Nhất Bá Thiên Địa Ngạo
Chương 36
•Ràn rỡ..
Tàn Long tức giận khi bị người đánh lén lập tức quát lên, cánh tay đưa lên đón lấy con dao. Ai ngờ con dao nhìn như bình thường lại sắc bén vl, cánh tay của hắn vừa bị chạm vào đã như đậu hũ bị chém rớt, hắn lúc này mới hoảng sợ biết rằng tình huống quỷ dị lập tức sử dụng thân pháp lùi lại tránh khỏi một dao trí mạng.
•Là kẻ nào dám đánh lén ta…
Tàn Long như con trâu điên bị đá trúng chim cuồng rống lên.
Không có người đáp lại, chỉ có một thân ảnh áo xanh “ nước biển “ từ trên đáp xuống. Thân ảnh nhẹ nhàng rút con dao cắm dưới đất lên, nhẵn nhụi, không dính một giọt máu.
Toàn bộ ánh nhìn đều tập trung vào hắn, Tàn Long đề phòng xem xét hắn, thế nhưng sau khi phát hiện hắn chỉ mới là luyện hồn nhất kỳ thì phá lên cười như điên.
•Aaa.. Thì ra là một tên nhải nhép, ta muốn giết ngươi, xé xác ngươi làm trăm mảnh…
Tàn Long nhìn cánh tay cụt của mình trong lòng càng thêm giận dữ, lập tức khí thế bạo phát, chân khí hùng hồn như vũ bão tràn tới đám người Triệu Linh Tiêu, luồng lực lượng như Thái Sơn đè bẹp tất cả. Triệu Linh Tiêu khóe môi cong lên tay đánh ra một quyền mang theo chân khí cuồn cuộn.
Phanh, phanh…
Tiếng không khí nổ vang, luồng chân khí phát ra từ Tàn Long bị đánh nát, còn Triệu Linh Tiêu thì lảo đảo về sau mấy bước, chân khí trong người bị đánh loạn, lục phủ ngũ tạng bị chấn lệch vị trí, quả nhiên chênh lệch giai vị quá lớn, một đại cảnh giới không thể lấp đầy bằng nội tình. Mặc dù đường kinh mạch, đan điền của hắn rộng hơn người bình thường cộng thêm hỗn độn chân khí phụ trợ nhưng chỉ có thể miễn cưỡng chống lại một lần công kích, nếu tiếp tục chắc chắn sẽ thua ngay. Tuy vừa rồi bị thương nhưng hắn không hối hận, hắn ra tay là muốn thử thực lực bản thân mình như thế nào, từ lúc tu luyện đến giờ hắn vẫn chưa ra tay lần nào.
•Hừ, không ngờ lại có chút thực lực, nhưng ngươi vẫn sẽ chết…
Tàn Long biểu tình hung ác, tay còn lại lấy ra một thanh chủy thủ, là vật thiên tu bách luyện, trung phẩm linh khí, sắc bén vô cùng.
