Nhất đạo đăng vương
Chương 9: Đại Ngưu Giác Vương
Lục đại tông môn đệ tử cũng đã tập hợp phía trước, phía trên tương ứng là Lục đại tông chủ cùng các đại trưởng lão các tông môn.
Tông chủ Phong Ẩn tông, nhìn qua một lần, lên tiếng:
-“Kiếm Linh tông chủ, người của ngươi thế nào còn chưa đến đủ a?”
Thấy vậy Tần Minh giải thích:
-“Phong huynh không cần nóng vội, tên đệ tử này của ta sớm đã ở rừng Thông U phía trước”
Thấy vậy Thiếu Vân tông tông chủ cũng lên tiếng:
-“Cứ mặc nhiên cho chúng trẻ tuổi, Phong huynh không cần quá để ý a”
-“Được rồi, chúng ta bắt đầu a”
Tần Minh ra lệnh bắt đầu vòng một đại hội.
Một vị trưởng lão Kiếm Linh tông đứng ra bắt đầu giải thích luật thi đấu.
Luật thi đấu gồm, các tông môn tổ đội phải trong thời gian ba ngày, nhất định phải thu thập đúng đủ số lượng các vật phẩm yêu cầu, đồng thời, cho phép các đội tự do khiêu chiến lẫn nhau, nhưng không được giết đối phương.
Sau khi giải thích qua luật thi, tất cả các chiến đội đều rời quảng trường, đi đến rừng Thông U phía trước.
-“Đại tỷ tỷ, phải cẩn thận a, chúng ta không khách sáo đâu đó”
Nam Cung vui vẻ một chút thách thức Vũ Điệp.
-“Ai phải cẩn thận cho chưa biết a”
Khuôn mặt xinh đẹp, Vũ Điệp thách thức ngược trở lại bọn Nam Cung.
-“Được rồi, chúng ta nhanh lên, các đội khác có lẽ đều đã đến nơi rồi a”
Thiếu Quân lên tiếng. Sau đó tám người nhanh chống xuất phát đến rừng Thông U.
Rừng Thông U, khu vực nhận nhiệm vụ.
Lần lượt các đội trưởng các đội đều đến nhận nhiệm vụ của tông môn riêng mình. Nhiệm vụ này tất cả đều do Lục đại tông chủ sắp đặt nên tính công bằng vẫn khá cao.
Vừa mới nhận nhiệm vụ xong đi ra, đến chỗ bọn Thiếu Quân, Vũ Điệp một lát, một vị trưởng lão đi lại lên tiếng:
-“Vương Nhân, vị kia sư đệ ngươi bảo ta nhắn với ngươi là cứ việc xuất phát, hắn sẽ theo sau.”
Khuôn mặt bí xị, Nhất Diệp lên tiếng:
-“Không biết tên tiểu tử đó làm gì, lúc nào cũng chậm trễ a”
Đến đây bọn Phong Linh Nhi, Nam Cung mới nhớ, đội của Kiếm Linh tông vẫn chưa đủ người. Thấy vậy Vũ Điệp lên tiếng hỏi:
-“À, nhắc mới nhớ, tên kia sư đệ của ngươi thế nào, trước giờ bọn ta chưa có gặp qua hắn”
Vương Nhân than thở:
-“Tính tình cô độc một chút, trước giờ bọn ta cũng lần đầu tiên gặp qua, chưa biết thực lực thế nào”
Đến đây Thiếu Quân bất ngờ một chút, nhanh chóng lấy lại vẻ tự nhiên lên tiếng:
-“Được rồi, chúng ta cũng nên lên đường rồi”
Hôm đó, mỗi đội đều có nhận nhiệm vụ, mỗi nhiệm vụ mỗi đội đều có bốn cái nhiệm vụ nhỏ bên trong. Theo đó tùy ý phân chia.
Một ngày trôi qua, bây giờ là đêm tối, ba người Vương Nhân đang ngồi trên một chỗ trống nghỉ ngơi.
Một lát, Nhất Diệp lên tiếng:
-” Này Vương Nhân, chúng ta cũng đã làm xong nhiệm vụ thứ nhất, vẫn còn ba cái nữa, vẫn phải tranh thủ một chút mới hoàn thanh đúng quy định thời gian được a”
Lý Tâm Như cũng lên tiếng
-“Hay tối nay chúng ta tiến hành luôn nhiệm vụ thứ hai đi a”
Nghe vậy, Vương Nhân nói:
-“Đại Ngưu Giác Vương không phải bình thường yêu thú, mà là Hư Kiếp cảnh yêu thú bên trong, với thực lực ba người chúng ta khó mà đánh giết nó, vẫn là chờ sư đệ của ta trở lại a”
-“Nhân lúc này chúng ta có thể đi tìm lấy Phong Hoa dược a, vừa hay đêm nay trăng tròn, tỉ lệ xuất hiện Phong Hoa dược rất cao a”
Tán đồng, Lý Tâm Như lên tiếng:
-“Vậy được chúng ta đi”
Vài canh giờ sau, nhờ thuộc tính hướng nguyệt của Phong Hoa dược, bọn Vương Nhân, Nhất Diệp, Lý Tâm Như nhanh chóng tìm được Phong Hoa dược, bây giờ cũng đã nữa đêm a.
