Nhất Định Phải Tiêu Hết Tiền Của Nhân Vật Phản Diện Trước Khi Hắn Phá Sản
Chương 20: Đầu tư
Sau khi Diệp Chu uống xong chén nước rau dưa, Diệp Chu ngây thơ cho rằng đại boss sẽ dẫn cậu ra ngoài chơi.
Mãi đến khi đại boss mang cậu đến công ty, đẩy ra cửa phòng hội nghị.
Phòng họp to lớn lúc này đã ngồi đầy người, mỗi người đều mặc âu phục chỉn chu, vẻ mặt nghiêm túc, nhìn qua tinh anh mười phần.
Trái lại là cậu bị Giang Đình Viễn mang tới, Diệp Chu phấn khởi mà nghĩ mình sẽ được ra ngoài đi chơi, vì để chơi cho tận hứng, lúc đi cậu còn cố ý mặc quần áo thể dục, áo lót bóng chày màu lam phối với cái quần bò mày đen, chỉ còn kém đem chữ tùy ý dán lên mặt.
Mãi đến khi ngồi xuống, triệt để hào vào một đám tinh anh chính trang, trên mặt Diệp Chu vẫn còn biểu tình hoảng hoảng hốt hốt.
Điều đáng ăn mừng ở đây chính là, đại boss ngồi bên cạnh cậu, nếu như cậu vì không mặc chính trang mà bị chú ý, còn có thể tránh ở phía sau Giang Đình Viễn.
Sau khi hai người ngồi xuống, hội nghị chính thức bắt đầu.
Diệp Chu nghe một hồi như rơi vào sương mù, hồi lâu cậu cũng coi như biết chủ đề của hội nghị lần này.
Nói như thế nào đây, hình thức có chút giống bên đầu tư ở thế giới nguyên bảm của Diệp Chu, cũng có chút khác.
Nếu như là mấy kiểu hội nghị giống như này ở thế giới kia của cậu thường sẽ là nói về mặt kỹ thuật chuyên nghiệp hoặc mấy hạng mục hợp tác với mấy xí nghiệp nhỏ, thế nhưng bây giờ là hội nghị thảo luận chuyên môn đầu tư về ngành giải trí.
Trong những người tham dự, có người mang theo kế hoạch dự án của mình, còn mấy đạo diễn, biên kịch thì mang theo tác phẩm của mình, đương nhiên không thể thiếu một số người có ý nghĩ mang theo người mới tới.
Đủ loại hạng mục làm Diệp Chu xem hoa hết cả mắt.
Xét duyệt tổng cộng có tới ba lần, một khi thành công thông qua xét duyệt, đều sẽ được ảnh nghiệp Kinh Chập dưới trướng Giang thị mời gia nhập giấc mộng ấp vườn.
Ảnh nghiệp Kinh Chập sẽ vì những hạng mục này mà cung cấp tài chính, giúp đỡ bọn họ từng bước thực hiện hạng mục.
Nếu hạng mục đem về lợi nhuận, ảnh nghiệp Kinh Chập ban đầu chỉ tập trung vào việc đưa tài chính sẽ chuyển sang ký hợp đồng, sau khi bàn bạc xong quyền nắm cổ phần thì chia mấy hạng mục ra rồi làm.
Nếu hạng mục thất bại, ban đầu tập trung vào tài chính thì ảnh nghiệp Kinh Chập sẽ gánh toàn bộ hậu quả.
Không nghi ngờ gì, mỗi một lần xét duyệt cùng cung cấp tài chính đều mang theo tiềm ẩn nguy hiểm.
Giấc mộng ấp vườn được Giang Đình Viễn tiếp nhận sau khi hắn lên nắm quyền Giang gia, đến bây giờ đã được năm năm, trong giới khá có danh tiếng.
Nguy hiểm thường đi đôi với kỳ ngộ, lấy một cái ví dụ đơn giản.
Chương trình tạp kỹ đang hot nhất mấy năm nay gần đây có tên là ( một lá thư tình ) chính là đi ra từ giấc mộng ấp vườn, mấy năm trôi qua, ( một lá thư tình ) sớm đã đem tiền đầu tư ban đầu mang về đống lợi nhuận gấp bội.
