Nhất đạo đăng vương
Chương 7: Lộ diện
Cứ như vậy, tông chủ Tần Minh, hắn thân phận tông chủ, thế nào bảy ngày hôm nay vô cùng bận bịu, lo nghĩ để đảm bảo chu toàn đại hội võ đạo toàn nhân tộc. Thường Sơn thế nào nào đại sơn bình thường, một đại sơn bình thường thì linh khí nồng đậm cùng lắm đến năm lần, nhưng ở Thường Sơn lại nồng đậm gấp 10 lần, mà ở Phong Vân bí cảnh còn nồng đậm hơn ở Thường Sơn hưng khí địa điểm gấp 10 lần, ấy tức là so với bình thường đại lục linh khí gấp trăm lần. Như vậy sẽ thu hút không ít kẻ không tốt ý đến phá đám, tất nhiên trong đó có cả Yêu tộc và Ma tộc có thể trà trộm.
Cứ như vậy, mặc nhiên thân phận đệ tử chân truyền Trần Phong không có bại lộ tới giờ, hắn cứ như vậy mấy ngày này cố gắng một chút thành thạo kiếm ý với Vô Cực pháp uyển kiếm bộ, hai cái này công pháp vô cùng tương thích nhau, vô cùng vô tận, có thể hoàn hảo bộ trợ cho nhau.
Cũng như vậy vài ngày, Trần Phong cũng bắt đầu tìm hiểu một chút về Nguyên Cực chân công đệ bát tầng.
-“A, ấy vậy mà không hề đơn giản đệ bát tầng, vẫn thiếu một chút”
Chớp mắt thời gian bế quan,thời gian 7 ngày đã qua, hôm nay đã là ngày đại hội diễn ra. Trần Phong đứng dậy, hít thở một chút không khí đổi mới a.
-“Trần Phong, ngươi đã bế quan xong thì nhanh đến đại môn phía nam, chúng ta chờ ngươi ở đó”
Tông chủ truyền linh thức cho hắn.
Không có vội vàng, thay một bộ trang phục, Trần Phong bước ra khỏi phòng cứ như vậy tùy ý phong thái đi đến vị trí tông chủ gọi hắn.
Từ đại môn phía nam, một bóng người đen đen từ trong sương khói ẩn ẩn hiện hiện đi ra.
-” Giới thiệu với tất cả, người này là Trần Phong, một tiểu chân truyền đệ tử của ta”
Tần Minh giới thiệu, mặc dù Trần Phong chưa có đi tới.
-“Cái gì? Như thế nào lại xuất hiện một vị chân truyền đệ tử này? Trước giờ ta chưa có nghe tông môn tuyển chọn cũng như tuyên bố qua a”
Lời này nói ra là của Nhất Diệp, một vị nồng cốt đệ tử thứ nhất lên tiếng.
Nghe vậy, Lý Tâm Như – thứ hai nồng cốt đệ tử nữ nhi cũng lên tiếng:
-“Đúng là trước giờ chưa từng nghe qua a”
Không có giải thích nhiều, tông chủ xoay người.
-“Vương Nhân, ngươi chiếu cố một chút sư đệ của ngươi a”
Tần Minh nói với hắn thứ nhất chân truyền tử, một vị mỹ nam tuấn tú trẻ trung đáp.
-“Vâng, sư tôn”
Lời này, Trần Phong cũng có nghe thấy, hắn cũng đã đi qua đại môn.
Nhất Diệp lại lên tiếng:
-“Ấy vậy là lại là một vị bạch y đệ tử a”
Nhìn qua một hồi, Lý Tâm Như không có nhiều, liếc mắt một cái.
Trần Phong cũng là một vị tuấn tú mỹ nam, bất quá hắn thân phận quá đột ngột không tránh khỏi sự đố kị của những nồng cốt đệ tử trước giờ luôn cố gắng a.
-” Tham kiến tông chủ.”
Trần Phong lên tiếng chào hỏi. Nhìn qua một lượt ba người, hắn cũng không có nói nhiều, cười một cái âm thầm đi đến.
-“Được rồi, từ giờ bốn người cái ngươi sẽ đại diện tông môn tham gia đại hội lần này”
Không có tốn thời gian, hắn tông chủ cũng có rất nhiều việc cần làm, xoay người, hắn đi trước, mặc kệ ba người ở lại trao đổi.
-” Tiểu tử, ngươi thế nào tu vi rồi”
Không có phân biệt cao thấp, hài hước Nhất Diệp lên tiếng, sở dĩ hắn cũng hai mươi mốt tuổi rồi, nhìn một vị mười sáu tuổi, xưng hô tiểu tử vẫn có chút miễn cưỡng chấp nhận.
-” Được rồi, ngươi là Trần Phong, ta chính là sư huynh của ngươi, hai vị này cũng là nồng cốt tinh anh đệ tử, ngươi làm quen một chút.”
Vương Nhân cũng lên tiếng.
-“Tại hạ Trần Phong, hôm nay bái diện chư vị đồng môn”
Khuôn mặt như vậy lạnh lùng một chút, hắn Trần Phong chào hỏi.
-“Được rồi, chúng ta cũng đến trước đại điện đi, e rằng cũng sắp khai mạc rồi”
Tiểu nữ má hồng Hắc y nữ tử Lý Tâm Như nhắc nhở”
-‘Ừm, chúng ta đi”
Vương Nhân dẫn dắt cả đội đi đến, Trần Phong như vậy, âm thầm đi theo phía sau, trước giờ hắn cũng chưa có đến phía trước tông môn a.