Đang định trở về chỗ cũ nghỉ ngơi, sáng sớm tiến hành nhiệm vụ cuối cùng thì bỗng Vương Nhân linh thức phát hiện ra phía Tây có hỗn chiến.
-“Là người của Phong Linh tông, chúng ta có qua đó giúp đỡ không a”
Nhất Diệp lên tiếng hỏi:
-“Phong Linh tông giao tình với tông môn chúng ta trước nay vẫn tốt, huống hồ giới hạn qua vòng một là không giới hạn, vẫn giúp đỡ một chút a”
Vương Nhân trả lời
Nói rồi, ba người nhanh chóng đi đến vị trí Phong Linh tông chiến đấu a.
-“Là Đại Ngưu Giác Vương, bọn họ cũng thật liều a”
Lý Tâm Như thốt lên một câu.
Bên phía Phong Linh tông.
Vũ Điệp gọi
-“Linh Nhi, ta và hai người kia thu hút chú ý của nó, muội tranh thủ tìm ra điểm yếu của nó”
-“Vâng, sư tỷ”
Phong Linh Nhi trả lời.
Nói rồi, ba người xông lên, đánh chém quyết liệt, đáng tiếc, Đại Ngưu Giác Vương là bên trong cường hãn yêu thú Hư Kiếp cảnh, nhanh chóng liền hất tung ba người ra ngoài, cơ bản không cho Phong Linh Nhi thời gian quan sát.
Nhìn thấy bọn Vũ Điệp có vẻ không ổn, ba người Vương Nhân cùng lên.
Bất quá một canh giờ sau, dù bảy người hợp lực vẫn không là Đại Nguu Giác Vương đối thủ. Tức giận Nhất Diệp lên tiếng:
-“Thật đúng là, không biết lão hồ ly nào đề xuất cái nhiệm vụ này vậy”
Vương Nhân cũng lên tiếng:
-“Tình hình không được rồi, chúng ta cùng lắm chỉ còn ba thành bổn nguyên, còn Đại Ngưu Giác Vương chỉ mới mất đi có ba thành, cứ như vậy tất cả chúng ta đều sẽ chết ở đây”
Nghe vậy, Vũ Điệp cũng biến sắc thừa nhận.
Không có cho bọn người Vũ Điệp nghỉ ngơi, Đại Ngưu Giác Vương tăng tốc tấn công, mục đích muốn mài chết đối thủ.
Bảy người cứ vậy, nhanh chóng bị nó Đại Ngưu Giác Vương bào mòn còn có một thành bổn nguyên.
Đến nước này, Vũ Điệp lên tiếng:
-“Không được rồi, đến nước này, ta chỉ còn cách ở lại cầm chân Đại Ngưu Giác Vương, các người nhanh chống cực tốc khinh công trốn thoát a”
Phong Linh Nhi không đồng ý lên tiếng:
-“Không được sư tỷ, chúng ta cùng sống cùng chết a”
Thấy vậy, có chút an ủi, Vũ Điệp trong lòng vui vẻ nói:
-“Linh Nhi ngốc, tông môn chỉ có ta và muội, ta lớn hơn, ta giúp muội cầm chân, nhanh chống đưa các đệ muội khác rời đi “
Lời này nói ra, bỗng chốc Đại Ngưu Giác Vương dồn tốc lực cực tốc tiến lên tấn công, muốn một đòn kết thúc a.
Không để bị động, Vương Nhân, Nhất Diệp, Lý Tâm Như nhanh chóng liên thủ chống đỡ tấn công Đại Ngưu Giác Vương a.
-“Không ngờ, Đại Ngưu Giác Vương tới giờ còn trâu sức đến vậy”
Nhất Diệp cảm thán.
Bỗng nhiên từ đằng xa, một đường kiếm quang lăng không xuất hiện, một kiếm đẩy lùi Đại Ngưu Giác Vương ra xa vài thước.
-“Một kiếm thật cường đại”
Vương Nhân cảm thán.
Từ đằng xa, một bóng đen nam tử tuấn tú bạch y tiến tới, nhanh chóng áp sát Đại Ngưu Giác Vương, tung hoành vài đường, cuối cùng một chiêu – Nguyên Cực Nhất Kiếm – xuất ra, xuyên thủng bổn nguyên Đại Ngưu Giác Vương, diệt tận ý chí sinh mệnh Đại Ngưu Giác Vương, vĩnh viễn không thể trùng sinh.
-“Nguyên Cực kiếm công, quả nhiên là đệ ấy”
Vương Nhân lên tiếng.
Hắn dù gì cũng là chân truyền đệ tử, vẫn có chút kiến thức về Nguyên Cực kiếm công, bất quá hắn chưa có tư cách học qua. Nhưng cũng từ sư tôn Tần Minh hắn biết được cả tông môn chỉ có mỗi sư đệ và thứ nhất tông chủ luyện qua cái này Nguyên Cực kiếm công.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!