Tàn Long không hề xem nặng Triệu Linh Tiêu, thậm chí không thèm để vào mắt, hắn cho rằng cánh tay của mình bị chém đứt là vì bản thân sơ xuất. Thân ảnh chớp động đã biến mất tại chỗ, khi mọi người nhìn thấy chuyện gì xảy ra thì mũi chủy thủ đã đâm vào ngực Triệu Linh Tiêu hai tất, đúng vào vị trí trái tim. Tàn Long nhìn biểu tình ngơ ngơ của hắn còn cho là hắn đã bị gã hù ngu. Nhưng gã lập tức nhận ra có quỷ dị, tuy chủy thủ đâm sâu vào ngực hắn nhưng không hề có máu chảy ra, chuyện này không bình thường. Đột nhiên Triệu Linh Tiêu nở nụ cười quỷ dị, Tàn Long lập tức cảm giác nguy hiểm, lòng thầm hoảng sợ liền lùi lại mấy bước. Bàn tay Triệu Linh Tiêu chuyển động, con dao trong tay chém tới, Tàn Long kinh hãi lùi ra sau, hắn rất e ngại con dao này, tuy bề ngoài thoạt trông rất bình thường nhưng lại sắc bén vô cùng, nhục thể của hắn đã trải qua bách luyện, cứng chắc như đá vậy mà dễ dàng bị chém đứt nhưng củi mục. Tàn Long không còn khinh suất, rút chủy thủ ra chặn đòn, ai ngờ thanh chủy thủ dài bảy tất sau khi đâm vào người Triệu Linh Tiêu thì chỉ còn lại năm tất, phần mũi đã biến mất, rốt cuộc gã cũng hiểu tại sao hắn không có phản ứng gì, vì thực tế chủy thủ không hề đâm vào người hắn mà đã bị luyện hóa trước khi chạm vào người hắn. Nhưng hiện tại gã không hề có thời gian suy nghĩ, lập tức vung chủy thủ ra đón lấy, nhưng điều khiến gã tuyệt vọng chính là thanh chủy thủ bách luyện tinh cương của gã hoàn toàn vô dụng, như sắt vụn bị con dao trong tay Triệu Linh Tiêu chém làm hai khúc, lưỡi dao không dừng lại mà nhẹ nhàng rạch lên ngực gã mổ đường dài sâu tận xương, gã theo quán tính lảo đảo về sau mấy bước, mặt nhăn nhó nhìn chằm chằm Triệu Linh Tiêu hỏi.
•Ngươi là ai..
Triệu Linh Tiêu không đáp, ánh mắt tập trung vào con dao trong tay mình, lòng tràn ngập rung động, lúc vừa nhìn hắn đã cảm thấy nó không bình thường nhưng lúc nhìn thấy uy lực của nó hắn vẫn không khỏi hoảng sợ, sự sắc bén không sao bì được, ngay cả cơ thể của luyện linh cảnh thượng giai cũng không cản nổi.
•Aaa.. Ngươi dám phớt lờ ta…
Tàn Long tức như điên, từ lúc có thành tựu đến giờ hắn chưa từng bị một hậu bối xem thường đến vậy, trong lòng gã đã xem hắn là người chết.
•Cho các người một khắc để cút khỏi đây..
Triệu Linh Tiêu hờ hững nói.
•Ngươi nói cái gì..
Tàn Long phun ra lửa nói.
Triệu Linh Tiêu không thèm đôi co, tay lấy ra một cái ngọc bài, ngũ chỉ khẽ động lập tức từ trong đó bay ra mười luồng khói đỏ, biến thành mười khôi lỗi dung nham, mỗi đầu đều là luyện linh cảnh đỉnh phong.
Tàn Long cùng đám người Tàn Long binh đoàn biến sắc mặt, bọn họ có thể cảm nhận được sự nguy hiểm của mười đầu khôi lỗi này.
•Hiện tại có đi hay không..
Triệu Linh Tiêu nhấn mạnh từng chữ.
•Được, mối hận này ta nhất định sẽ trả..
Tàn Long căm hận gằn giọng, thế nhưng không dám ở lại, đám khôi lỗi kia không tầm thường, mười đầu có thực lực luyện linh đỉnh đủ để càn quét sạch sẽ bọn họ, hắn không biết mình đã trêu vào loại người gì, hiện tại chỉ có thể vắt chân lên cổ mà chạy, sợ bị bắt lại thì mạng nhỏ cũng toi.
Triệu Linh Tiêu không thèm để ý đám người Tàn Long bỏ chạy như chó nhà tang, cẩn thận quan sát mấy khôi lỗi trước mặt, đây là những khôi lỗi hắn cố tình gọi ra từ Diệt Thần Liệt Hỏa Khống Hồn Trận, quả nhiên bên ngoài vẫn có thể miễn cưỡng gọi ra được chúng, mặc dù lực lượng không bằng lúc ở trong trận pháp nhưng vẫn rất có tác dụng.
•Đa tạ thiếu hiệp ra tay tương trợ, xin hỏi cao danh quý tánh.
Sở Mạch cảm kích bước ra, người trước mắt không quen không biết lại không ngại đứng ra giúp đỡ quả thật rất có khí độ.
Thân ảnh áo xanh chậm rãi quay đầu…
•Thiếu hiệp… Aaaa… Là… Ngươi là….
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!