Hôm nay, đại hội võ đạo nhân tộc, ắt hẳn các đại tông môn đều đến đủ, trong lòng Trần Phong lại nhớ về người con gái hắn đem lòng yêu thương và đám học viện, bất quá không có thể hiện ra bên ngoài, trong lòng hắn cười lên một chút.
Đại điện phía trước Kiếm Linh tông.
Tất cả các tông môn tham dự đại hội đều tập trung ở phía trước.
Đại hội lần này của các tông môn đều lấy từ hai đệ tử chân truyền và hai đệ tử nồng cốt.
Vừa bước ra đến đại điện phía trước, quét linh thức một lần qua, Trần Phong lên tiếng:
-“Tự dưng ta thấy không được khỏe, hôm nay cũng chỉ là diễn ra khai mạc, các người đi đi, ta ở đây một lát”
Không có hỏi nhiều, đại sư huynh Vương Nhân lên tiếng:
-“vậy được chúng ta đi”
Ba người cứ thế đi lên phía trước, Trần Phong ẩn giấu đi khí tức, một góc đại điện quan sát toàn thể tu chân giả, thầm lặng trong lòng than thở:
-“Vậy mà hôm nay phải đối diện a”
Trước đại điện, bây giờ còn đang chưa có bắt đầu khai mạc, các tông chủ các tông môn còn đang nghị sự.
-” A, Kiếm Linh tông đến rồi”
Lời này phát ra là một vị trẻ trung hoạt bát nam tử Thiếu Vân tông khoảng chừng ngang tuổi tác với đám Trần Phong lên tiếng.
-” Nam Cung, ngươi vẫn vậy như vậy a”
Một vị thanh niên nam tử tuấn tú phong lãng lên tiếng nhắc nhở, vị này chính là lời của đại sư huynh hắn Nam Cung, Thiếu Quân lên tiếng.
-“Chào huynh Vương Nhân”
Thiếu Quân hắn chào hỏi bọn Vương Nhân một tiếng, dù gì hai người cũng là bằng hữu lâu năm, cũng là hai đại sư huynh của hai đại tông môn.
-“Chào huynh, Thiếu Quân”
Vương Nhân chào vị kia bằng hữu trở lại.
Cả hai như thế vô cùng vui vẻ, không nói lời nào đưa thành viên đi đến vị trí tông môn.
Một hồi, Nam Cung hắn lại chạy nhảy, lên tiếng:
-” Vị kia thế nào là đại sư tỷ Vũ Điệp của Linh Phong tông sao? Bên cạnh đại tỷ ấy là ai vậy?Lại còn hồng y nữa chứ”
Linh Phong tông cũng có phân chia màu sắc áo để phân biệt thân phận đệ tử như bao tông môn khác, hồng y đối với nữ nhi chính là chân truyền đệ tử, còn đối với nam nhân thì lại khác, bất quá trước giờ Linh Phong tông không có nam nhân kế thừa chân truyền a.
-” Là đệ không biết rồi, nàng ấy chính là tiểu chân truyền Phong Linh Nhi của Linh Phong tông”
Thiếu Quân, ánh mắt có chút hồng sắc ý trả lời Nam Cung.
Nam Cung không có hỏi thêm, bất quá hắn tính tình hoạt bát, đâu cũng là bạn hắn được, vui vẻ vui vẻ tiếp tục chạy nhảy.
-” Đấu Linh tông cũng đến rồi kìa đại sư huynh, còn có tiểu tử Triệu Thanh mới lên nồng cốt cũng được tham gia, không biết lần này bọn họ thực lực thế nào nhỉ?”
Quay người hỏi lại Vương Nhân, Nam Cung vui vẻ cười:
-” Cùng lắm là đánh một trận a”
Giọng điệu tiếu tiếu, Thiếu Quân ra vẻ đại sư huynh một chút cười.
Quan hệ giữa Thiếu Vân và Đấu Linh nhiều năm nay không được tốt, bọn họ cũng đã nhiều lần giao đấu nhưng bất phân thắng bại, một bênh kiếm đạo có kết hợp nhuần nhiễn trận đạo, uy lực vô cùng, một bên kiếm đạo có kế thừa chiến ý, uy mãnh vô cùng. Nhiều năm nay, hai bên giao chiến cũng không ít lần, lần này cả hai đến đại hội cũng đều chuẩn bị đấu một trận, phân cao thấp a.
-“Tất cả về vị trí a”
Một vị đại trưởng lão Kiếm Linh tông lên tiếng.
-“Hôm nay Thường Sơn ta vô cùng vinh hạnh được tổ chức nhân tộc đại hội sáng hôm nay ta chính thức tuyên bố khai mạc.”
Một canh giờ sau, buổi khai mạc đi đến kết thúc.
-“Được rồi, khai mạc đến đây là kết thúc, các người trở về nghỉ ngơi, thưởng ngọa một chút phong cảnh Thường Sơn chúng ta, hôm sau bắt đầu vòng một tại khu rừng Thông U phía trước, diễn ra vòng loại. Tất cả giải tán a”
Kết thúc, trưởng lão kiếm linh tông tuyên bố nhắc nhở một chút.
Tất cả tông môn đệ tử cũng theo đó giải tán trở về quán trọ bên ngoài nghỉ ngơi, một số giao lưu, một số thưởng ngọa phong cảnh Thường Sơn như Thiếu Vân tông.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!