Ngoài ra còn có điện ảnh, chương trình tìm kiếm tài năng, đủ loại kiểu dáng hạng mục, nâng lên không ít kim bài đạo diễn.
Tuy rằng giấc mộng ấp vườn Kinh Chập chủ yếu hướng vào giới giải trí, nhưng cũng không đại biểu nó không hợp tác với những hạng mục khác, ngược lại, vô luận là hạng mục gì chỉ cần thông qua xét duyệt ba lần, Kinh Chập đều nguyện ý đầu tư.
Thành phẩm đều có yêu cầu cao, ngoại trừ gánh chịu nguy hiểm ở ngoài, còn mang ý nghĩa kiếm lại lời.
Bởi vậy, hàng năm khi giấc mộng ấp vườn chiêu thu hạng mục bên ngoài, người tham dự đếm không xuể, quả là một đại thắng cảnh.
Năm nay cũng không ngoại lệ, bất quá bây giờ xét duyệt đã đến lần hai, những hạng mục còn ở lại đã là hạng mục xuất sắc nhất, Diệp Chu không tham gia xét duyệt lần đầu nên bây giờ tham gia cảm thấy áp lực giảm đi mấy phần.
“Hạng mục tôi phân tích dừng tại đây, mọi người có thể bắt đầu bỏ phiếu.” Người phân tích là một nam nhân trung niên đã bỏ xuống bút dạ quang, lùi xuống bên cạnh màn hình.
Trong phòng họp hoàn toàn yên tĩnh, tất cả mọi người đều đang suy tư hạng mục này có đáng giá hay không để bọn họ đầu tư, có đáng giá hay không để gánh chịu nguy hiểm nếu thất bại.
Diệp Chu bên ngoài tỏ ra nghiêm túc, thế nhưng bút trong tay thì lại đang vẽ hai hình người.
Sau khi Giang Đình Viễn bỏ phiếu xong, trùng hợp nhìn thấy hai hình người trên tờ giấy của Diệp Chu, bên trái là người có dáng vẻ lãnh khốc kiêu ngạo, bên phải là hình người nằm trên đất khóc chít chít, nhìn qua thê thảm vô cùng.
“Người đang nằm là tôi đúng không?” Giang Đình Viễn bất động thanh sắc hỏi.
Diệp Chu còn chìm trong ảo tưởng vui vẻ, nghe thấy thanh âm của đại boss, theo bản năng gật gật đầu.
Gật đầu xong cậu mới cảm thấy có chỗ nào không đúng lắm, cậu cứng người quay đầu, vừa lúc đối diện với ánh mắt cười như không cười của Giang Đình Viễn.
Diệp Chu điên cuồng lắc lắc đầu, sợ đến nỗi chỉ hận làm sao có thể nuốt luôn tờ giấy vào bụng.
“Không có, không phải, Giang ca anh đừng hiểu lầm…”
Giang Đình Viễn nhếch khóe môi, không truy cứu nữa, mà chỉ hỏi: “Tại sao không bỏ phiếu?”
Bị hắn hỏi như vậy, Diệp Chu nhất thời lộ vẻ mặt kinh ngạc, một mặt mờ mịt hỏi ngược lại: “Tại sao tôi… Cũng phải bỏ phiếu a?”
Giang Đình Viễn gật đầu, “Có thưởng.”
“Hả?” Diệp Chu một mặt mờ mịt, thưởng? Thưởng cái gì, vì cái gì lại thưởng?”
“Trong một tuần được uống nước rau dưa.” Dứt lời, thấy cậu vẫn chưa hiểu gì, Giang Đình Viễn thêm một câu, “Cậu có thể tìm ba nhà đầu tư trong những hạng mục ở đây.”
Giang Đình Viễn đắn đo suy nghĩ thật lâu mới đưa ra cái quyết định này. Hắn bao dưỡng Diệp Chu lâu vậy rồi, ngoại trừ biết cậu yêu tiền, cũng không đến nỗi không biết gì, nhưng cũng không khác mấy.
Hắn luôn giữ mình trong sạch, ngoại trừ Diệp Chu, hắn chưa từng bao dưỡng ai, nên cũng không có mấy kinh nghiệm dỗ người.
Cho nên, sau một hồi Giang tổng đắn đo suy nghĩ, liền nghĩ ra biện pháp thưởng trực tiếp mà thô bạo.
“Tiền tôi ra, lợi nhuận là của cậu.”
Lần này, Diệp Chu cũng hiểu, vẻ mặt không thể tin được, liếm liếm môi, dò xét hỏi: “Tìm đại cũng được?”
Giang Đình Viễn gật đầu.Trong nháy mắt đôi mắt Diệp Chu liền sáng lên, một giây trước còn cảm thấy đại boss có lẽ điên rồi, giây sau chỉ hận không thể trực tiếp nhảy lên người đại boss tặng một nụ hôn cuồng nhiệt.
Bất quá, vui sướng của Diệp Chu còn chưa kéo dài được bao lâu…
Cậu bỗng ý thức được một vấn đề.
Mặc dù cậu từng đọc tiểu thuyết này, còn có ký ức của nguyên thân, mà bất luận là từ góc nhìn nào thì cậu cũng chỉ là một pháo hôi mà thôi.
Coi như cái đùi của Giang Đình Viễn siêu cấp đặc biệt cùng thập phần tươi ngon, nhưng trong kết cục của tiểu thuyết, trước sau gì cũng đều có cái kết thê thảm.
Diệp Chu không tiếp xúc gì nhiều với vai chính công thụ, tuy rằng có phát sinh vài chuyện ở hồi đấu giá, làm cậu ý thức được nội dung bên trong cũng không phải là không thể thay đổi.
Làm sao để thay đổi tuyến nội dung, đến tột cùng là thay đổi theo phương hướng xấu hay tốt, Diệp Chu đều không biết.
Cậu từng có suy đoán, nếu vai chính công thụ mua bản quyền ( Chiến Thành 2 ) như vậy có thể hay không…
Dựa vào hào quang nhân vật chính trên người mà xoay chuyển nội dung trong tiểu thuyết, đem ( Chiến Thành 2 ) vốn thất bại liền đại bạo.
Bởi vậy, cứ việc bây giờ vai chính công thụ bị móc rỗng tài chính, nhưng tới khi danh tiếng sau khi chiếu phim tăng lên, không chắc hai người không giống trong tiểu thuyết miêu tả tài chính và năng lực không ai so được.
Hai người vẫn còn là nhân vật chính, liền mang ý nghĩa, cậu cùng Giang đại boss vẫn chỉ là pháo hôi phản diện.
Nếu như hai người đã được sắp đặt đều có cái kết cục thê thảm, Diệp Chu lúc này mà kiếm tiền, không phải là kiếm lại lời cho cậu và đại boss mà là cho vai chính công thụ làm việc.
Tiền để trước mặt nhưng cậu lại không thể kiếm lời, thậm chí còn phải tiêu xài nhiều tiền để đảm bảo sau này vai chính thụ không lấy được từ cậu và đại boss một đồng nào.
không những không thể kiếm tiền, thậm chí còn phải điên cuồng xài tiền để sớm hết tiền.
Nếu muốn đánh phá cục diện này, chỉ có thể chờ đến lúc ( Chiến Thành 2 ) được chiếu, hoặc là vai chính công thụ bỏ không quay nữa, mới có thể có cái đáp án.
Trước kia, Diệp Chu cũng gặp phải cái tình huống không thể kiếm lại lợi nhuận một hai lần, trái lại còn phải bù tiền vào, khả năng lên voi xuống chó cuộc đời chỉ đến thế thôi.
Lúc này, Diệp Chu vẫn chưa ý thức được, không biết từ lúc nào mà suy nghĩ của cậu cũng theo nội dung tiểu thuyết mà càng ngày càng biến hóa vi diệu.
Tác giả có lời muốn nói:
Diệp Chu: Từ hôm nay trở đi các ngươi sẽ chỉ thấy một Diệp Chu tiêu xài phung phí, từ hôm nay, cậu sẽ là lá · siêu cấp bại gia · nút áo hỗ lộc · thuyền thuyền!(edit: mình cũng chả hiểu ở đây nói cái gì =)))
Giang tổng: Em từng nghe tới… Vua cá chưa?
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!