tới chơi thì tình hình mới chuyển biến tốt hơn một chút.

Bà ngoại Thiệu Lăng Hằng vừa vào cửa đã khiến Đỗ Yến hơi sững sờ.

Bà mũi cao mắt sâu, làn da trắng nõn màu tóc vàng nhạt, rõ ràng không phải người Hoa.

Đỗ Yến hỏi: “Tiểu Bát, mày mới chỉ so sánh với các thần thú cùng hệ thôi đúng không?”

Tiểu Bát ngộ ra, đáp: “Trông Thiệu Lăng Hằng chẳng giống con lai tí nào nên tôi không nghĩ tới phương diện ấy.”

Tiểu Bát tách ra từ đại yêu ở thế giới cấp cao.

Huyết mạch của thần thú Bá Kỳ chỉ xuất hiện trong số những người Hoa. Mặc dù ở thế giới cấp cao có người nắm giữ dòng máu ấy nhưng cũng đều là truyền thừa từ Hiên Viên đế và Thần Nông.

Tiểu Bát cho rằng Thiệu Lăng Hằng là người gốc Hoa, đương nhiên sẽ không nghĩ đến chuyện hắn sở hữu một phần gốc gác của thần thú dị tộc.

Thật ra Đỗ Yến ở thế giới cấp thấp là độc nhất vô nhị, những thế giới khác đều chỉ có một, sẽ không xuất hiện nhiều người lộn xộn.

Có bà ngoại Thiệu Lăng Hằng ở đây, hiệu suất của Tiểu Bát hiệu trở nên cực cao, chỉ gần mười phút đã xong.

“Đây rồi, thần thú dùng cảm xúc tiêu cực của loài người làm thức ăn, có khả năng dệt ác mộng đồng thời thu được năng lượng xấu thông qua đó.”

Tiểu Bát vừa dứt lời, Đỗ Yến đã hiểu rõ tình huống trước mắt.

Bé con Thiệu Lăng Hằng thức tỉnh huyết thống nhưng còn quá nhỏ nên không biết cách kiểm soát chúng. Chính vì vậy tất cả mọi người trong nhà đều sẽ bị ảnh hưởng, bắt đầu gặp ác mộng hàng đêm.

Hiện tại cuộc trò chuyện của người nhà họ Thiệu gia cũng đã kết thúc.

Nhà bọn họ là thế gia, nếu thông qua khoa học kỹ thuật mà không có kết quả thì bọn họ sẽ chuyển hướng về phương diện huyền học.

Bọn họ có người quen am hiểu về vấn đề này, biết thế giới cũng không giống như những gì đã chính thức tuyên bố, hoàn toàn chỉ có thể lý giải bằng khoa học.

Sau khi họ thương lượng kết quả xong bèn nghĩ cách mời một vị cao nhân huyền học tới xem xem, liệu có phải Thiệu gia bị người lén dùng tà thuật mới xảy ra chuyện như vậy hay không.

Đúng lúc đó, bà ngoại Thiệu Lăng Hằng lên tiếng.

Bà nói mình từng gặp tình huống này.

Hồi trẻ bà đi du học ở Hoa Hạ, sau này gả cho ông ngoại Thiệu Lăng Hằng mới định cư ở đây, rất ít khi về cố hương cho nên ký ức thuở niên thiếu cũng khá mờ nhạt. 

Vừa nãy bà nghe người khác miêu tả về tình huống kỳ dị phát sinh mấy hôm nay mới nhớ được một chút.

Bà bảo, không hiểu sao gia đình chú của bà lại gặp ác mộng rất thường xuyên. Trưởng bối trong gia tộc mới lật xem lịch sử dòng họ, thấy đó là biểu hiện huyết mạch của thần đã thức tỉnh.

Huyết thống đặc thù ấy có tỷ lệ thức tỉnh cực thấp và cũng chẳng phải ân huệ gì, thậm chí còn tạo thành hiệu quả trái ngược.

Lúc đó chỉ mình anh họ bà – người đã thức tỉnh huyết thống là không bị ác mộng quấn thân.

Cho nên bọn họ bèn truyền cho con cháu bí thuốc để chữa trị, sau khi dùng thuốc xong, anh họ của bà đã khôi phục trạng thái bình thường.

Nghe thấy thế, ánh mắt mọi người đều tập trung vào đứa nhỏ đang được mẹ Thiệu ôm.

Khoảng thời gian này, người duy nhất có chất lượng giấc ngủ cực kỳ tốt chỉ có mỗi đứa trẻ ngây ngô này mà thôi.

Cha Thiệu Lăng Hằng hỏi: “Sẽ bắt đầu thức tỉnh huyết thống khi còn nhỏ hả mẹ?”

Bà ngoại đáp: “Anh họ của mẹ thức tỉnh huyết thống vào năm mười tám tuổi nên mẹ cũng không rõ nữa.”

Bây giờ người có khả năng nhất chỉ có mẹ Thiệu Lăng Hằng hoăc Thiệu Lăng Hằng. Sắc mặt mẹ Thiệu tái nhợt, quầng thâm dưới mắt đen xì, cô biết mấy ngày qua mình đều bị ác mộng quấy nhiễu nên đương nhiên sẽ không thức tỉnh huyết thống.

Cuối cùng, mọi người quyết định chia thành hai đường. Bà ngoại Thiệu Lăng Hằng sẽ về cố hương tìm hiểu rõ sự tình, đồng thời mang bí thuốc trở lại, còn người nhà họ Thiệu sẽ mời cao nhân đến để loại bỏ các khả năng khác.

Ngay khi mọi việc tưởng chừng đã lắng xuống, khung cảnh trước mắt đột nhiên mơ hồ giống như khi mộng cảnh sắp sửa kết thúc, xung quanh rung chuyển như sóng nước, sau đó biến thành hư vô.

Bất đồng ở chỗ, Đỗ Yến vẫn chưa bị đá ra khỏi mộng cảnh mà lơ lửng giữa trời.

Đỗ Yến thắc mắc, hỏi: “Thiệu Lăng Hằng tỉnh rồi à?”

Tiểu Bát đáp: “Tầng tiềm thức khác với tầng mộng cảnh bình thường, tuyến thời gian ở đây sẽ không trôi liên tục.”

Tiểu Bát giải thích xong, Đỗ Yến đã nắm được đại khái nguyên lý cơ bản.

Tầng tiềm thức hình thành dựa trên ký ức của Thiệu Lăng Hằng. Những điều ấy hắn cũng không nhớ mà được tầng tiềm thức ghi lại và thể hiện ra bằng cách này.

Mọi thứ đều là các đoạn ngắn vụn vặt chẳng theo thời gian cố định, không gian cũng bị bó hẹp.

Bây giờ đang đổi sang một mẩu ký ức khác.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN